☘️ Chương 32: Phết bánh kem lên người rồi liếm cho giàn giụa (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Táoo

Beta: Khang Vy

Nhân viên khách sạn vừa thấy dáng vẻ hai người đã rõ ràng, cho hai người một phòng giường lớn, Tô Mộ Tuyết đỏ mặt tuỳ ý để Diệp Tiêu Đình nắm tay dắt vào trong.

Bởi vì vừa khóc quá lâu, hơn nữa còn cao trào một lần, cơ thể Tô Mộ Tuyết có chút mệt mỏi, Diệp Tiêu Đình để cô ngồi trên giường nghỉ ngơi, bản thân mở hộp bánh kem ra.

Bánh kem xinh đẹp màu hồng phấn, bên dưới còn dòng chữ: Chúc chị sinh nhật vui vẻ!

Tô Mộ Tuyết nhìn dáng vẻ cậu cắm nến, thì ra cậu nhớ rõ, thì ra là cô nghĩ nhiều, sống mũi cay cay, đôi mắt đỏ hoe, "Tiêu Đình..."

Diệp Tiêu Đình tắt điện trong phòng, dưới ánh nến mỏng manh, có thể nghe thấy rõ hô hấp hai người, cho dù bên ngoài phồn hoa ầm ĩ, giờ phút này cũng không liên quan tới họ.

"Sinh nhật vui vẻ, Tuyết Nhi." Diệp Tiêu Đình đem bánh tới trước mặt Tô Mộ Tuyết, dưới ánh nến, gương mặt cô ngại ngùng tĩnh lặng, trái tim Diệp Tiêu Đình ấm áp, xếp hàng hai tiếng để mua được chiếc bánh này cũng xem như đáng giá.

"Mau ước đi." Giọng nói cậu quyến rũ mang theo ma lực.

Tô Mộ Tuyết nghe lời chắp tay trước ngực, ước gì được nhỉ? Năm nào cũng vậy, cô đều ước gia đình hoà thuận, cả nhà khỏe mạnh, nhưng hôm nay...

Cô ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt Diệp Tiêu Đình, con ngươi đen nhánh, trong mắt phản chiếu ánh nến, có thể nhìn được cô trong đó, giờ khắc này, trong mắt cậu chỉ có cô.

Tô Mộ Tuyết nhắm mắt lại: Hy vọng sinh nhật sang năm, năm sau sau nữa, mỗi năm đều có thể cùng Tiêu Đình trải qua sinh nhật với thân phận người yêu.

Ánh nến soi chiếu khuôn mặt Tô Mộ Tuyết, Diệp Tiêu Đình nhìn say mê, "Ước gì thế?"

"Nói ra sẽ không linh đâu!" Tô Mộ Tuyết trừng cậu một cái.

Diệp Tiêu Đình cảm thấy vô cùng hạnh phúc, cả người như ngâm trong hũ mật, mà Tô Mộ Tuyết chính là viên kẹo ngọt ngào nhất của cậu.

Nhưng dưới cảm giác hạnh phúc cực độ này, Diệp Tiêu Đình lại thấy có chút không an toàn.

Thiếu nữ trước mắt vừa xinh đẹp vừa hoàn hảo quyến rũ trái tim không biết bao nhiêu người, cô tốt đẹp như vậy, thực sự thích mình sao? Thật sự đã là người yêu mình sao?

"Tuyết Nhi..." Diệp Tiêu Đình ôm Tô Mộ Tuyết lên, đặt cô ngồi lên đùi mình, "Em nghĩ kỹ chưa? Thật sự đồng ý làm bạn gái anh? Hạ Thời Phong kia thì phải làm sao? Quan hệ giữa hai người là gì, anh nhớ em từng nói mình có bạn trai..."

TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG TẢI TẠI WORDPRESS VÀ WATTPAD CHÍNH CHỦ, NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!! 

Tô Mộ Tuyết ngẩn ngơ, bảo sao cô cảm thấy nụ cười Diệp Tiêu Đình còn có cảm xúc khác, thì ra là lo lắng chuyện này sao?

"Đồ ngốc, em và Hạ Thời Phong chỉ là cấp trên cấp dưới, bạn trai gì chứ... Trước đây đúng là có nhưng sớm đã chia tay rồi. Đúng rồi, là ngày anh đi họp lớp đó, còn nhớ không? Hôm đó anh ta đưa em đi thuê phòng, kết quả là làm thế nào em cũng không có cảm giác. Anh ta nói em lãnh cảm cho nên lập tức chia tay..." Lỗ tai Tô Mộ Tuyết dán chặt lên ngực Diệp Tiêu Đình, nghe rõ nhịp tim vững vàng, vô cùng an tâm.

Lãnh cảm? Nhớ tới mỗi lần làm tình, Tô Mộ Tuyết mị hoặc nhạy cảm, Diệp Tiêu Đình như hiểu rõ điều gì. Cho nên... cô chỉ có cảm giác với mình cậu?

"Vậy... em thật sự thích anh sao?"

"Diệp Tiêu Đình! Anh đúng là tên ngốc mà!" Tô Mộ Tuyết đấm lên ngực cậu, "Nếu không thích anh, sao có thể làm chuyện đó với anh, sao có thể để anh ba lần bốn lượt đánh lén thành công được chứ?"

"Ồ, vậy sao, ha ha." Diệp Tiêu Đình ngây ngô cười, gãi đầu, bảo sao cô cũng không bao giờ thật sự từ chối mình.

"Còn nói em nữa, anh thì sao chứ? Không phải hôm trước cũng đưa con gái về nhà sao?" Tô Mộ Tuyết chu miệng, nhớ tới cô gái tự cho mình là bạn gái cậu hôm trước, bình dấm trong lòng nghiêng đổ.

"Anh và cô ấy không có quan hệ gì cả." Diệp Tiêu Đình vội giải thích, "Lòng anh chỉ có em thôi, ngày đó cô ấy tới để mượn DVD. Thật đó, Tuyết Nhi, anh chỉ yêu mình em, từ trước đến nay chỉ có mình em."

Đôi mắt thiếu niên sáng như sao trời, khuôn mặt chân thành, Tô Mộ Tuyết si mê nhìn ngắm, một lúc sau mới khôi phục tinh thần, đẩy nhẹ ngực cậu, "Hừ, có cho anh cũng không dám."

Tô Mộ Tuyết thổi nến xong, hai người cắt bánh kem, sinh nhật năm nay không giống mọi năm. Đây là lần đầu tiên chỉ có hai người họ, đút nhau ăn từng thìa bánh kem, không khí trong phòng bắt đầu trở nên mập mờ, nhiệt độ cũng tăng vài độ.

Cuối cùng, Diệp Tiêu Đình cũng nhịn không được nữa, vừa rồi ở trong hẻm nhỏ, cậu đã không kiềm chế nổi dục vọng, dọc đường đi phải dựa vào hộp bánh kem che đậy hạ thể sưng to. Bây giờ lại cùng Tô Mộ Tuyết trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, còn là giường lớn khách sạn, chuyện kế tiếp không cần nói cũng biết.

Tô Mộ Tuyết nhìn ánh mắt bốc hỏa của cậu, tất nhiên biết cậu nghĩ gì, thẹn thùng cúi đầu chậm rãi nằm xuống.

Diệp Tiêu Đình đè lên Tô Mộ Tuyết, hai tay chống bên cạnh cơ thể thiếu nữ. Gương mặt dần tiến lại gần, môi phủ lên đôi môi mềm mại của cô, nhẹ nhàng cạy mở hàm răng cô, cái lưỡi trơn trượt cứ vậy xâm chiếm từng ngóc ngách trong miệng Tô Mộ Tuyết. Răng môi triền miên, sau một nụ hôn dài, Tô Mộ Tuyết đã cảm thấy không thể thở nổi.

"Tuyết Nhi..." Ngón tay Diệp Tiêu Đình chạm vào đôi môi sưng đỏ của cô, đầu gối đặt giữa hai chân cô, áp sát âm vật nhạy cảm khiến cơ thể thiếu nữ run rẩy.

Giờ phút này, hai mắt Tô Mộ Tuyết đã nhuốm màu tình dục, khóe mắt là dục cầu bất mãn, hai má đỏ ửng, trong miệng là tiếng nỉ non, tất cả đều ảnh hưởng tới động tác mãnh liệt của Diệp Tiêu Đình.

"Tuyết Nhi, em có biết vẻ mặt của em lúc này dâm đãng lắm không?"

Ngón tay cậu xâm nhập vào trong miệng thiếu nữ, đầu lưỡi liếm láp ngón tay, nước miếng từ khoé miệng tràn ra, dáng vẻ dâm dục cực điểm.

Trong không khí còn vương hương thơm ngọt ngào của Tô Mộ Tuyết, "Còn không phải do anh hôn sao..."

Diệp Tiêu Đình cầm ly rượu ở bên lên, uống sạch rượu vang đỏ trong đó, lúc mua bánh kem được tặng bình rượu nhỏ, không ngờ bây giờ lại có tác dụng.

TRUYỆN ĐƯỢC EDIT VÀ ĐĂNG TẢI TẠI WORDPRESS VÀ WATTPAD CHÍNH CHỦ, NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!! 

Cậu cũng không nuốt xuống mà lại hôn lấy Tô Mộ Tuyết, truyền rượu trong miệng cho cô.

Mùi rượu thơm nồng tràn ngập khoang miệng, Tô Mộ Tuyết hưởng thụ kêu lên một tiếng. Tuy rằng tửu lượng cô không tốt nhưng... vẫn rất mê rượu.

"Hôm nay chỉ có anh ở đây..." Ngón tay Diệp Tiêu Đình gõ nhẹ lên mũi cô, "Cho em uống nhiều chút."

Tục ngữ nói không sai, rượu không say người tự say, tuy tửu lượng Tô Mộ Tuyết kém nhưng cũng không đến mức một ngụm đã say. Giờ phút này, cô cảm thấy cả người khô nóng khó nhịn, đầu cũng mê mang, một lòng chỉ muốn thân thiết với người trước mắt.

"Muốn uống rượu đến điên mất ~ " Tô Mộ Tuyết nói rồi giãy giụa muốn thoát khỏi cái ôm của cậu, bắt đầu cởi quần áo mình ra.

Rượu khiến người ta can đảm, những khát vọng với Diệp Tiêu Đình trong lòng giờ như bùng nổ.

Cô cố ý vặn vẹo thân mình, vòng eo mảnh khảnh lắc lư khiến váy dài trên người rớt xuống, bên trong mặc nội y vàng nhạt viền hoa, ngay đai an toàn còn thêu hai đoá hoa đáng yêu. Mặc trên da thịt trắng như tuyết của Tô Mộ Tuyết đẹp không sao kể xiết, khiến người khác lưu luyến không muốn chớp mắt.

"Tuyết Nhi, em đẹp lắm..." Diệp Tiêu Đình tán thưởng, đứng lên ôm cô. Hạ thể sưng to nóng bỏng cách quần vận động cọ xát đùi Tô Mộ Tuyết.

"Em mặc nội y đáng yêu như vậy là muốn quyến rũ ai vậy?" Tiếng nói tràn ngập mị hoặc vang lên bên đôi tai đã đỏ rực của Tô Mộ Tuyết.

"Còn không phải vì muốn đón sinh nhật với anh sao ~" Tô Mộ Tuyết hờn dỗi.

Diệp Tiêu Đình cười cười, trong lòng thầm cảm ơn ông trời không để mình bỏ lỡ cô, đưa tay nhéo cằm thiếu nữ, ánh mắt chăm chú, "Vậy hôm nay cứ theo em, yêu tinh!"

Ngón tay thiếu niên mang theo vết chai mỏng chuyển động trên làn da thiếu nữ, giúp cô cởi bỏ nút thắt và dây an toàn trên áo ngực, khi hai vú tròn trịa no đủ xuất hiện trước mắt, dục vọng ẩn trong đáy mắt Diệp Tiêu Đình lại lớn hơn không ít.

Từ lần trước chọc Tô Mộ Tuyết tức giận, đã hơn một tuần hai người không thân mật, thật là nhớ nhung hai quả mật đào này.

Cậu đẩy Tô Mộ Tuyết ngã xuống giường, một tay bắt lấy bầu ngực, trái phải liếm một chút, giống như trẻ con nghịch ngợm liếm kẹo que.

Thỉnh thoảng còn thổi gió vào mắt rốn Tô Mộ Tuyết, khiến cô kêu lên liên tục, "Đừng mà, ngứa ~"

Diệp Tiêu Đình tinh mắt nhìn bánh kem trên bàn, lập tức nảy ra ý định.

Cậu mang bánh kem lại gần, dùng chiếc dao nhựa quét bơ nhạt, bôi lên bộ ngực trắng nõn.

"A, Tiêu Đình, anh làm gì vậy ~" Tô Mộ Tuyết muốn ngăn cản, nhưng thấy dáng vẻ cậu lại không đành lòng.

Diệp Tiêu Đình nhìn kiệt tác của mình, hài lòng gật đầu, "Tuyết Nhi, để anh tùy hứng một lần được không? Anh đã ảo tưởng nhiều lần lắm rồi, muốn phết bơ lên người em, sau đó liếm từng chút một..."

Tô Mộ Tuyết nghe cậu miêu tả, trong đầu cũng hiện ra hình ảnh sắc tình, quay đầu không nhìn cậu nữa, "Sao anh có thể hư hỏng như vậy chứ!"

"Không hư sao có thể đẩy ngã chị gái xinh đẹp trên giường chứ?" Diệp Tiêu Đình cười xấu xa, miệng cũng bắt đầu không thành thật.

Cậu liếm một ngụm trên ngực Tô Mộ Tuyết, bơ ngọt mà không ngấy, lớp bơ bôi trên người Tô Mộ Tuyết khiến làn da cô như có ánh sáng. Diệp Tiêu Đình ăn rất ngon miệng, cuối cùng tới nhũ hoa, cậu há miệng ngậm lấy, nhẹ nhàng cắn mút nó.

"Tuyết Nhi, vú ăn ngon quá." Diệp Tiêu Đình vừa nói, vừa bắt lấy một bên xoa nắn, miệng ngậm bên còn lại vào miệng cắn mút. Tô Mộ Tuyết bị cậu làm cho thở dồn dập, chỉ cảm thấy huyệt nhỏ phía dưới tràn lan vì kích thích bên trên, dâm thuỷ chảy ra, tạo thành một vết nước lớn trên khăn trải giường.

Liếm xong bơ phía trên, Diệp Tiêu Đình cũng nhịn không nổi, gậy thịt bên dưới chỉ muốn chui vào động nhỏ, mạnh mẽ ra vào mà thôi.

Nhưng lúc này Tô Mộ Tuyết lại khác, tính cách cô hiếu thắng, vừa rồi bị cậu làm vậy, cô cảm thấy mình mệt mỏi nên mới rơi vào thế hạ phong. Vì vậy, thừa dịp Diệp Tiêu Đình duỗi tay, chuẩn bị cởi quần lót của cô, Tô Mộ Tuyết đột nhiên xoay người, đè lên trên Diệp Tiêu Đình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro