Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào buổi sáng, khi những tia nắng ấm áp vừa vặn lọt qua khung cửa sổ của một căn nhà nhỏ nằm dưới chân núi. Tiêu Chiến khẽ nheo mắt, mơ màng xoa xoa vầng thái dương một chút, hôm qua anh uống rượu say đến quên cả trời đất có lẽ chuyện tối qua anh cũng chẳng nhớ được bao nhiêu. Đột nhiên Tiêu Chiến cảm nhận được một luồng hơi nóng đang phả vào mặt mình, anh giật mình ngồi bật dậy làm động tới nơi tư mật phía sau đau đến kinh người.

Lúc này, Tiêu Chiến mới dám khẳng định chuyện anh và Vương Nhất Bác làm tối qua không phải là mơ, anh khẽ rùng mình nhìn những vết xanh đỏ kéo dài từ trên ngực xuống đến bắp đùi non lán mịn và cả lỗ huyệt sưng đỏ chưa kịp khép lại. Tiêu Chiến nuốt một ngụm nước bọt rồi nhìn qua tên thủ phạm đang ngủ say mê bên cạnh, trong lòng không khỏi dâng lên một chút ủy khuất. Anh xấu hổ vội rời khỏi giường nhưng chưa đi xa được ba bước thì cơn đau ở hông truyền đến khiến anh khuỵ gối ngã sấp xuống sàn.

- Chiến ca, anh đi đâu vậy?

Vương Nhất Bác nghe tiếng động lớn cũng nhanh chóng tỉnh giấc, cậu lơ ngơ quay tứ hướng tìm anh thì phát hiện anh đang nằm dưới sàn với tư thế cực kì ám mụi, hai cánh mông no tròn của anh đang ưỡn lên đưa về phía cậu cùng với tinh dịch và tơ máu tối qua còn sót lại từ huyệt khẩu trào ra uốn lượn chảy theo hai mép đùi tạo nên một cảnh xuân đẹp mắt. Vương Nhất Bác cảm giác cả người có chút không ổn, hình như cậu nhỏ ở trong chăn đã cương lên thẳng tắp.

-Ahhh....Vương Nhất Bác...không được...– Tiêu Chiến lắc đầu sợ hãi, ánh mắt nguy hiểm của Vương Nhất Bác như muốn nuốt chửng lấy anh, nhưng hiện tại anh không còn đủ sức để đứng lên bỏ chạy, chỉ còn cách cầu trời cho ai đó mau đến cứu.

- Tiểu Tán...là anh câu dẫn em...ngoan..cho em được không...– Vương Nhất Bác đến bên cạnh tay ôm lấy vòng eo thon gọn của Tiêu Chiến rồi thì thầm vào tai anh.

-Ahhh...Nhất Bác..không muốn...hức...

Tiêu Chiến mím môi lấy hai tay che đi khuôn mặt thấm đẫm nước mắt, anh thật ghét chính bản thân mình, rõ ràng lí trí luôn mách bảo anh hãy từ bỏ nhưng mỗi lần nghe thấy những lời dụ dỗ của Vương Nhất Bác anh đều bất giác xiêu lòng. Hôm nay Vương Nhất Bác có thể ngọt ngào với anh nhưng có ai chắc rằng hôm sau cậu sẽ không nói với người khác, rốt cuộc lời hứa 'mãi mãi' là cái gì chứ? Tiêu Chiến đau đớn bò về phía trước cố gắng thoát khỏi vòng tay của Vương Nhất Bác, mỗi lần cử động hạ thân như bị xé toẹt ra làm hai đau nhức đến mất đi cảm giác.

- Cậu Vương, xin cậu tự trọng. Tối qua là tôi không phải trước, nếu cậu cảm thấy thiệt thòi tôi sẽ bồi thường cho cậu, mong cậu xem như chúng ta chưa từng có chuyện gì xảy ra.

- Tiêu Chiến! Em không cho phép anh nói như vậy. Em đã làm biết bao nhiêu việc để hàn gắn mối quan hệ giữa chúng ta, tại sao anh lại không chịu hiểu. – Vương Nhất Bác tức giận nắm lấy eo Tiêu Chiến kéo ngược trở về.

- Cậu tránh ra! Đừng đưa cái thứ dơ bẩn của cậu vào người tôi một lần nào nữa, 6 năm qua tôi thật sự rất muốn biết cậu đã chơi qua bao nhiêu người.

Tiêu Chiến cười khổ, nhớ lúc trước Tôn Tử Kỳ đem hình hai người đang âu yếm nhau cho anh xem anh đã hụt hẫng biết chừng nào, bây giờ Vương Nhất Bác lại nói rằng cậu không yêu cô ta, vậy có lẽ đối với Vương Nhất Bác không yêu cũng có thể lên giường.

Cậu ta đơn giản chỉ xem anh như một con rối để thỏa mãn dục vọng, đến khi chán chê rồi thì sẽ đá sang một bên như cô Tôn Tử Kỳ mà thôi.

- Anh nói cái gì vậy? Sáu năm qua không giờ khắc nào em ngừng tìm kiếm anh, ngoài anh ra em chưa từng chạm vào bất cứ ai. Tiêu Chiến tin tưởng em.

-Ha..haha....cậu diễn cũng thật giỏi...nếu năm ấy Tôn Tử Kỳ không cho tôi biết thì bây giờ chắc tôi đã ngu dại tin lời cậu nói rồi...Vương Nhất Bác à Vương Nhất Bác hãy dừng mọi chuyện trước khi quá muộn đi...– Tiêu Chiến lòng đau như cắt, anh thật sự muốn cho Nhất Bác một cơ hội nhưng sự việc rõ ràng trước mắt anh không thể không tin.

- Tôn Tử Kỳ? Chiến Chiến nghe em giải thích – Vương Nhất Bác dịu dàng ôm người anh đối diện với mình, trong tâm đã muốn băm con ả Tôn Tử Kỳ ra thành trăm mảnh. Thì ra anh vẫn còn hiểu lầm chuyện này, đợi cậu dỗ giành mèo nhỏ của cậu xong cậu sẽ tìm con mụ đó tính sổ.

- Có phải Tử Kỳ cho anh xem hình em và cô ta lên giường với nhau đúng không? Tất cả là do cô ta tính kế, mấy năm trước em vô tình phát hiện ra chuyện này, ả lợi dụng ngày kỉ niệm thành lập công ty chuốt say em rồi chụp những bức ảnh như vậy, em thật sự chưa làm gì cả...

- Lúc đó cậu say rồi có thể cậu không nhớ cậu đã làm gì nhưng còn cái thai thì sao?

- Cái thai? – Vương Nhất Bác ngạc nhiên, Tôn Tử Kỳ cũng quá thâm độc đến chuyện này cũng có thể nghĩ ra lừa gạt Tiêu Chiến, hiện tại cậu mới hiểu tại sao 6 năm trước anh lại rời đi nhanh như vậy - Cô ta không có thai, là cô ta lừa anh. Tiêu Chiến à tin em, em có thể từ bỏ nghề nghiệp, từ bỏ danh tiếng, nhưng em sẽ không bao giờ từ bỏ anh. Nếu anh không tin thì bây giờ em sẽ thông báo với cả thế giới này là em yêu anh, yêu duy nhất mỗi anh.

Vương Nhất Bác kiên quyết lấy điện thoại gọi cho Sở Thịnh - Anh Sở giúp em tập hợp các nhà báo càng nhiều càng tốt em muốn thông báo một chuyện rất quan trọng là....

Vương Nhất Bác chưa kịp nói hết câu đã bị người phía dưới kéo xuống hôn mãnh liệt, cậu nhếch mép mỉm cười hài lòng. Tiêu Chiến chấp nhận cậu rồi, khi cậu giải thích anh thật không ngờ Tôn Tử Kỳ lại mưu mô đến như thế vậy mà 6 năm qua anh luôn trách nhầm Vương Nhất Bác, trách cậu phụ bạc, trách cậu ham mê danh tiếng. Anh sai, cậu cũng sai, vậy thì hãy quên đi quá khứ và bắt đầu lại từ đầu.

- Bác Bác...em ăn uống không đầy đủ nha..ốm quá đi...–Tiêu Chiến vuốt mũi Vương Nhất Bác cưng chiều

- Nhưng hiện tại em đã cao hơn anh rồi, đừng hòng trêu em đồ mèo con hư hỏng...Tiểu Tán đến giờ bồi thường tổn thất cho em rồi

Vương Nhất Bác cười tà mị đẩy dương vật vào vách tràng mềm mại của Tiêu Chiến. Tiêu Chiến cũng phối hợp vòng chân lên eo cậu để Nhất Bác có thể vào sâu hơn.

Ngoài cửa sổ mùi hoa cải dầu nhè nhẹ theo gió luồng vào trong không khí, mặt trời cũng đã lên cao hơn chiếu sáng cả căn phòng. Kết thúc không có nghĩa là chấm hết mà là khởi đầu của một câu chuyện mới, không tình yêu nào đều toàn là màu hồng phải có khó khăn thử thách mới có thể thấu hiểu và cảm thông cho nhau hơn, rồi từ đó cả hai sẽ cùng đi trên một con đường bền vững lâu dài mà không ai có thể phá hoại được.

=============
#RN

Bonus pic concert Nam Kinh Day 1,2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro