☘️ Chương 3: Chị ấy giả vờ ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Táoo

Beta: Khang Vy

"Chị, thật ra nãy giờ chị vẫn luôn tỉnh, đúng không?" Giọng nói Diệp Tiêu Đình không có vẻ gì là nghi vấn, hiển nhiên đã sớm phát hiện.

Tô Mộ Tuyết mở to mắt, nhìn gương mặt tuấn tú của em trai, mặt nhỏ nóng bừng: "Chị..."

Cô muốn giải thích lại bị Diệp Tiêu Đình ngăn cản: "Không cần nói nữa, chị xem, không phải là vẫn bị xử nam này làm cho sung sướng, không nhịn được kêu thành tiếng sao?"

Tô Mộ Tuyết chết vẫn sĩ diện, muốn cô thừa nhận trước mặt em trai sao? Đúng là không phù hợp với tính cách của cô: "Chị, không phải thế, là do kỹ thuật của em quá kém, làm cho chị đau mới kêu thành tiếng, hiểu không?!"

Diệp Tiêu Đình cười, chị cậu từ nhỏ đến lớn đều như vậy, ngoài miệng nói không nhưng bên trong thì ngược lại, khóe miệng cậu nhếch lên, cười xấu xa mà cũng rất đẹp trai, Tô Mộ Tuyết nhìn đến tim đập thình thịch.

"Chị chắc chắn không?" Diệp Tiêu Đình cười xác nhận với cô, Tô Mộ Tuyết gật đầu liên tục.

"Thế như này thì sao?" Đã quên ngón tay Diệp Tiêu Đình còn ở trong cơ thể, cậu động tay một cái, thọc vào rút ra: "Vẫn không có cảm giác gì sao?"

Tốc độ trên tay cũng nhanh hơn, ngón tay thon dài ướt nóng vào ra huyệt nhỏ, lòng bàn tay cảm nhận được nếp thịt bên trong bị căng ra, vì sự khiêu khích của cậu mà bắt đầu hút chặt lấy.

"Không cảm giác!!!" Tô Mộ Tuyết cắn chặt răng thốt ra ba chữ, cô là chị, không thể thua!!!

"Ồ, thế sao? Chị vẫn không cảm thấy gì à?" Tay Diệp Tiêu Đình bận rộn, miệng cũng không nhàn rỗi, Tô Mộ Tuyết mạnh miệng làm cậu càng hiếu thắng.

Không màng tới việc cô giãy giụa, cậu dùng ưu thế tuyệt đối của cơ thể chặn lấy cô, vô cùng chuẩn xác mà ngậm lấy nhũ hoa trước mặt.

Vất vả lắm anh đào nhỏ mới được nghỉ ngơi, chỉ bị đầu lưỡi linh hoạt của Diệp Tiêu Đình liếm vài cái lại ngoan ngoãn cứng lại, Diệp Tiêu Đình nhìn chị mình nghẹn đến mức đỏ bừng mắt, cảm thấy rất có thành tựu.

Nhưng mà, muốn Tô Mộ Tuyết đầu hàng, như vậy vẫn chưa đủ, cậu bỗng nhiên ngồi thẳng, học động tác trong phim tình yêu Nhật Bản, nâng toàn bộ cái mông của Tô Mộ Tuyết lên, để có thể nhìn huyệt nhỏ cho rõ ràng.

"Này, này, này, em muốn làm gì?" Tô Mộ Tuyết vội la lên, tư thế này là sao chứ?

Diệp Tiêu Đình không để ý tới cô, ngón tay lại lần nữa đút vào sâu hơn, lúc này, hai ngón tay cũng không thể thỏa mãn cậu mà là ba ngón, lập tức, tiếng kêu của Tô Mộ Tuyết vang lên, "Đừng mà, trướng quá, rút ra đi, mau lên."

Sao Diệp Tiêu Đình có thể nghe lời cô chứ? Biết Tô Mộ Tuyết đang kìm nén, cậu càng muốn nghe lời nói thật của cô, tư thế này, ngón tay cậu ra vào dễ dàng, tốc độ cũng nhanh hơn trước.

Cậu hơi cong ngón tay lên, nghe nói như vậy có thể dễ dàng chạm tới điểm G của phụ nữ. Cứ như vậy, Diệp Tiêu Đình công kích hết lần này tới lần khác, so với trước đây còn mãnh liệt hơn, tốc độ cũng ngày một nhanh.

"Như vậy cũng không cảm thấy gì sao?"

TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG TẢI TẠI WORDPRESS VÀ WATTPAD CHÍNH CHỦ, NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!! 

Rất nhanh, huyệt nhỏ của Tô Mộ Tuyết bắt đầu phun trào dâm thủy, mỗi lần ngón tay Diệp Tiêu Đình đi vào, cửa huyệt đều có tiếng nước kêu. Tô Mộ Tuyết thoải mái đến mức cả người nhũn ra, không còn sức lực, miệng vẫn không chịu nói thật: "Đúng vậy... một chút cảm giác... chị cũng không có..."

Diệp Tiêu Đình thở dài, cô chị gái này cũng quật cường thật đấy!

Cậu ngồi dậy, ép Tô Mộ Tuyết trở mình, để cô nằm bò quay lưng về phía mình, cái mông mềm mại và huyệt nhỏ ngập nước cứ vậy bại lộ trước mắt cậu.

Tô Mộ Tuyết vội vàng quay đầu, "Em, em... em lại muốn làm gì?"

Ngón tay Diệp Tiêu Đình lại đút vào sâu bên trong, moi móc dâm dịch bên trong ra ngoài, bởi vì tình dục mà giọng nói trở nên trầm thấp quyến rũ, "Chị, không phải chị nói không cảm thấy gì sao? Nhưng mà tại sao nơi này lại ướt vậy chứ, nói thật đi, chị, xử nam này làm cho chị sướng lắm đúng không?"

Tô Mộ Tuyết há miệng thở dốc, cơ thể truyền tới khoái cảm, "Không... không có..."

Diệp Tiêu Đình không nói gì, chỉ cúi đầu, vươn lưỡi liếm huyệt nhỏ mị hoặc một cái.

"Đừng mà... Diệp Tiêu Đình... đừng làm vậy... nơi đó dơ..."

Tô Mộ Tuyết vội vàng quay đầu hét lên, muốn ngăn cản hành động điên cuồng của em trai lại phát hiện Diệp Tiêu Đình chỉ liếm một cái, sau đó dừng mọi hành động lại.

"Sao... sao em dừng lại?" Tô Mộ Tuyết khó hiểu, là mùi vị không tốt, bị em trai ghét bỏ sao?"

Nhưng mà huyệt nhỏ vừa bị liếm lại rất thoải mái, trong cơ thể có chút ngứa ngáy, cảm giác thế nào cũng không đủ!

Diệp Tiêu Đình bắt được ánh mắt hoang mang của cô, xấu tính ôm cô từ sau, đôi môi dán chặt lên tay cô nhẹ nhàng nói, "Em dừng lại, chẳng lẽ chị bất mãn sao? Nếu chị còn muốn nữa, cầu xin em đi, xin xử nam này tiếp tục làm cho chị sướng đi... được không?"

Cậu cố ý kéo dài chữ cuối cùng, ngữ khí bá đạo và dụ hoặc kia ngày thường không có, quyến rũ đến mức khiến trái tim Tô Mộ Tuyết nhảy dựng.

Mọi động tác đều ngừng lại làm cô cảm thấy trống rỗng, hi vọng cậu tiếp tục, vừa rồi cô còn cảm thấy bên trong cơ thể nóng lên, có gì đó như muốn phá tan mọi trói buộc, đột ngột dừng lại thế này, cảm giác nửa vời thật sự rất khó chịu!

"Chị, chị." Cô vừa tức vừa vội, nước mắt như sắp rơi ra, "Chị, chị cầu xin em." Rốt cuộc cũng nói ra, ngay tại dục vọng nguyên thủy nhất của con người, thế nhưng não cô cũng không suy nghĩ được gì, cầu xin em trai 'làm' mình.

"Kính cong ~" Đúng lúc này, tiếng chuông cửa vang lên. Ngoài cửa truyền tới giọng nói của mẹ và tiếng thở hổn hển: "Tiểu Tuyết, Tiêu Đình, hai đứa mau tới giúp mẹ mở cửa, cầm nhiều đồ quá mẹ mở không được.

Tô Mộ Tuyết như bị dội một chậu nước đá vào đầu, dục hỏa trong cơ thể cũng biến mất trong chớp mắt, ôm mớ quần áo hỗn độn lên, vội kéo quần lên chạy về phòng mình.

Chờ Diệp Tiêu Đình phản ứng lại, cửa phòng Tô Mộ Tuyết đã 'rầm' một cái đóng lại, mẹ về rồi, cậu cũng không thể đuổi theo, chỉ có thể ngoan ngoãn mở cửa.

Mở cửa cho mẹ xong, Diệp Tiêu Đình lại quay về sofa phòng khách, nhặt dây buộc tóc không biết rơi xuống đất từ lúc nào của Tô Mộ Tuyết, đặt trong lòng bàn tay nhìn chăm chú.

Cậu nhớ tới vẻ mặt vừa nãy khi Tô Mộ Tuyết quay đầu cầu xin mình, khuôn mặt yêu kiều chìm đắm trong tình dục, miệng nhỏ nhếch lên, rõ ràng là chờ được cậu âu yếm.

Khuôn mặt Diệp Tiêu Đình đỏ ửng, "Chị đúng là đồ giảo hoạt, trước mặt mình mà lại để lộ ra vẻ mặt đó, rốt cuộc là muốn mình làm sao mới được chứ!"

TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG TẢI TẠI WORDPRESS VÀ WATTPAD CHÍNH CHỦ, NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro