Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng tôi cũng thuận lợi vượt qua bài kiểm tra kinh tế thị trường. Nhưng không phải dựa vào nỗ lực của chính mình, đầu óc tôi không thông minh như bọn họ, thành tích tốt trước kia của tôi cũng đều là dựa vào sự nỗ lực hơn người của mình. Nỗ lực cần thời gian cùng năng lượng, nhưng bài kiểm tra sắp tới lại không cho tôi đủ thời gian.

Ngay khi tôi cho rằng mình nhất định sẽ bị đánh rớt kiểm tra một cách tàn nhẫn bởi vị giáo sư thiết diện vô tư, Triệu Nghi Hiên liền giao cho tôi một quyển 《 tóm tắt những trọng điểm và đoán đề trước kỳ thi》, chữ viết tinh tế và ngay ngắn ở nửa đầu cuốn tóm tắt là của Triệu Nghi Hiên, những nét chữ sắc bén còn lại ở nửa sau quyển ghi chú là của Triệu Nghi Bác.

Nếu bản thân gan dạ hơn một chút, tôi sẽ lựa chọn không xem quyển tóm tắt này, tàn nhẫn hơn nữa tôi cũng có thể giết chết tâm ý của bọn họ, thế nhưng gương mặt nghiêm khắc cùng lời uy hiếp chiếm tổng điểm 15% trong tâm trí khiến tôi không thể không đầu hàng mà thỏa hiệp.

Tôi mất cả hai ngày để ghi nhớ tất cả các điểm chính và đoán đề trong ghi chú. Trong bài kiểm tra, tôi đã thuận lợi bảo vệ được vị trí đứng đầu bảng thông tin, hơn nữa kết quả này còn cho phép tôi củng cố danh tiếng tài nữ của mình.

Lúc nào trông bọn họ cũng có vẻ rất bận rộn, ngoại trừ việc đến trường, cả hai còn phải thường xuyên ở bên ngoài đi xử lý một số công việc ở Triệu thị, có đôi khi bọn họ sẽ ở trong thư phòng đến khuya mới trở về giường của tôi. Đôi khi tôi nghĩ lý do họ không quan hệ tình dục với tôi và chỉ ôm tôi đi ngủ là bởi vì họ quá bận rộn, càng không có thể lực hoặc tâm tình.

Nhưng chính bọn họ lại vì tôi sắp xếp lại những trọng điểm cùng những câu hỏi đoán đề trước kỳ thi cho tôi, phần tài liệu thật dày này chắc hẳn đã khiến bọn họ mất không ít thời gian.

Tôi có nên cảm ơn họ vì điều này không? Tôi không biết nữa! Nhưng trong lòng tôi thật sự bởi vì chuyện này mà dịu đi một chút.

"Thạch Thanh Hạ, chiều nay 4: 00 hãy đến nhà hàng Lục Sắc, có người muốn gặp cô."
Cô nàng thiên kim tiểu thư phiền phức Trần Diễm Mai lại xuất hiện trong lớp học tôi. Sự xuất hiện của cô ta đã gây ồn ào và xôn xao không ít, nam sinh trong lớp đều tò mò và ngưỡng mộ nhìn chăm chú vẻ bề ngoài xinh đẹp của cô nàng, trong khi các nữ sinh đều nhìn những món trang sức cùng quần áo xa xỉ cô ta mặc trên người với ánh mắt đầy ghen ghét. Nhưng trong lòng họ đều có chung một sự tò mò: nữ sinh xinh đẹp và giàu có này lại đến tìm tôi, một nữ sinh nghèo rớt mồng tơi có tướng mạo bình thường để làm gì.

Tôi không có tâm tình để ý tới cô ta, cũng không muốn đi gặp một người xa lạ không quen biết. Tuy rằng tôi rất tò mò là lại có người có thể khiến một Trần Diễm Mai kiêu căng ngạo mạn tự mình đi chuyển lời nhắn.

Buổi chiều lúc 3: 40, tiết học cuối cùng của tôi kết thúc, tôi quyết định gọi điện thoại cho má Ô cùng đi siêu thị mua một ít rau và thịt tươi, hiện tại tôi nghèo đến mức cũng không thể mua nổi một miếng bánh nướng trắng, cho nên đành phải kêu má Ô đến để trả tiền. Tôi muốn nấu một bữa tối phong phú cho bọn hắn, để báo đáp lại ân tình bọn họ đã giúp tôi.

"Hai tiểu thiếu gia đều thích ăn đồ thanh đạm, Đại thiếu gia thích cá tươi, đặc biệt là cá hồi tươi; còn nhị thiếu gia lại thích ăn thịt gà."
Má Ô vừa chọn lựa đồ ăn trong siêu thị, vừa giải thích các món ăn yêu thích của anh em Triệu gia.

"Bọn họ thích ăn những món có trong danh sách này sao? Chẳng phải bà luôn nấu những món đậm đà hay sao? Chẳng hạn như món đậu hủ cùng bò kho hôm qua."
Tôi nghi hoặc hỏi, ngoại trừ miệng vết thương vừa mới lành lại mấy ngày nay, đồ ăn trên bàn cơm vẫn luôn là những món có khẩu vị đậm đà như món cay Tứ Xuyên, vì tôi vẫn luôn cho rằng bọn họ thích ăn những thức ăn có khẩu vị nặng như vậy.

"Tiểu thư, vì cô thích ăn những món ăn đậm đà, nên hai tiểu thiếu gia đã đặc biệt bảo tôi làm đấy."
Má Ô một vừa kiểm tra cá tươi trên kệ để hàng, vừa nói với tôi.

Tôi ngây ngẩn cả người. Tôi rất thích ăn những đồ ăn có hương vị đậm đà, đặc biệt là thức ăn cay, càng cay tôi lại càng thích ăn, dạo này bữa ăn hàng ngày của tôi đều rất hợp khẩu vị, nên tôi ăn lúc nào cũng thấy vui. Tôi chưa bao giờ chú ý đến bọn họ thích ăn cái gì, nhưng cả hai lại để ý đến sở thích và thói quen ăn uống của tôi, và thay đổi cả chế độ ăn uống của mình để phù hợp với sở thích của tôi.

Trong lòng tôi liền dâng lên một chút cảm động, hận ý của tôi đối với bọn họ dường như dần dần giảm bớt khi tôi ngày càng phát hiện bọn họ luôn thầm lặng quan tâm và săn sóc tôi.

Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ tha thứ cho bọn họ, nhưng hiện tại thì không.

Sức lực mua sắm của phụ nữ thật là kinh người, tôi cùng má Ô thật vật vả mới có thể xoay sở để mang về nhà những chiến lợi phẩm mà chúng tôi đã mua được từ trong siêu thị, nhà bếp đầy ắp đến mức làm tôi cho rằng chúng tôi gần như mang toàn bộ siêu thị dọn hết về Triệu gia.

Tôi bắt đầu chuẩn bị bữa ăn tối, má Ô phụ trách làm phụ bếp cho tôi. Thực nhanh một bàn ăn đầy đủ màu sắc hương vị đều được bày lên trên bàn, trong đó có món cá hồi chiên mà Triệu Nghi Bác thích nhất cùng gà rán yêu thích của Triệu Nghi Hiên.

Chuông cửa vang lên, hẳn là bọn họ đã trở về, tôi cởi tạp dề trên người xuống, và đứng dậy đi mở cửa.

Nhưng vào cửa không phải anh em Triệu gia, mà là một người phụ nữ mà tôi chưa bao giờ gặp, không đợi tôi dò hỏi bà là ai, một cái tát nóng bỏng liền thật mạnh đánh vào trên mặt tôi.

Tôi lấy tay che đi gò má đỏ bừng của mình, kinh ngạc không biết phải phản ứng thế nào, chỉ biết để mặc cho người phụ nữ lạ mặt tát liên tiếp vào mặt mình.

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro