Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhị ca, Ngũ ca, các huynh đừng "cám dỗ" ta nữa!" - Tiếng kêu bi thống từ miệng của một nam tử vang lên
"Lục đệ, không phải đệ nói thích kiếm trò gì chơi sao? Chỗ này có nhiều trò hay lắm!" - Ngũ Vương gia Song Tử lên tiếng đáp, nụ cười nửa miệng trên khuôn matej anh tuấn trông "sở khanh" vô cùng.
"Nói dối, ta mà tin huynh thế nào cũng bị Tam ca giáo huấn một trận!" - Lục Vương gia Nhân Mã vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi ma trảo của hai vị ca ca.
"Đừng lo, Nhị ca võ nghệ cao cường bảo vệ đệ đệ yêu quý đây!" - Nhị Vương gia Sử Tử vỗ ngực tự tin nói.
Thế là bất chấp Nhân Mã kêu la gào thét, Song Tử và Sử Tử mỗi người nắm lấy một tay hắn, lôi xềnh xệch và Lạc Hồng Lâu. Thân ảnh ba người biến mất sau cánh cửa của kỹ viện nổi tiếng nhất nhì kinh thành.
Hồng nương - tú bà của Lạc Hồng Lâu, năm nay ước chừng bốn mươi tuổi, dáng người mập mạp, khuôn mặt phấn son quá độ, trắng bệch như bôi sắp, tay phe phẩy chiếc quạt tròn, môi đỏ chót niềm nở ra tiếp đón ba vị "khách quý".
"Ây da, đúng là "rồng đến nhà tôm", Lạc Hồng Lâu thật vinh hạnh đón tiếp ba vị Vương gia. Mời mời!... Hồng nương có dành sẵn phòng sang trọng nhất cho các ngài đó!"
Từ lúc ba người bước vào đại sảnh của Lạc Hồng Lâu, mọi con mắt đều đổ dồn về họ, ghen tị có, ngưỡng mộ cũng có. Ây da, đẹp trai quá cũng là tội mà! Theo sự dẫn dắt của Hồng nương, hai người song Tử và Sư Tử nhanh chóng lên lầu, không quên kéo theo Nhân mã mặt mũi méo xẹo cùng ánh mắt hoang mang.
"Không xong rồi, Tam ca mà biết thì ta chết chắc! Lão Thiên à, ta đắc tội gì với người???" - Nhân Mã thầm than. Nhưng kể cả hắn có kêu to, lão Thiên còn chưa chắc đã nghe thấy, nữa là chỉ dám gào thét trong lòng! Thế nên các vị khách của lạc Hồng lâu được chúng kiến một màn hiếm thấy xưa nay, ba nam nhân diện mạo cao quý nhưng hành động lại có phần "thô bỉ" : hai người đi trước mỉm cười ám muội, kéo theo một công tử trẻ hơn đi sau nước mắt lưng tròng.
Phủ Khánh Vinh - phủ của Tể tướng đương triều
"Kim Ngưu tiểu thư, có Cự Giải tiểu thư tới thăm!" - Một tiểu nha hoàn chạy vào bẩm báo.
Nữ nhân tên Kim Ngưu ngồi cạnh bàn, một tay cầm điểm tâm, một tay nâng tách trà, trong miệng vẫn còn đang ngấu nghiến, hai má phúng phính.
"Hửm... ửm... ời àng ào!" (Mời nàng vào)
Một lát sau, từ bên ngoài, một nữ tử dung nhan dịu dàng, mặc áo lụa màu thiên thanh, miệng tươi cười bước vào.
"Ngưu muội!" - Nàng cất giọng nói nhẹ nhàng.
"Ực, Cự Giải tỷ, tỷ đến thực đúng lúc, mau ngồi ăn đi!" - Kim Ngưu nuốt gọn số điểm tâm trong miệng, tay đập đập lên chiếc ghế bên cạnh, ý bảo Cự Giải an tọa.
Cự Giải thướt tha di chuyển tới gần, chậm rãi ngồi xuống.
"Tỷ có làm chút điểm tâm, nghĩ là muội sẽ thích, liền mang tới đây!" - Cự Giải lấy từ tay nha hoàn theo hầu một cái giỏ mây.
"Oa... điểm tâm Cự Giải tỷ làm là ngon nhất! Đa tạ tỷ!" - Kim Ngưu hai mắt sáng long lanh, vui mừng nói.
"Muội thích là được rồi"
Phụ thân Cự Giải trước đây là sư huynh của phụ thanh Kim Ngưu, cho nên hai người cũng sớm quen biết từ nhỏ. Huống hồ bây giờ phụ thân Cự Giải đã quy tiên, nàng chỉ còn lại một mình, nên những lúc buồn chán thường làm các loại điểm tâm ngon lành, sau đó đem tới mời Kim Ngưu, các nàng cùng nhau trò chuyện, cười đùa. Kim Ngưu vốn không phải người đủ nhạy cảm để tâm sự với Cự Giải, nhưng lại say mê mỹ thực, thấy đồ ngon là không thể bỏ qua. Bởi thế hai nàng nhanh chóng thân thiết, tình thân như tỷ muội ruột thịt.
Nhớ cmmt và vote cho au nha.:3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro