SCP-112 : Tàu lượn biến đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Item #SCP-112: Tàu Lượn Biến Đổi
Tên: Tàu Lượn Biến Đổi (The Variable Coaster)
Phân loại: Euclid.
Thủ tục kiểm soát đặc biệt: 
SCP-112 hiện đang được cất giữ tại công viên giải trí "██████ ████████" bị bỏ hoang, được chỉ định thành Điểm-███. Điểm-███ được canh gác bởi một tiểu đội chuẩn gồm mười hai (12) binh sĩ vũ trang được ngụy trang trong bộ quần áo của công viên Vùng đất thần tiên (Amusatastic Land), nhằm đề phòng việc xâm nhập của dân thường. Nguồn cấp năng lượng của SCP-112 được cất giữ trong một tòa nhà tiêu chuẩn của Tổ chức có sẵn với hai lớp khóa an ninh và một đội ngũ tiêu chuẩn gồm sáu (6) nhân viên an ninh và một (1) thợ máy. Bởi vì tất cả các đường tàu khác trong vòng Điểm-███ đã bị đóng cửa có chủ ý nên việc can thiệp của dân thường là rất thấp.

Vì những đặc tính bất thường của SCP-112 xảy ra bất kể điều kiện, nên chỉ khi nào thật cần thiết mới tiến hành các công tác bảo dưỡng trên SCP-112. Điều này cũng khiến dân địa phương nghĩ rằng SCP-112 và môi trường quanh nó bị bỏ hoang và phớt lờ đi.

Tất cả những cuộc thí nghiệm liên quan đến SCP-112 phải được thực hiện với một toilet gần bên, cũng như một cái bàn nhỏ với đầy đủ thức ăn và thức uống thông thường.

Mô tả: 

SCP-112 là một hệ thống tàu lượn siêu tốc kiểu ngồi bằng thép, trước đây được biết đến như là “Kẻ Lướt Thép Xanh” (Blue Steelsurfer). Được xây vào năm 19██, SCP-112 đã được quảng cáo là viên kim cương của công viên giải trí "██████ ████████". Các thí nghiệm đầu tiên thu được những kinh nghiệm cực kì tiêu cực của các nhân viên tham gia. Khi những báo cáo này đã bị lan truyền công cộng, hậu quả tài chính của “sự thất bại” của Steelsurfer là sự phá sản của công ty điều hành công viên giải trí. Khu công viên đã bị bỏ hoang không bóng người cho tới năm 19██, khi một băng đảng côn đồ địa phương đột nhập vào công viên và tái kích hoạt các đoàn tàu vốn bị tạm ngưng không đúng cách, SCP-112 nằm trong số đó. Khi cảnh sát cố gắng bắt giữ băng nhóm trên khi chúng đang rời khỏi SCP-112 sau chuyến đi “khai trương" của nó, thì các hành khách bắt đầu trở nên [DỮ LIỆU ĐÃ BỊ XÓA], thu hút sự chú ý của truyền thông. (Hãy Đọc Dữ Kiện.112.████ để biết thêm chi tiết). Nghi ngờ những nét quái dị bên trong vật thể, Tổ chức đã mua lại công viên (dưới danh nghĩa là xây dựng lại công viên thành Vùng đất thần tiên) để tiến hành thí nghiệm các thuộc tính bất thường tiềm năng của đoàn tàu.

Khi SCP-112 khởi động, đoàn tàu hoạt động bình thường cho đến khi chạm Điểm Alpha, sự kỳ lạ bắt đầu. Khi chiếc xe đến Điểm Alpha, cả đoàn tàu biến mất. Sau 3 phút (thời gian ước tính chiếc xe bình thường sẽ tốn), đoàn tàu tái hiện lại ở Điểm Omega (3 m tính từ điểm bắt đầu của con tàu).

Bất cứ người nào ngồi trên SCP-112 đều có trải nghiệm về thời gian cực kì khác biệt so với người quan sát từ bên ngoài. Dòng thời gian từ Điểm Alpha đến Điểm Omega bị kéo giãn một cách khổng lồ, với thời gian chủ quan trên tàu kéo dài từ 4 phút đến █ tháng. Các thành phần của đường tàu cũng thay đồi tùy từng người. Phần lớn đều mô tả các yếu tố vốn không tồn tại trên đường tàu thật, như vòng xoay kép cánh dơi, vòng xoay đầu hổ mang, vòng xoay chữ Q. Các đối tượng không cảm thấy thế giới xung quanh xa lạ hay khác biệt nào; chỉ có trải nghiệm chuyến đi là khác biệt.

Khi rời khỏi chuyến tàu, các đối tượng sẽ trải qua cảm giác choáng váng, buồn nôn đặc trưng, tùy thuộc vào thời gian chủ quan trên chuyến đi với SCP-112. Những cảm giác này không dựa trên bất kì loại bệnh nào mà là những trải nghiệm chủ quan của việc phải đối đầu với bệnh đó trong một khoảng thời gian kéo dài. Ví dụ, một đối tượng với thời gian đi chủ quan là ba ngày sẽ trải qua sự choáng váng rằng anh ta có những cảm giác đói bụng dữ dội trong hầu hết thời gian chuyến đi, nhưng khi chuyến đi kết thúc, anh ta thực sự không đói gì cả.

Phụ lục:

PHỤ LỤC A – CÁC THÍ NGHIỆM HỖN TẠP:

THÍ NGHIỆM 11234534:
NGÀY: 22/02/██.
ĐỐI TƯỢNG: D-34534.
D-34534 đã được gửi lên SCP-112 lúc 2:42 pm. Đoàn tàu tới Điểm Alpha lúc 2:43 pm; tái hiện lúc 2:46 pm. Khi rời khỏi SCP-112, D-34534 khẽ hỏi xin aspirin trước khi ngất xỉu. Khi tỉnh lại và được uống thuốc, D-34534 báo cáo thời gian chủ quan của chuyến đi là 36 phút, với rất nhiều các vòng xoay và xoắn vặn mà không được tìm thấy trên bản thiết kế SCP-112.

---------------------------------------------------------------------

THÍ NGHIỆM 11267564:
NGÀY: 14/05/██.
ĐỐI TƯỢNG: D-67564.
D-67564 đã được gửi lên SCP-112 lúc 1:30 pm. Đoàn tàu tới Điểm Alpha lúc 1:31 pm; tái hiện lúc 1:34 pm. D-67564 báo cáo thời gian chủ quan của chuyến đi là bốn phút, và được cho là rất êm ả và thú vị ngoại trừ “cái khúc mà đoàn tàu bay khỏi đường ray và rớt xuống ngay trước vòng xoay”.

---------------------------------------------------------------------

THÍ NGHIỆM 1125893:
NGÀY: 01/06/██.
ĐỐI TƯỢNG: D-5893.
D-5893 đã được gửi lên SCP-112 lúc 12:30 pm. Đoàn tàu tới Điểm Alpha lúc 12:31 pm; tái hiện lúc 12:34 pm. Khi chuyến đi kết thúc, D-5893 ngay lập tức lao đến bàn đồ ăn, ngấu nghiến không một lời bất kì thứ gì anh ta có thể với tới, kể cả bao gói còn lại của các thức ăn đã dùng rồi. D-5893 trở nên bạo lực khi các nhân viên Tổ Chức định trấn áp anh ta, thậm chí còn [BỊ XOÁ]. Khi bị bắt và phỏng vấn, D-5893 vẫn còn choáng váng và rối loạn, liên tục nói các câu “không có thức ăn cho đến khi đi xong’, “cho tôi ngủ, bắt nó dừng quay đi”, và “152 cái bóng đèn”. Tổ Chức tin rằng các thông điệp trên ngụ ý rằng thời gian chuyến đi chủ quan của anh ta xấp xỉ năm tháng ròng, và trong suốt chuyến đi, anh ta đã phải chịu dựng năm tháng thiếu dinh dưỡng và suy kiệt, ngoại trừ việc không có bằng chứng khoa học nào chứng minh cho những trải nghiệm trên.

---------------------------------------------------------------------

THÍ NGHIỆM 1127556:
NGÀY: 08/08/██.
ĐỐI TƯỢNG: D-7556, một camera tiêu chuẩn luôn hướng về D-7556.
D-7556 đã được gửi lên SCP-112 lúc 11:36 pm. Đoàn tàu tới Điểm Alpha lúc 11:37 pm; tái hiện lúc 11:40 pm. D-7556 trải qua những triệu chứng tương tự (nhưng ngầm) như của D-5893. Trong suốt cuộc phỏng vấn, D-7556 giải thích rằng thời gian đi chủ quan của anh ta là một tháng và sáu ngày. Trong suốt chuyến đi, anh ta không thể ăn và ngủ, và phải chịu dựng những cơn đau đầu cấp tính do SCP-112. D-7556 báo cáo tất cả các loại đường ray tàu lượn siêu tốc hiện đang dùng, còn một vài cái thì được tin rằng chỉ là tưởng tượng. Đoạn phim, dài 3 phút, cho thấy D-7556 đang thổn thức trong suốt chuyến đi, với các chuyển động phù hợp với đường ray của SCP-112.

---------------------------------------------------------------------

PHỤ LỤC B: PHỎNG VẤN NHỮNG NGƯỜI ĐI TÀU
THÍ NGHIỆM 112-35784-23512, CUỘC PHỎNG VẤN SAU CHUYẾN ĐI #1:
ĐỐI TƯỢNG: D-35784.
PHỎNG VẤN VIÊN: Tiến sĩ █████████.
HÌNH THỨC PHỎNG VẤN: Phỏng vấn sau chuyến đi.
Tiến sĩ █████████: Cô cảm thấy thế nào, 35784?
D-37584 (đảo mắt): Tôi ổn. Chỉ là đi tàu lượn siêu tốc thôi mà. Hay là ông lộn tôi với thằng cha kia? Ông biết đó, cái thằng mà lên cơn khi chuyến đi kết thúc ấy?
Tiến sĩ █████████: Ừm, sẽ tới lượt hắn ta thôi. Còn giờ hãy mô tả lại các trải nghiệm của anh với SCP-112 đi.
D-35784: (cười) Nói sao ta? Trước khi phải đi bốc lịch, tôi là người thiết kế các tàu lượn. Dĩ nhiên là một vài phút quá lâu cho một chuyến đi sẽ làm bất kì ai lo lắng, nhưng mà tôi phải công nhận là cái vòng xoáy này quá ư là tuyệt. Một vài trong số chúng, tôi khá chắc là đã làm mô hình lại trong ██’! Đáng lẽ sẽ tốt hơn nếu cái thằng c████ kế bên bớt đần đi một chút.
Tiến sĩ █████████: D-23512? Anh ta đã làm gì?
D-35784: (thở dài) Đúng hơn là cái mà nó không làm khiến tôi phát bực. Hắn ta ủ rũ tới mức sự tự chủ của hắn căng như dây đàn, cứ cắm mặt về phía trước. Còn cái miệng thì chắc cứ há hốc suốt buổi quá. Nếu được, tôi có thể nói hắn ta đã trông giống như một kẻ bù lu bù loa trong vài giờ. Dà, tôi chả biết. Khi chúng tôi đến trước đoạn lượn nghiêng, tôi đã thử búng tay trước mặt hắn. Tên ngốc đó ngay lập tức quay về phía tôi. Và rồi chuyện gì xảy ra thì ông biết rồi đó.
Tiến sĩ █████████: Ừm, anh ta đã đấm cô.
D-35784: Cũng không hẳn là đấm, thật đấy. Tát tôi, lắt tôi, bóp cổ tôi. Tôi không có cảm giác là hắn ta muốn giết tôi, mà hắn chỉ muốn có câu trả lời. Đó thật ra là điều hắn đã nói. Mấy thứ nhảm nhí như là “Tại sao cô không nhìn vào tôi?” và “Tại sao cô không ngừng hò hét suốt như thế?” bằng cái giọng khàn khàn của hắn. Đang lưng chừng thêm một câu nữa thì một tay bảo vệ đã chĩa súng vào gáy của hắn.

---------------------------------------------------------------------

THÍ NGHIỆM 112-35784-23512, CUỘC PHỎNG VẤN SAU CHUYẾN ĐI #2:
ĐỐI TƯỢNG: D-35784.
PHỎNG VẤN VIÊN: Tiến sĩ █████████.
HÌNH THỨC PHỎNG VẤN: Phỏng vấn sau chuyến đi.

THÔNG TIN THÊM: Cuộc phỏng vấn này diễn ra ba tuần sau chuyến đi trên SCP-112 với D-35784. D-23512 không muốn nói chuyện bằng miệng kể từ chuyến đi. Thỉnh thoảng anh ta cũng cố gắng nói, nhưng cho thấy dấu hiệu của sự không thoải mái và đau đớn khi làm vậy, nói rằng cổ họng anh ta đau rát khi nói. Mặc dù không có vất kỳ vấn đề sức khỏe nào với D-23512, các trải nghiệm với SCP-112 rõ ràng đã để lại cho anh ta các dư chấn. Tiến sĩ █████████ đã ước tính việc hồi phục hoàn toàn là có thể trước đợt thanh trừng hàng tháng, và rằng vào lúc đó anh ta sẽ tính được chính xác thời gian chủ quan chuyến đi của mình. Bài phỏng vấn này đã được tiến hành thông qua giao tiếp bằng chữ. Dựa vào sự cố định của đối tượng với vài đoạn của chuyến đi, bản viết tay này đã được chỉnh sửa lại để ngắn ngọn hơn.

Tiến sĩ █████████: Xin chào D-23512, anh cảm thấy thế nào?
D-23512: Còn đau, và hoa mắt nữa. Lượn lượn. Quay quay quay. Mãi mãi.
Tiến sĩ █████████: Sao anh nói họng anh đau?

D-23512: La hét. La hét hoài hoài. Con nhỏ đó không thèm trả lời tôi. CÔ TA THẬM CHÍ CHƯA TỪNG NHÌN TÔI, tôi đã la và hét tới mức không thể la được nữa. Khi cổ họng dịu đi, tôi lại hét tiếp. Không thèm nhìn và không thèm chú ý, cô ta cứ reo hò với cái thứ lên lên xuống xuống qua qua lại lại ấy.
Tiến sĩ █████████: Tôi đoán là anh đang nói về người cùng đi với anh, 35784.

D-23512: Con nhỏ với hai quả đồi rung rinh á, hò hét và cười ầm rồi lại hò hét và cười ầm. Cứ mỗi vòng quay, mỗi khúc cua, mỗi vòng lượn, kể cả khi trời tối tôi cũng nghe nó hú hét. Không thể ngủ vì tiếng hét, tiếng cười của nó. Ngày hay đêm tối hay sáng cũng nghe tiếng la hét và tiếng cười khúc khích đó. LÀM SAO NÓ LÀM ĐƯỢC HAY VẬY.
Tiến sĩ █████████: Cô ấy nói với tôi rằng anh chỉ ngồi im, nhìn chăm chăm đằng trước. Cổ còn nói là đã cố gắng gây chú ý nhưng anh không hồi trả.
D-23512: TÔI ĐÃ VẪY VÀ LẮC CÔ TA cô ta không thèm nhúc nhích, không chú ý mà cứ thế hò hét. Tôi đã cố gạt cô ta ra trong và..tuầVÀITHÁNGNGAYTỨCKHẮC nhưng cô ta thì KHÔNGBAOGIỜKHÔNGBAOGIỜ chú ý tôi. Tiếp tục reo hò, tiếp tục la hét, tiếp tục CƯỜIVÀOMẶTTÔI khi tôi đói muốn chết và đập đầu tôi vào thành bên đến khi chảy máu mà vẫn cứ CƯỜIVÀLAHÉT khắp các vòng xoắn và vòng quay và cái bóng tối không lối thoát đó luôn không ngừng va đập.
Tiến sĩ █████████: 23512, tôi đang cố gắng giúp anh đây, nhưng hành động điên loạn thì sẽ chẳng giúp anh được tí nào đâu. Anh không có bất kì tổn thương đầu vào cuối chuyến đi cả.

D-23512: TÔI ĐÃ Ở ĐÓ VÀ CẢM THẤY VẬY hơi nóng trên đầu tôi cho đến khi nó trở nên lạnh và ngừng chảy máu, nhưng vẫn đau.
Tiến sĩ █████████: Vậy chuyện gì đã xảy ra vào cuối chuyến đi? Anh khá là có vấn đề với 35784 đấy.

D-23512: Cô ta ngừng cười to sau chừng ấy thời gian rôi cô ta NHÌN TÔI và cười nói rằng “đi vui, nhở?”, rồi tôi lắc cô ta hỏi rằng tại sao cô ta không ngường cười hét. Tôi không có cố ý làm đau cô ta, chỉ muốn biết tại sao tại sao tại sao tại sao tại sao (lặp lại ██ cho đến khi D-23512 bị khống chế).

Người dịch: Nhật Minh Nguyễn Võ.
Nguồn gốc: Item #SCP-112

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro