CHAP 112: NẾU NHƯ EM LÀ MA PHÓNG TÚNG THÌ THẬT TỐT.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.

CHAP 112: NẾU NHƯ EM LÀ MA PHÓNG TÚNG THÌ THẬT TỐT.

“Vô lại, lưu manh!” mỗi lần nói không lại An Tử Yến thì đều mắng chửi người để kết thúc, nghĩ nghĩ cũng rất đáng thương: “Khó trách giám đốc Chu luôn bị anh chọc đến nỗi giận đùng đùng.” An Tử Yến nheo mắt lại, dường như không nghe thấy: “Em nói ai?”

“Ai cũng không có.” Mạch Đinh sau khi nhanh chóng phủ nhận lại bắt đầu tận tình khuyên bảo: “Không quan hệ tốt với người khác, sau này có anh có gì, em là vì tốt cho anh nên mới nói vậy, đổi thành người khác ai sẽ quan tâm anh, anh chưa bao giờ cảm kích.” Mạch Đinh đem ly rượu trước mặt An Tử Yến rót đầy, rót cho mình chỉ nửa ly: “Người, phải có tinh thần đoàn kết hợp tác, chỉ có…”

“Anh ở đây giúp em dập lửa, có tin không?”

“Em tin tưởng anh tuyệt đối sẽ không phải là cầm thú giống như Chu Cách.”

Cơ thể An Tử Yến nghiêng về trước, hướng sang Mạch Đinh vươn tay ra, cởi nút áo đầu tiên của Mạch Đinh ra. Không có lý do phải tin tưởng An Tử Yến, anh rõ ràng còn cầm thú hơn Chu Cách, Mạch Đinh giãy thoát: “Em đảm bảo ngậm miệng được chưa!” An Tử Yến lúc này mới thu tay về, trong đầu Mạch Đinh lại xuất hiện suy nghĩ vô cùng sai lầm: nếu như mình là một ma phóng túng không có chút tiết tháo nào thì tốt thật, An Tử Yến sẽ không có cácnh nào dùng loại chuyện này uy hiếp mình.

Vấn đề đến rồi, phải làm sao mới có thể xem là một ma phóng túng hợp lệ đây, cậu sờ cằm quan sát An Tử Yến, An Tử Yến chỉ có thể xem như ác quỷ, tuy rằng bình thường cũng sẽ nói mấy lời sắc sắc, làm chuyện sắc sắc, nhưng vẫn còn cách xa với ma phóng túng, nếu nói ma phóng túng gần mình thì có quen biết hai con, một ma nữ phóng túng, một ma nam phóng túng. Mạch Đinh suy nghĩ quá nghiêm túc rồi, suy nghĩ trong lòng bất giác nói ra miệng: “Hay là em học cách làm ma phóng túng nha?” lời của cậu thành công câu dẫn An Tử Yến ngẩng đầu lên: “Suy nghĩ này không tồi.”

“Em nỗ lực làm việc nghiêm túc, ở trong nhà cũng cần cần cù cù, anh chưa bao giờ khen em giống như bây giờ!!” Mạch Đinh lập tức xóa bỏ suy nghĩ muốn thay đổi thành ma phóng túng, đầu óc cũng trở nên thanh tĩnh, mình nếu như thật sự thành ma phóng túng không phải là hoàn toàn hợp với ý của An Tử Yến sao, thật không dám tin lúc trước tại sao lại có suy nghĩ ngu ngốc này.

Lúc ăn cũng kha khá, Mạch Đinh đẩy khe hở cửa ra một chút lén nhìn ra bên ngoài, bọn Quách Bình vẫn chưa đi sao, rốt cuộc muốn uống tới lúc nào, ngày mai không phải đi làm sao? Từng người một cũng không để tâm vào công việc, ra ngoài ăn cơm uống rượu, còn ra thể thống gì. Mạch Đinh cũng ra ngoài uống rượu ăn cơm giống vậy thì dùng cái da mặt dày như vậy để chỉ trích người khác.

“Thật phiền phức, bây giờ đi ra lỡ như bọn họ cũng vừa lúc đi ra thì làm sao, nhưng cũng không thể cứ trốn mãi trong phòng bao này, anh ở lại đây trước, em đi xem tình hình, chắc sẽ không xui xẻo như vậy mà bị phát hiện.” Mạch Đinh nói xong, đột nhiên xoay người chạy sang hướng An Tử Yến, dùng sức ôm anh: “Nếu như em bị bọn họ phát hiện, không cần quan tâm em, anh tự mình tìm cơ hội đi trước, em sẽ không sao, nhưng nếu như, em là nói nếu như, anh về nhà không đợi được em, vậy…”

“Vậy anh sẽ gạch tên em khỏi hộ khẩu.”

“Gạch anh đó!” Mạch Đinh đứng dậy, lại trừng An Tử Yến một cái, vung tay vung chân đi ra, cậu thật sự không phải là người có vận khí tốt, lúc đang chuẩn bị chạy qua phòng bao bên kia, thì gặp phải Cao Sảng đi ra từ phòng rửa tay, hai người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.

“Mạch Đinh.” Anh ta chỉ gọi tên Mạch Đinh, mấy người đàn ông khác trong phòng bao đều ló đầu ra, Mạch Đinh mở to mắt, lùi về một bước, che miệng, dùng âm thanh kinh ngạc khoa trương nói: “Trời ơi, không phải chứ, mọi người làm sao lại ở đây vậy!” biểu hiện của cậu không giống như vừa khéo gặp đồng nghiệp ở nhà hàng, mà ngược lại giống như thấy quỷ.

“Chúng tôi mới muốn hỏi cậu ở đây làm gì.”

“Tôi…tôi đương nhiên là…” nhanh chóng nghĩ ra lời thoại, thì Ellen đi tới vẻ mặt chán ghét nhìn Mạch Đinh: “Cậu sao lại đến nữa, từ sau khi đụng ở vũ hội ở công ty mấy người thì vẫn luôn quấn lấy tôi, tôi đã nói rồi không có hứng thú với cậu, còn muốn tôi nói mấy lần nữa, tôi có bạn trai rồi, nếu như vậy nữa tôi sẽ nói với Yến, thấy cậu là cấp dưới của anh ấy tôi mới không nói, cậu ngược lại hay rồi, đạp lên cả mặt mũi!” cô tức giận đến sắp khóc, Mạch Đinh đang ra sức mắng, khóc cái gì mà khóc, khóc cái mông, không có cách khác để giải vây sao? Chu Cách cũng đến chen một chân vào, đem Ellen ôm vào lòng hướng sang Mạch Đinh tức giận hét: “Cậu đủ rồi, lẽ nào xem là biến thái cậu rất vui vẻ sao?” tất cả người trong quán đều nhìn qua, bọn người Quách Bình lập tức muốn phủi sạch quan hệ cùng Mạch Đinh, bọn họ tiến lên an ủi Chu Cách: “Ông chủ đừng giận, đồng nghiệp tôi vẫn luôn có cuộc sống riêng không chừng mực, nhìn thấy phụ nữ thì lên không kiềm chế được, đây đại khái là bệnh rồi, anh đừng chấp nhặt với cậu ta, chúng tôi sẽ giáo huấn cậu ta đàng hoàng.” Quách Bình thay Mạch Đinh tạ lỗi, sau đó lại quay người: “Mạch Đinh, chỉ cần là phụ nữ không quản là ai cậu cũng có thể xuống tay sao, cậu có còn thể diện không hả.”

“Thân là đồng nghiệp của cậu tôi cũng cảm thấy mất mặt.”

“Ngẩn ra đó làm gì, mau tạ lỗi với ông chủ, sau này đừng có lại quấn lấy bà chủ nữa.”

Ellen phản đối: “Tôi sẽ không chấp nhận, cậu ta luôn quấy rối tôi khiến cho tôi tổn thương trong lòng biết bao, ít nhất cũng phải bồi chút bí tổn thất.” tổn thất em gái cô, còn muốn tiền, nghĩ cũng đừng nghĩ, phụ nữ đáng ghét!!

Chu Cách cũng phản đối: “Nếu như chỉ là tạ lỗi thì có thể đem chuyện cậu ta quấy rối bạn gái tôi quên đi, vậy tôi còn xem là đàn ông sao, trừ phi cậu ta quỳ xuống cho tôi, nếu không tuyệt đối không được.” quỳ em gái cậu, quá đáng, vương bát đản!!

Các đồng nghiệp đối với tình cảnh bây giờ không biết thế nào là tốt, cũng không thể vứt bỏ Mạch Đinh không quản, Quách Bình bất đắc dĩ đành phải rút điện thoại ra: “Alô, Yến, cậu ở đâu, bên này có chút chuyện, tôi nghĩ nếu như cậu đến xử lý sẽ tốt hơn, chỗ nhà hàng bạn cậu, vậy chúng tôi đợi cậu qua.” Quách Bình cúp điện thoại cá lăm hỏi: “Anh, anh nói An Tử Yến muốn đến?”

Quách Bình nhìn Mạch Đinh thay đổi sắc mặt: “Bây giờ mới biết sợ sao?”

“Không cần kêu anh ấy đến.”

“Cậu có thể giải quyết? Thật là, lần sau lại gây phiền phức thì ném cậu đi không quản nữa, chỉ có thể hi vọng Yến đến đây nhanh.”

Lo lắng với Quách Bình không giống nhau, chuyện Mạch Đinh lo lắng là chuyện khác, cậu nhìn phòng bao thứ hai ở trong cùng, bọn họ đợi An Tử Yến thì ở bên trong, làm sao mà qua!

“Tôi cam đoan lần sau sẽ không quấy rối ma nữ…Ellen nữa, cho nên có thể bỏ qua không.” Mạch Đinh nhìn chằm chằm Chu Cách, hi vọng cậu ta có thể nhanh chóng kết thúc màn kịch này, ai ngờ Chu Cách không để ý: “Lời của cậu sao có thể tin.” Cửa phòng bao thứ hai mở ra, Ellen đột nhiên chỉ cửa lớn: “Yến đến nhanh thật.” trừ Mạch Đinh ra, người khác đều nhìn ra ngoài cửa, Mạch Đinh thấy An Tử Yến hai tay đút túi quần đi ra sau bếp.

“Hóa ra không phải.” Ellen thất vọng nói.

“Cậu ấy nói làm việc gần đây, chắc sẽ nhanh chóng tới.”

“Sao vậy.” âm thanh của An Tử Yến xuất hiện tại cửa lớn, Mạch Đinh trợn tròn mắt, là ma thuật hoán đổi người sao, anh ấy làm sao mà đi ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro