Hurt - Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 20:

Phải đến khi đầu lưỡi Yunho đòi quyền tiến vào bên trong Yoochun mới giật mình tỉnh táo. Cậu hoảng hồn đẩy mạnh Yunho ra nhưng dường như đã đoán trước được hành động của cậu cho nên Yunho cười gian trá một tay giữ chặt lấy gáy, một tay vòng ra sau ôm chặt lấy thân người Yoochun.

Yoochun phản kháng nhưng không có kết quả. Mắt chỉ có thể mở to nhìn chằm chằm Yunho chăm chú hôn môi.

Hôn đủ, Yunho mới chịu rời ra.

Nhìn lại trông thấy vẻ mặt Kim Tae Hee trắng bệch còn mẹ của hắn vẫn không có biểu tình gì. Yunho suy nghĩ một chút, sau đó đối với Jung phu nhân cười.

“Định sẽ đi chung nhưng con nghĩ con và Yoochun vẫn nên đi riêng, tránh gặp những chuyện phiền phức không đáng có”

“Cái gì mà chuyện phiền phức không đáng có?”_ Jung phu nhân không cho là đúng_ “Mẹ cũng đã đến rồi, mẹ và Tae Hee sẽ đi xe, con và cậu Yoochun muốn sao thì tùy nhưng vẫn phải đi chung nha”

“Bác gái!?”_ Kim Tae Hee không tin nổi Jung phu nhân lại thuận theo ý Yunho. Cô cứ nghĩ bác gái sẽ ép Yunho phải đi với cô mới đúng.

Jung phu nhân ra hiệu cho Tae Hee im lặng. Bà tiếp tục nói với con trai yêu quý.

“Sao? Không lẽ đi chơi với mẹ một bữa cũng không được?”

Nhận ra mẹ đã có thái độ nhượng bộ Yunho thoải mái gật đầu.

“Không thành vấn đề”

Nói xong nắm tay Yoochun kéo vào nhà trong_ “Đi lấy xe đạp nào Yoochun”

Yoochun thật không biết làm sao cho đúng. Bị Yunho lôi lôi kéo kéo cậu vẫn ráng quay đầu lại chào Jung phu nhân một cái. Không ngờ bà lại đối với cậu mỉm cười. Yoochun sững sờ, cái này chắc không phải cậu nhìn nhầm đâu ah.

Yunho oai phong lẫm liệt ngồi lên yên trước xe đạp. Hắn lần đầu tiên đi xe đạp đôi, đã vậy còn đi chung với người hắn yêu thương nhất cho nên khí thế bừng bừng.

“Yoochunnie, mau đi, mau đi”_ Yunho đập đập yên sau, sốt ruột gọi Yoochun inh ỏi.

Yoochun vẻ mặt rất ngoài ý muốn. Cậu có cảm giác từ sau khi cậu chấp nhận Yunho, hắn có chút gì đó cứ như làm nũng = =.

“Anh đợi một chút, không thấy em xách cả đống thứ hay sao, đi dã ngoại không mang không được”

Yunho quay đầu lại nhìn. Nhăn mặt.

Hắn chống xe rồi đi lại chỗ Yoochun, tước đoạt hết mấy túi đồ cậu đang cầm, sau đó nghênh ngang tống hết vào xe Jung phu nhân. Mặt còn tươi cười đập đập cửa kính chỗ ghế trước Jung phu nhân đang ngồi.

“Mẹ, con gửi nhờ đồ”

“Bỏ cũng bỏ vào rồi, nhờ vả cái gì?”_ Jung phu nhân giả vờ nổi giận nói. Đối với thằng con này bà cũng hết cách.

Yunho nhếch nhếch khóe môi, bỏ đi. Hắn gần như xem người vợ chưa cưới họ Kim như không khí. Từ đầu đến cuối ngay cả cái liếc mắt cũng lười.

Trong khi đó Kim Tae Hee ngồi cạnh Jung phu nhân cứ ngoái đầu nhìn theo Yunho. Mặc dù mặc đầm rất khó hoạt động mạnh nhưng nhìn chiếc xe đạp đôi đằng kia không khỏi cũng dâng lên ham muốn. Cô rất muốn được ngồi ở vị trí phía sau, cùng Yunho đạp xe.

Jung phu nhân quan sát Tae Hee, đập vai cô an ủi_ “Hãy cứ để xem tình hình, bác nhất định sẽ tạo cơ hội cho con”

Tae Hee vội vã xoay người lại_ “Bác gái, cảm ơn bác”

“Khoan hãy cảm ơn, bác chính là đang muốn xem thử  tình cảm của thằng con này đối với cậu trai kia tới đâu, Yunho hay có mới nới cũ, nếu như nó với Yoochun kia chỉ là nhất thời bông đùa thì bác sẽ sớm ra tay chặt đứt, nhưng, hừm….ngược lại thì rất khó nói, con biết đấy, Yunho này rất khó sai bảo, con cũng đừng kì vọng quá nhiều”

Tae Hee im lặng.

Qủa nhiên không thể trông cậy ai ngoài bản thân mình. Muốn nắm giữ được hạnh phúc thì cô cũng chỉ có thể làm liều.

Mắt thấy Yunho ôm cứng lấy Yoochun tươi cười. Nỗi căm ghét dâng lên trong lòng. Park Yoochun, mày cứ cười đi, lát nữa để xem mày còn cười được nữa không.

Sắp xếp mọi thứ xong xuôi. Yunho và Yoochun cũng đã cùng nhau ngồi trên xe đạp. Yunho quay xuống Yoochun cười nói.

“Em để chân lên đi, tay ôm cho chắc vào, một mình anh đạp là được rồi”

Yoochun nghiêm mặt_ “Không được, đây là xe đạp đôi cơ mà, hai người phải đạp chung chứ, em cũng muốn đạp”

“Anh chỉ sợ em mệt ~~~”_ Yunho vô thức bĩu môi. Hành động trẻ con này không những làm Yoochun ngẩn người mà Jung phu nhân và Kim Tae Hee cũng phải kinh ngạc.

Yoochun trong đầu suy nghĩ, Jung Yunho ngang tàng khiến mình đau khổ lúc trước là giả sao? Yunho mà cũng có lúc thế này sao? Nhưng….hắn như vậy chẳng phải rất đáng yêu. Cứ y như trẻ con, vô tư làm điều mình muốn, không sát khí, không lo nghĩ. Trong quá khứ Yunho đã phải gánh vác nhiều chuyện không hợp với lứa tuổi. Nay phải đợi đến lớn thế này mới có thể vui chơi được, Yunho như vậy có được xem là đáng thương hay không a?

Jung phu nhân cũng chìm trong suy nghĩ của riêng mình, hình ảnh Yunho vừa rồi như đánh thức bà. Từ khi sinh được Yunho, mặc dù bà và hắn sống sung sướng trong nhung lụa nhưng Yunho có mấy khi được làm theo ý muốn riêng của nó. Nụ cười chân thực của hắn nếu nghĩ kĩ lại chắc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Yunho khi chỉ vừa hiểu chuyện đã cùng với chồng bà đi ra thương trường, không những thế thằng bé còn phải gồng người để đối phó với những thế lực mà chồng bà cho là đối thủ cạnh tranh. Bởi vì xung quanh nó toàn là những người có mục đích cho nên Yunho nó không thể đặt niềm tin vào bất kì ai. Vậy mà bây giờ nó ở trước mặt đứa nhỏ tên Yoochun kia thì hoàn toàn thả lỏng, bà có thể nhận thấy từng ánh mắt, cử chỉ của Yunho đối với đứa nhỏ kia là thật lòng thật dạ. Nó khác hoàn toàn với cách cư xử của Yunho đối với Yoon Ah hay Tae Hee. Với những tình nhân trước kia của nó cũng hoàn toàn bất đồng.

Yunho ý định đang muốn làm nũng Yoochun nhưng hắn lại nhận ra Yoochun mặt ngẩn ngơ khi hắn làm mấy điệu bộ hắn cho là hợp tình hợp lý. Không lẽ hắn làm vậy rất kì cục!? Mà cũng phải….Jung Yunho là ai….dù gì hắn cũng là lão đại đứng giữa hắc bạch hai đạo, giờ làm trò trẻ con này cho ai xem? Yunho có chút ủy khuất xoa xoa mặt.

“Sao vậy? Mặt anh rất khó coi?”

“……”_ Yoochun vẫn cứ im lặng nhìn hắn chằm chằm.

“Yoochun!?”

“Anh thực sự rất đáng yêu!!!!!!”_ Đột nhiên Yoochun nhéo hai má của hắn, kéo căng ra, giống như càng kéo càng thấy thỏa mãn, mà Yunho ngược lại đau muốn chảy nước mắt.

“Dừng tay a~!!!! Anh đau! Anh đau!”

“Thật ra đâu mới là con người thật của anh!? Ác ma Jung Yunho hay là thiên thần Jung Yunho đây!?”_ Yoochun thôi không béo má hắn nữa, ngược lại hai tay ôm lấy khuôn mặt của hắn, khẽ thở dài.

Yunho ngẩn người, hắn chưa kịp hiểu tại sao Yoochun lại nói những lời này, sau đó lại nhớ đến những chuyện đã từng làm với cậu không khỏi xấu hổ khụ khụ hai tiếng, tay cũng kéo Yoochun ôm sát vào_ “Mấy chuyện không tốt em quên đi có được không? Dù anh có như thế nào đi chăng nữa nhưng tình cảm của anh là thật lòng a, anh có thể phụ cả thiên hạ nhưng Jung Yunho này tuyệt đối không phụ Park Yoochun”

“Trời ơi, lôi cả lời trong phim ra nói!?”_ Yoochun miệng tuy nói vậy nhưng trong lòng lại rất ấm áp.

“E hèm, hai đứa tâm tình đủ chưa đây!? Chúng ta có thể khởi hành chưa?”_ Jung phu nhân đã nghe rất rõ ràng những lời Yunho nói. Bà không khỏi chấn động tuy nhiên ngoài mặt lại làm ra vẻ không có chuyện gì.

“Ha ha, quên mất quên mất, mẹ, con và Yoochun đi trước đây”

Yunho kéo Yoochun ngồi lên xe. Khí thế tiến về phía trước.

Ngồi trong xe, Kim Tae Hee nghiến chặt răng nhắn tin cho ai đó.

[Mau chuẩn bị]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro