[Hochun fanfic|DBSK Fic| NC 17] Hurt - Bản full

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HURT

Tác giả: chauuke

Thể loại: Sad, YA...

Warn: NC 17

Pair: HochunJea...( Vẫn chưa quyết định cp chính, uke sẽ vik theo nguồn cảm hứng vậy)

Tình trạng: continuous

Chap 1: Số phận.

Tại một vũ trường lớn ở Seoul...

Tiếng nhạc ồn ào, lòng người đẩy đưa...

"Yunho, mày có cần vì một thằng nhóc mà làm mất vui như vậy không?"_ Giọng Han kyung có phần khó chịu khi Yunho cứ nốc hết ly này đến ly kia, rõ ràng hắn là người gọi anh ra đây cơ mà, vậy mà giờ hắn để anh ngồi đó suốt từ nãy đến giờ, không nói không rằng, vì là bạn thân nên anh ráng chịu đựng và cũng vì anh hiểu tâm trạng hắn đang rất khó chịu.

Anh thật sự không hiểu, một đại thiếu gia như hắn, tiền có ngoại hình có nếu hắn muốn thì theo anh nghĩ chỉ một cái nháy mắt hàng tá cô gái xếp hàng dài chờ hắn để mắt tới và sẵn sàng leo lên giường nếu hắn yêu cầu, vậy mà đùng một cái anh nghe nói hắn 'chấm' ai đó, thật sự anh rất ngỡ ngàng vì Yunho là tay ăn chơi có tiếng lại quen được nuông chiều từ nhỏ nên có thể nói hắn muốn gì được đấy. Hắn đã nói 'có' thì không ai có quyền nói ' không'. Gái đến với hắn nhiều vô số kể, nhiều khi hắn chẳng yêu cầu gì bọn con gái cũng sáp tới rồi sẵn sàng dâng hiến, có lẽ vì điều đó nên hắn coi bọn con gái chẳng ra gì và tất nhiên hắn chẳng hứng thú gì với chuyện tình cảm. Việc hắn ' kết' ai đó đúng là chuyện lạ và anh còn ngạc nhiên hơn khi biết người đó là một ' thằng nhóc'_ 'Một thằng con trai chính hiệu'.

Ban đầu anh cho rằng do hắn quá buồn chán nên chắc chỉ là ham vui nhất thời, với lại Yunho là thằng thích chinh phục và chiếm đoạt nên chắc hắn nghĩ cua con trai sẽ khó hơn con gái chăng? Và như thế sẽ thú vị hơn?

Nhiều lúc anh cảm thấy ghen tị với hắn. Hắn thích gì làm nấy chẳng bù cho anh làm gì cũng phải xin phép ông bà già. Anh có muốn chống đối cũng khó vì ông già anh là một con người vô cùng độc đoán. Đặc biệt, không hiểu nguyên do gì mà ông ấy lại rất thích Yunho và luôn so sánh anh với hắn. Yunho là thằng không dễ chơi và anh cho rằng ông già mến Yunho có lẽ vì hai người có một điểm chung đó là sự độc ác. Bởi vì hắn nhẫn tâm như vậy cho nên anh khá lo lắng cho tên nhóc bị hắn kết. Rồi nỗi lo lắng của anh chưa đến đâu thì anh lại giật mình khi nghe hắn bị từ chối, hình như không những bị từ chối không mà tên nhóc đó còn khuyên răn hắn hãy sống tử tế rồi gì gì đó... Tên nhóc đó đúng là ăn gan hùm mới dám nói với Jung Yunho những lời đó, ngay cả anh còn không dám nữa là.

Nghĩ đi nghĩ lại tên yunho này chẳng có điểm gì tốt. Đến giờ anh cũng không hiểu tại sao lại chơi với hắn nữa.

Nhìn bộ dạng của Yunho bây giờ, anh dám chắc hắn đang bị tổn thương lòng tự trọng một cách nghiêm trọng và hiện giờ chắc chắn hắn đang rất tức giận. Anh phải tìm cách để hạ họa cho hắn chứ nếu để hắn say thật sự thì rất nguy hiểm.

"Yunho...bỏ thằng nhóc đó đi... để tao gọi mấy con hoa khôi đến phục vụ cho mày nha..."_ Hankyung vừa nói vừa đứng dậy, anh định đi đến quầy tiếp tân yêu cầu.

* XOẢNG...*

Yunho ném ly rượu xuống đất.

"Tao cần quái gì mấy thứ đó...Nếu mày đi gọi mấy con nhỏ đó lại đây... Tụi nó mà có mệnh hệ gì thì đừng trách tao đấy..."

Yunho nói mà như đe dọa.

Hắn nhìn vẻ mặt tái xanh của Hankyung . Hắn cảm thấy có thằng bạn như vầy đúng là vô dụng. Hắn nhếch miệng cười, khoát khoát tay rồi liểng xiểng đứng dậy.

"Bỏ đi, tao lên nhảy đây"

Hắn nói rồi tiến thẳng về phía sàn nhảy, hắn hòa mình vào trong đám người kia.

Trong tiếng nhạc dập dờn, hắn vẫn nghe những lời cậu nói văng vẳng bên tai.

Thật khốn nạn, cậu là người đầu tiên dám nói ' không' với hắn. Hắn tuyệt đối không buông tha cho cậu, thứ hắn muốn có nhất định phải có cho được. Cậu nghĩ cậu là ai mà dám dạy đời Jung Yunho này chứ.

Nhảy một lúc hắn bắt đầu thấy mệt, hắn đi tới quầy rượu...

Định mệnh thật trớ trêu...

"Ken"_ Hắn ngồi vào ghế, ngoắc tay cậu tiếp tân đang xoay lưng về phía hắn.

Mặc dù say nhưng hắn vẫn nhận ra người tiếp viên hôm nay là người mới, nhìn bộ dạng hơi quen quen.

"Dạ đây… thưa quý...ơ....Yunho!?"_ Cậu quay người lại, cậu giật mình, một tí nữa là làm rớt chai bia.

"Yoochun?"_ Hắn cũng ngạc nhiên không kém.

Hắn nhìn cậu từ đầu tới chân rồi chợt cười bằng một giọng mỉa mai.

"OH???? Sao em lại làm ở đây vậy Yoochun!? Chẳng phải em là người sống rất tốt sao!? Chỗ này là một nơi phức tạp và đầy rẫy những hiểm họa... Một người cao quý như em sao lại bược chân vào đây vậy?"_Hăn vừa nói vừa mỉm cười.

Hắn hả dạ khi thấy đôi tay cậu run lên nắm chặt lấy chai bia, gương mặt trắng bệch. Chắc cậu đang rất tức giận.

Yoochun biết hắn đang cố tình khiêu khích cậu, hắn đang trả thù việc cậu từ chối hắn nhưng cậu không hối hận. Một tên hư hỏng như hắn tốt nhất nên không có quan hệ. Gặp hắn ở đây coi như cậu xui xẻo.

Yoochun cố hết sức kìm nén sự tức giận, cậu ráng nhịn nhuc. Cậu coi như tất cả là vì yoomi_ Cô em gái thương yêu của cậu.

Yoomi bị bệnh tim rất nặng và cần tiền để phẫu thuật. Cậu và Yoomi mồ côi cha mẹ từ nhỏ, từ trước đến nay hai anh em dựa vào nhau mà sống , mặc dù khổ cực nhưng hai anh em đều có những ngày tháng vui vẻ bên nhau. Cậu luôn cố gắng và làm đủ mọi nghề nhưng vẫn không đủ tiền. Nghe nói làm ở đây lương bổng cao nên cậu đành làm liêu dù biết môi trường làm việc ở đây không mấy tốt đẹp, nhưng cậu có lòng tự trọng, cậu đã giao kèo trước là chỉ đứng quầy và chế rượu chứ không làm chuyện gì khác, cũng may ông chủ ở đây là một người hiểu chuyện nên cậu cũng không gặp khó khăn mấy.

Cậu khó khăn lắm mới vào đây làm, không thể để vì một câu nói khích mà làm hỏng chuyện.

Sau một hồi suy nghĩ, cậu hít thở thật sâu rồi mỉm cười.

"Bia đây thưa quý khách"_ Cậu cố nói nhỏ nhẹ và đặt chai bia lên bàn.

Bỗng hắn chụp lấy tay cậu, siết nhẹ.

"Em có biết là ở đây cũng phục vụ chuyện đó không?"_ Hắn mân mê tay cậu_"Ngủ với anh nhé?"

Cậu trợn mắt lên nhìn hắn, vội hất tay hắn ra. Nỗi tủi nhục của cậu lên đến đỉnh điểm. Hắn nghĩ cậu là hạng người nào, là trai bao sao, hạng người như hắn đã quen sống trong sự giàu sang ích kỷ làm sao hắn hiểu được nỗi thống khổ của cậu chứ.

Việc đem người khác ra làm trò đùa đối với hắn vui như vậy sao? Cậu căm phẫn hắn đến mức nói không nên lời, đôi môi mọng đỏ cứ run lên vì tức giận.

Hắn chăm chú nhìn cậu. Thật xinh đẹp, vả gương mặt tức giận của cậu quả thật rất xinh đẹp. Hắn đúng là không quan tâm lầm người.

Hắn đảo mắt nhìn quanh vũ trường, ánh mắt hài lòng khi hắn trông thấy lão chủ ở phía xa xa, hắn ngoắc lão chủ lại.

Mặc dù là một ông chủ lớn nhưng ông ta vẫn dưới sự khống chế của cha Yunho nên khi gặp Yunho ông ta vẫn phải nể mặt một hai phần.

" Có chuyện gì sao cậu Yunho!?"_ Ông bước lại gần, ngồi ngay bên cạnh hắn.

Hắn nhìn ông, cười bằng một gương mặt đểu giả.

"Cũng không có gì..."_ Hắn liếc mắt qua nhìn cậu_" Tôi...muốn...cậu...ta..."_ Hắn nhấn mạnh từng chữ, ngón tay cái chỉ về hướng cậu.

" Cái...cái gì chứ?"_ Cậu giận run người, cậu thật sự rất muốn tát vào bản mặt khốn nạn đó.

Dường như hiểu được cảm xúc của cậu, ông chủ kia vội ra hiệu cho cậu kiềm chế lại. Ông biết rất rõ hoàn cảnh của cậu nên rất cảm thông nhưng ông lại không muốn đắc tội với công tử nhà họ Jung. Ông đang ráng nghĩ cách để sắp xếp mọi chuyện sao cho ổn thỏa.

"Cậu Yunho à, đúng là ở đây có phục vụ chuyện đó cho khách VIP nhưng Yoochun khi làm ở đây đã giao kèo rõ ràng, cậu ấy không thể làm chuyện đó...Cậu chọn người khác đi, chỗ tôi còn nhiều..."_ Ông ta tính nói tiếp thì bị Yunho cản lại.

"Im đi, tôi chỉ muốn cậu ta thôi!"

"Nhưng..."

"ÔNG MUỐN GÂY SỰ SAO?"_ Hắn gắt kên.

Ông thoáng giật mình khi hắn nổi giận. Mọi ánh mắt dồn về phía hắn. Hankyung từ đằng xa cảm thấy không ổn nên vội chạy lại để cản yunho.

"Đủ rồi, mày say rồi"_ Anh cố kéo tay hắn_"Đừng gây chuyện nữa..."

Hắn nhìn ông bằng ánh mắt có lửa.

"Ông tưởng ông không cho thì tôi không làm gì được cậu ta sao? Cậu ta phải trả giá vì hành động lỗ mãng của mình và...tất nhiên...ông cũng vậy..."_ Hắn cười gian tà.

"Buông tao ta, Hankyung"_ Hắn giật phắt tay ra khỏi người anh_"01,02,03,04 VÀO ĐÂY!"

Hắn vừa gọi xong, 4 tên vệ sĩ mặc áo vest đen, đeo kính đen săm săm bước vào.

"Dạ, cậu chủ"_ Cả bốn tên gập người.

"Bắt thằng nhóc này đem về khách sạn của tôi"_ Hắn chỉ tay về phía cậu.

Yoochun sợ hãi lùi lại mấy bước, giờ cậu phải làm sao đây, cậu thân cô thế cô và theo hoàn cảnh hiện giờ ngay cả ông chủ chắc cũng không bảo vệ được cậu.

Ai cũng không ngăn được hắn, cậu thấp cổ bé họng liệu có chống lại được bọn quyền thế này không.

Hai tên vệ sĩ xông vào giữ chặt lấy cậu rồi lôi ra ngoài. Cậu ra sức giãy giụa, miệng không ngừng la hét.

"Tên đốn mạt, đồ vô liêm sỉ...Thả tôi ra..."

Hắn mỉm cười hài lòng, cậu càng kháng cự hắn càng thích thú, hắn sẽ cho cậu nếm mùi vì dám từ chối hắn.

"Tôi sẽ cho em biết thế nào là lễ độ"

Hắn định đi ra luôn nhưng sực nhớ... hắn liền quay lại nhìn ông chủ vũ trường.

"Ông...cứ chờ đi..."_ Hắn ra giọng đe dọa rồi đi mất để lại ông với gương mặt tái mét ngồi phịch xuống ghế, run rẩy...

Những ai đã đắc tội với Yunho đều không có kết quả tốt. Mọi người có mặt ở đây đều biết rõ là do hắn gây sự nhưng không ai dám hé răng câu nào vì họ sợ, sợ sẽ bị trừng phạt như ông chủ đậy.

Hankyung lắc đầu chán nản , thì ra đó là cậu nhóc Yunho thích. Anh thầm nghĩ việc cậu bị yunho để ý có lẽ là chuyện xui xẻo nhất trong cuộc đời của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro