Hurt - Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 19:

Jung Yunho quả nhiên từ nhỏ hắn đã là một đứa trẻ không hề tầm thường như bao đứa trẻ khác. Năm tuổi hắn đã được mời gia sư về dạy riêng, lớn hơn một chút hắn bắt đầu học võ thuật. Hắn bắt buộc phải học rất nhiều môn võ, hơn thế nữa việc sử dụng thành thào các loại vũ khí cũng không ngoại lệ. Mỗi cấp học hắn đều học trong những ngôi trường đẳng cấp, Yunho vừa phải học vừa phải tập làm quen với việc nắm quyền ở Jung gia tộc, hắn là cháu đích tôn lại là con trai duy nhất cho nên có thể nói hắn muốn gió được gió muốn mưa được mưa. Với chỉ số IQ cực cao, Yunho sớm đã nắm vững kiến thức ở trường, hắn bắt đầu học thêm ở ngoài đồng thời dần dần tiếp quản mọi việc của ông chủ Jung.

Hắn làm gì cũng giỏi, làm gì cũng tốt, mặc dù cách thức làm việc tuy có chút tàn bạo nhưng vì hắn luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ cha giao cho thế nên ông chủ Jung tùy hắn muốn làm gì thì làm.

Từ nhỏ Jung Yunho đã được dạy dỗ <Nương tay với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình>, hắn còn được trau dồi cách phòng vệ, tất tần tật mọi thứ phải tự bảo vệ bảo thân, mặc dù hắn luôn có hàng chục vệ sĩ vây quanh nhưng người nhà của hắn vì chỉ có mình hắn nên không thể yên tâm cho được.

Hơn nữa, ông bà nội ngoại của Yunho luôn xem hắn là bảo bối cho nên những thứ hắn muốn dù vô lý đến đâu thì trước sau cũng sẽ được đáp ứng.

Yunho đã quen cuộc sống như vậy, cũng đã quen được ra lệnh, quen muốn gì được đó, cũng quen với những hạng người luôn vây quanh hắn nịnh nọt, nghe lời hắn như một con chó nên khi hắn gặp Yoochun, hắn giống như bị lạc vào một thế giới khác, một thế giới mà lời nói của hắn hoàn toàn vô giá trị.

Jung Yunho ôm Yoochun ngồi trên giường, tỉ mỉ kể cho cậu nghe mọi chuyện về hắn. Trước khi quen cậu như thế nào, rồi đến khi quen cậu ra sao, hắn kể hết và nói rõ tâm tư cũng như suy nghĩ của mình. Yoochun ngồi im, chỉ nghe chứ không nói, Yoochun nghe rất cẩn thận và càng nghe cậu càng hiểu vì sao Yunho lúc đầu lại đối xử với cậu ác liệt như vậy, tính ra cũng không hoàn toàn sai lầm là của hắn.

Lúc nghe xong Yoochun chần chờ một hồi mới dám ôm lấy cổ Yunho, khẽ thì thầm vào tai hắn.

“Anh vất vả quá…”

Yunho vẻ mặt buồn cười, hắn không ngờ Yoochun lại dùng câu nói như vậy an ủi hắn. Yunho vỗ vỗ lưng Yoochun.

“Không vất vả chút nào a, anh quen rồi, hơn nữa nghĩ lại tuy anh có ác một chút…”_ Yunho hắng giọng_ “Nhưng nhờ vậy mới giữ được em bên cạnh còn có thể bảo vệ được em”_ Cười đắc ý.

“Ừm”_ Yoochun không hiểu sao thấy đau lòng, dù Yunho nói thế nhưng sao cậu vẫn cảm thấy hắn rất đáng thương, đáng thương không chịu nổi, cậu cứ muốn bù đắp cái gì đó cho hắn.

“Yunho à”

“Hửm?”

“Ngày mai đi chơi luôn được không!?”

“Hả?” Yunho còn không biết Yoochun nôn nóng đi chơi còn hơn hắn!?_ “Nếu em thích thì mọi chuyện không thành vần đề”

“Vậy mai đi đi, chúng ta sẽ cùng đạp xe đạp đôi”_ Yoochun ôm Yunho chặt hơn, đúng rồi, cái cậu muốn bù đắp là cái này, Yunho đã bị hoàn cảnh cướp mất tuổi thơ vậy thì hiện tại cậu sẽ níu giữ tuổi thơ cho hắn.

Yoochun có vẻ rất mãn nguyện với ý tưởng của mình, cậu tủm tỉm cười mà tay cũng siết ngày một chặt hơn.

“Yoochun à…”_ Yunho thều thào.

“Chuyện gì a?”

“Em siết cổ anh sắp chết rồi…”

“….”

:

:

Ngày hôm sau Yunho ăn mặc ngời ngời sáng chói đứng giữa nhà, bởi vì đây là lần đầu tiên đi chơi với Yoochun cho nên hắn hảo hổi hộp a.

Khi Yoochun bước xuống chính là bị cách ăn mặc của Yunho dọa, cậu hầm hầm tiến tới kéo lấy cà vạt của Yunho mà lôi lên lầu trước ánh mắt ngạc nhiên của bao nhiêu con người có mặt trong nhà. Thế mới nói, thỏ con khi đã được sủng sẽ có nguy cơ biến thành sư tử hà đông nha. Ông quản gia cũng lần đầu chứng kiến cậu chủ mất mặt như vậy, tuy nhiên theo như ông nhận thấy, cậu chủ lại cực kì vui vẻ, có lẽ đây là giây phút cậu chủ chờ đợi từ rất lâu rồi, chờ đợi người có thể sai bảo được cậu, chờ người có thể luôn ở bên cạnh và nói ra tất cả nỗi lòng mà không phải e dè sợ sệt.

Lúc Yunho trở lại sau đó chính là thay đổi toàn bộ trang phục. Áo thun quẩn lửng nhưng vẻ mặt của Yunho thì không vui chút nào hết.

Mọi người trong nhà phản ứng đầu tiên là trố mắt lên nhìn, dù Yunho mặc gì cũng đẹp thiệt nhưng trang phục quá mức dân dã này cũng là lần đầu được thấy, nhìn không quen mắt nên trông buồn cười ghê gớm. Cuối cùng họ nhịn không được phá lên cười thành tiếng, hoàn toàn không để danh dự Yunho vào trong mắt a.

“Anh không thích ahhhhhh~~~”_ Yunho mất mặt muốn chết, nhưng chỉ có thể phàn nàn với Yoochun như vậy.

“Anh mặc vậy rất là đẹp trai nha”_ Yoochun tự mình cảm thấy rất ổn, đâu có gì buồn cười đâu!? Bộ này cậu thấy trong bao ni lông Yunho vứt vào trong một góc, thấy hợp nên lôi ra cho Yunho mặc luôn.

“Cậu chủ, phu nhân mà thấy chắn chắn là rất vui mừng đi”_ Kang quản gia che miệng cười đến run người.

“Ông im đi!”_ Yunho gầm lên_ “Anh lên thay đồ đây”_ Yunho ghét ăn mặc thế này nhất, hắn thích mặc bộ trước đó hơn.

Yoochun nghe, vẻ mặt chợt nghiêm lại _ “Anh đạp xe sẽ ra rất nhiều mồ hôi, em hỏi anh có ai mặc đồ vét mà chạy xe đạp đường dài không!? Anh mà thay ra thì buổi đi chơi hôm nay dẹp đi”

Yoochun mặc kệ, không muốn quan tâm nữa, Yunho bản tính thích gì làm đó đã thành bệnh, cậu cốt không có khả năng chữa, tốt nhất bỏ mặc hắn luôn, muốn hắn sửa đổi tính xấu thật không dễ dàng gì.

“Ây ây, anh biết, anh biết rồi, nghe theo em là được chứ gì, anh không thay đồ nữa, không muốn thay nữa”_ Yunho xuống nước hết mức, từ ngày nhận thức Yoochun hắn đã biết thế nào cũng có ngày hắn sẽ bị nắm cán thế này mà, mặc dù vậy nhưng hắn là cam tâm tình nguyện ah, ai bảo người ta nói để lão bà lên đầu thì trường sinh bất tử chứ, thật ra hắn rất rất yêu thương Yoochun cho nên vì Yoochun mà thay đổi thôi. Với lại Yoochun không hề làm gì quá quắt, cậu làm tất cả cũng vì muốn tốt cho hắn.

Yoochun nhẹ cười_ “Anh mặc bộ này mới dễ vận động, chứ mặc những bộ đẹp đẽ quá làm sao hoạt động thoải mái cho được”

Hai người đang nói chuyện vui vẻ thì nghe tiếng xe dừng lại ở bên ngoài, Yunho biết là mẹ tới, hôm qua hắn đã nói là sẽ đi riêng nhưng mẹ nhất quyết không chịu, mẹ rõ ràng muốn nhìn thấy Yoochun cho bằng được, cũng không sao, trước sau gì hắn cũng đem Yoochun về ra mắt, giờ để mẹ biết sớm một chút cũng tốt.

Yoochun không biết gì cả, cậu khó hiểu nhìn Yunho_ “Ai đến vậy?”

Yunho cười _”Mẹ anh”_ Nói xong mạnh mẽ ôm lấy vai Yoochun kéo cậu ra bên ngoài nghênh tiếp vị khách không mời mà tới này.

Yoochun chưa chuẩn bị tinh thần nên cậu sợ sệt ra mặt, cậu không biết giáp mặt thế nào với người nhà của Yunho nên cứ rụt vai lại không muốn đi ra.

Nào ngờ Yunho siết cậu chặt hơn, hắn cười đến sáng lạn nhìn Yoochun.

“Đừng sợ, mọi chuyện đã có anh lo liệu, nhiệm vụ của em chính là đứng bên cạnh ủng hộ anh mà thôi”

Yoochun nhìn hắn, cậu bị sự tự tin của hắn thu hút, Yunho đã nói thế cậu phải tin tưởng hắn chứ, cậu cần phải tin tưởng hắn.

Thấy Yoochun đột nhiên trầm mặc, Yunho cũng không ép hỏi cậu, chỉ nhẹ nhàng hơn dẫn cậu ra bên ngoài.

Quả nhiên Kim Tae Hee đi cùng với Jung phu nhân. Khi Yunho cùng Yoochun đi ra cũng đúng lúc cô ta đang đỡ mẹ của Yunho bước xuống xe.

Jung phu nhân xinh đẹp khoan thai bước xuống, bà không hổ danh là vợ của Jung chủ tịch nổi tiếng cũng như là mẹ của Jung Yunho , khí chất cao quý của bà phải khiến những người xung quanh nể sợ.

“Ai cha, con trai cưng của mẹ đích thân ra đón mẹ cơ đấy”

Vừa nhìn thấy bóng dáng con trai xuất hiện, Jung phu nhân cười tươi về phía hắn.

Chợt ánh mắt bà khựng lại trước người mà con trai bà đang ôm cứng trong lòng, Jung phu nhân khẽ nhíu mày nhưng với kinh nghiệm của một tiền bối bà liền bỏ qua ngay.

Rồi chuyện kế tiếp mới khiến bà sửng sốt.

Jung phu nhân khó tin nhìn Yunho.

“Ô, thật không ngờ con trai mẹ cũng chịu mặc bộ đồ chính mẹ mua cho con ah, trời ơi, mẹ cảm động chết mất” _ Jung phu nhân còn phụ họa chấm chấm nước mắt_ “Mà chẳng phải con ghét nhất mặc loại trang phục này sao?”

Yunho có chút đau đầu với tính cách của mẹ mình. Hắn nghe bà hỏi, cười cười, công khai âu yếm nhìn Yoochun rồi nói.

“Hôm nay đi dã ngoại, vợ con khuyên nên con làm theo a~”

Jung phu nhân sắc mặt không đổi_ “Yoon Ah thì không có khả năng rồi…Tae Hee nói con sao?”

Yunho nhếch môi_ “Cô ta có khả năng đó sao, mẹ nghĩ con là ai? Muốn Jung Yunho này tình nguyện nghe lời chỉ có một mình Park Yoochun thôi”

Nói xong, Yunho lập tức nâng đầu Yoochun lên, không đợi cậu kịp phản ứng liền hôn cậu say đắm trước bao ánh mắt của người khác.

Nhất là ánh mắt đầy căm phẫn của Kim Tae Hee và ánh mắt chỉ khẽ dao động của Jung phu nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro