Chương 2 : Lần đầu gặp gỡ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong cung Trường Nhạc, thái hoàng thái hậu được cung nhân hầu hạ dùng bữa trưa. Bà để cung nữ đỡ đi lại vài vòng trong điện rồi mới chậm rãi dựa vào nệm giường.

Bà thấy Xảo ma ma đã hầu hạ mình mấy chục năm đang lau nước mắt thì cười nói: "A Xảo, khóc cái gì."

Xảo ma ma lên tiếng, cầm lấy gậy đấm lưng từ tay tiểu cung nữ, "Lão nô rất vui. Thân thể của người ngày càng tốt, đợi mùa xuân sang là có thể tới Ngự hoa viên ngắm hoa rồi.

Thái hoàng thái hậu nhắm hai mắt dưỡng thần, lúc nghe thấy lời này chỉ nhếch miệng: "A Phúc vẫn chưa hồi cung à?"

"Dạ. Hôm nay tuyết rơi liên tục, có lẽ đi đường chậm trễ, có khi bây giờ đã ở ngoài cửa cung rồi ạ."

Thái hoàng thái hậu than một tiếng rồi lại hỏi: "Chỗ hoàng thượng đã truyền cơm trưa chưa?"

Xảo ma ma khẽ gật đầu, "Truyền rồi ạ, vừa rồi Tiểu Đức Tử của điện Sùng Đức đến truyền lời: Bệ hạ vừa nghị sự với các đại thần xong, sau khi ăn trưa sẽ tới thỉnh an người."

Thái hoàng thái hậu than thở: "Hắn là một đứa hiếu thuận. Ngươi phái người đi dặn một tiếng, chọn hạ nhân hầu hạ thông minh một chút. Bên ngoài trời rét lắm, đừng để hoàng thượng bị lạnh."

"Dạ." Xảo ma ma khom người lui ra ngoài điện. Bà gọi một tên thái giám, dặn dò một phen rồi để hắn đến điện Sùng Đức truyền lời.

Ngoài trời gió thổi lồng lộng. Lúc sáng mặt đất vừa được quét dọn sạch sẽ mà giờ đây lớp tuyết đã bám dày hàng gang tay.

Xảo ma ma híp mắt nhìn về phía cửa cung, bông tuyết bay đầy trời khó có thể thấy rõ cảnh vật ở xa.

Bà đang định xoay người vào điện thì một tiểu thái giám vội vã chạy vào từ cửa cung màu son.

Xảo ma ma vội hỏi: "Phúc công công về rồi đúng không?"

Tiểu thái giám thở hổn hển nói: "Thưa ma ma, công công đã vào cửa phía Tây rồi."

Xảo ma ma gật đầu sau đó bước nhanh vào nội điện.

Thái hoàng thái hậu tựa trên gối mềm. Trên đầu gối đắp một chiếc chăn mỏng, tay thì đang cầm một chiếc lò sưởi nhỏ, tựa như đang ngủ.

Xảo ma ma cân nhắc một chút, đang định lui ra ngoài thì nghe thấy người nói: "Ta nghe thấy động tĩnh, có phải A Phúc về không?"

"Dạ, đã tới cửa phía Tây rồi ạ." Xảo ma ma quay lại bước về phía trước.

Thái hoàng thái hậu từ từ mở mắt ra: "Đỡ ta ngồi dậy đi."

Rất nhanh sau đó, đoàn người đã đến ngoài điện. Phúc công công vào trong phụng mệnh còn Tiết Tĩnh Xu thì chờ dưới bậc thềm.

Các nàng ngồi kiệu tiến cung. Đến cửa cung thì hạ kiệu rồi phải nhanh chóng đi bộ vào, lại gặp gió tuyết chặn đường nữa. Thế nên, với thân thể nàng mà nói thì đây quả là một cuộc khảo nghiệm rất lớn mà.

Cũng may nàng không phải chờ lâu trong tuyết, rất nhanh đã có cung nhân bước ra gọi vào.

Vừa rồi trên đường tiến cung, Tuệ Hương đã nói đại khái quy củ trong cung cho nàng. Lúc này đây, nàng cúi đầu đi ở phía sau cung nhân, từ tốn bước vào trong điện.

Vừa vào cửa, làn hương ấm áp đã phả vào mặt. Trong phút chốc, giá lạnh và hơi ấm đan xen vào nhau khiến nàng cảm thấy cổ họng mình rất ngứa ngáy. Dường như nàng muốn ho khan nhưng lại cố ép bản thân nhịn xuống. Một làn hơi nóng từ bên trong cơ thể đưa đến gò mà khiến gương mặt trắng nhợt của nàng hồng hào lên phần nào.

Nàng bước chậm chậm sau đó cung kính hành lễ, "Thần nữ Tiết Tĩnh Xu bái kiến thái hoàng thái hậu, thái hoàng thái hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."

"Mau đứng dậy." Thái hoàng thái hậu nói, "Ban ghế ngồi."

Cung nữ mang một chiếc tú đôn đặt ở trên điện, Tiết Tĩnh Xu lại hành lễ tạ ân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro