Hurt - Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 32:

 

Jung Yunho càng lúc càng ỷ lại vào Yoochun. Hắn như trẻ con không chịu để cậu rời khỏi tầm mắt dù chỉ một chút. Chỉ cần cậu có ý định đi đâu, hắn không bị tức ngực khó thở thì chân cũng đau buốt lên. Yoochun không phải không biết Yunho chỉ giả vờ với cậu nhưng Yunho hiếm khi nào dựa dẫm cậu như vậy lại khiến cậu cảm thấy thỏa mãn.

Theo như bác sĩ chẩn đoán thì Yunho đã hồi phục gần như hoàn toàn. Bởi vì ba mẹ của Yunho vẫn rất lo lắng nên hắn vẫn phải ở lại bệnh viện thêm vài ngày để theo dõi xem có biến chứng gì hay không.

Sáng hôm nay Jung chủ tịch theo thường lệ đến thăm Yunho, đồng thời nói với hắn buổi chiều Kim Tae Hee sẽ đến thăm hắn. Yoochun có thể nhận ra Yunho chẳng để tâm gì chuyện này như thể Kim Tae Hee cũng giống như cấp dưới của Yunho, thích đến thăm thì đến, không đến càng đỡ phiền, dạng dạng như vậy.

Jung chủ tịch đối với Yoochun hòa hoãn rất nhiều, dù gặp mặt không nói quá hai câu nhưng thái độ không đến mức gặp cậu là đánh là mắng như ban đầu. Mà nghĩ lại một phần cũng vì Yunho cả thôi. Có hắn thì ai dám động đến một sợi tóc của Yoochun? Chuyện Jung chủ tịch từng đánh Yoochun không ai dám nói cho Yunho biết, nếu để hắn biết Jung chủ tịch nhân lúc hắn bất tỉnh hành hạ Yoochun thì không biết tình hình sẽ căng thẳng đến mức nào nữa.

Đợi Jung chủ tịch đi rồi Yunho vừa vuốt tóc Yoochun vừa thở dài _ "Chiều nay gặp Kim Tae Hee xong anh sẽ xuất viện, nằm thời gian lâu lắm rồi, anh thật chịu hết nổi"

Yoochun gật đầu_ "Thì xuất viện, em cũng nghĩ về nhà tĩnh dưỡng tốt hơn, ở bệnh viện làm gì cũng bất tiện"

Yunho cơ mặt giật giật, thầm nghĩ quá bất tiện chứ còn gì, ở đây muốn thân mật với Yoochun toàn bị cậu đẩy ra. Có hôm dụ mãi mới được cho phép hôn một cái, mới vừa cúi xuống thì y tá tiến vào chích thuốc. Yoochun hoảng hồn từ đó đến giờ viện cớ lúc nào cũng có thể có người vào nên không cho hắn táy máy gì nữa. Dục cầu bất mãn khiến hắn bực bội trong người nhưng không thể nói ra.

Yoochun thấy hắn im lặng, tưởng hắn lo nghĩ đến chuyện Kim Tae Hee buổi chiều. Cậu nhẹ giọng khuyên nhủ_ "Người ta dù gì cũng là con gái, anh nói chuyện nhẹ nhàng một chút, cũng đừng làm tổn thương cô ấy thêm nữa"

Nghĩ một chút, cậu lại nói_ "Chiều nay em tránh mặt một lát, Jung phu nhân cũng nói để anh và Tae Hee một mình nói chuyện với nhau"

Yoochun còn chưa nói xong Yunho đã sừng sổ lên_ "Tại sao phải tránh mặt? Anh và cô ta ngoài chuyện chia tay thì có gì để nói? Em chẳng có lý do gì phải sợ cô ta"

"Yunho, không phải sợ mà sự xuất hiện của em không tiện để hai người nói chuyện"

"Chẳng có gì không tiện, em mà không ở thì bà nội chiều nay cũng đến thăm anh thôi, nói chung anh và cô ta không có cơ hội ở riêng đâu"

Yoochun nheo mắt_ "Anh cố ý gọi bà nội tới?"

Yunho nhún vai không hề có ý trốn tránh_ "Đúng rồi, đơn giản vì anh chán ghét ở cùng một chỗ với loại người như Kim Tae Hee"

Yunho luôn như vậy, thích gì làm nấy không hề để ý tới tâm tư tình cảm của người khác bao giờ.

Gặp Tae Hee khi trời đã xế chiều, cô chỉ đến một mình. Kim Tae Hee tiều tụy đi thấy rõ. Gương mặt vốn dĩ đầy đặn thanh tú nay xanh xao và gầy guộc.

Kim Tae Hee không mấy ngạc nhiên khi trông thấy Yoochun đứng ngay bên cạnh Yunho. Chuyện của hai người Jung chủ tịch có nói sơ qua và cô biết cô đã triệt để thất bại rồi. Cả cô và Yoon Ah đều thua bởi tay người này, trong lòng có muôn vạn không cam tâm nhưng ngay cả chạm vào còn không có cơ hội thì làm sao tiêu diệt được Park Yoochun? Kim Tae Hee cười tự giễu khi nhớ tới gương mặt bất lực của Jung chủ tịch khi gặp ba cô nói chuyện. Jung chủ tịch vừa cường thế vừa bá đạo vậy mà cũng chỉ vì đụng vào Park Yoochun mà bị Yunho, Jung phu nhân còn cả ông bà hai bên trách mắng. Ô dù che chở Park Yoochun quá nhiều, đúng là quá lợi hại.

"Kim tiểu thư, mời cô ngồi"_ Yoochun lịch sự mang ghế đến cho Kim Tae Hee. Kim Tae Hee nhìn Yoochun một chút, rồi nho nhã ngồi xuống.

Jung Yunho ngồi trên giường oán giận. Yoochun tốt bụng mời ngồi mà một câu cảm ơn cũng không có. Đúng là ....

"Cô muốn nói gì với tôi thì nói nhanh đi"_ Yunho tỏ ra không kiên nhẫn.

Kim Tae Hee nhẹ cười_ "Chuyện anh muốn từ hôn ....em đã suy nghĩ rất nhiều...suy cho cùng chỉ có em yêu đơn phương cho nên em đồng ý chia tay, anh vừa lòng rồi chứ?"

Yunho vẻ mặt nhìn không ra cảm xúc nhìn cô_ "Chỉ đơn giản như vậy? Ngày trước dù tôi có nói thế nào cô cũng sống chết không buông tay, bây giờ lại nói chấp nhận chia tay một cách nhẹ nhàng thế này, tôi có thể tin cô lần này không Tae Hee? Cô không suy tính chuyện gì để hãm hại Yoochun nhà tôi nữa chứ?"

Yoochun đứng bên im lặng nhìn Yunho, nét mặt nghiêng nghiêng của hắn khiến cậu muốn lấy tay chạm vào. Người này yêu thương cậu như vậy, lúc nào cũng để an toàn của cậu lên trên hết. Một Yunho như vậy khiến cậu không khỏi cảm động đến tận đáy lòng.

"Hâng"_ Kim Tae Hee giống như nghe được chuyện khôi hài mà cảm thấy buồn cười_ "Hại anh ta? Đúng, em từng có suy nghĩ này cũng đã thử ra tay nhưng rồi thế nào, người bị cắn ngược lại là em. Em chịu thua rồi, ai bảo Yoochun nhà anh quá ghê gớm cũng quá đáo để, không biết đã dùng cách gì mà mua chuộc được cả nhà họ Jung. Đến Jung phu nhân thương em nhất mà giờ cũng ra mặt cho anh ta, anh nghĩ xem, em lấy gì để đấu lại anh ta đây?"

Kim Tae Hee vừa dứt lời thì bà nội đẩy cửa bước vào. Mặt bà hầm hầm lớn tiếng_ "Cháu dâu của tôi đắc tội gì cô sao mà cô móc mỉa nó? Chúng tôi bởi vì tính tình của Yoochun nên mới yêu thích nó chứ không phải dựa vào chiêu trò lấy lòng như cô hay Lee Yoon Ah hay làm đâu"

Bà còn nói thêm _ "Người ta cảm mến nhau là thông qua chân tâm chứ không phải quà cáp hay lời ngon tiếng ngọt, cô xinh đẹp giỏi giang như thế không lẽ điều cơ bản này cũng không nhận ra?"

Kim Tae Hee bị nói đến xanh mặt. Còn Yunho và Yoochun cũng giật cả mình khi trông thấy bà.

Yoochun nhanh nhẹn đưa thêm ghế cho bà nội _ "Bà nội, bà ngồi xuống đi đã"

Bà nội Yunho trông thấy Yoochun thì cười đến híp mắt _ "Ngoan, bà lại mang mấy quả hồng bên Nhật qua cho Yunho đấy, ăn hồng tăng cường chất sắt"

Yoochun mỉm cười _ "Cảm ơn bà nội"

Bà nội giống như mới đó đã quên mất sự hiện diện của Kim Tae Hee, bà hướng Yunho vừa cười vừa nói  _ "Thằng ranh này, nhìn con hồi phục mà bà không tin nổi, mới đầu không biết bao nhiêu bác sĩ cứu chữa mà có được đâu, thế mà vợ nó vào đổ vài giọt nước mắt nó liền tỉnh lại, thật không sao nói nổi"

Yoochun bị nhắc đến chuyện này thì rất ngại ngùng. Sau ngày ấy người lớn trong nhà toàn lôi chuyện này ra chọc hai người, Yunho mặt dày thì không sao nhưng cậu mỗi khi bị chọc đều rất mắc cỡ.

Yunho ngược lại rất thích người khác nhắc đến chuyện này. Hắn không những không ngại mà còn thấy cực kì tự hào. Hắn và Yoochun sống chết có nhau, cũng chỉ có Yoochun mới đánh thức được hắn. Điều này cho thấy hắn và Yoochun đích xác sinh ra để cho nhau chứ còn gì nữa.

Yunho lại ngứa tay ngứa chân, hắn một phát kéo Yoochun ngã vào lòng mình, không quản bà nội và Kim Tae Hee còn đang ngồi đó mà đè ép hôn môi Yoochun. Yoochun đầu tiên là sửng sốt sau đó cậu tức giận đẩy hắn ra.

"Yunho!!!"_ Yoochun lau đi đôi môi ướt át mới bị hôn qua của mình, trừng mắt cảnh cáo Yunho.

Yunho cụp đuôi lại ngay, ủy ủy khuất khuất nhìn cậu. Đôi mắt lên án cậu quá nhẫn tâm. Hắn đã nhiều ngày không được gần gũi với cậu, chỉ hôn một chút thôi mà.

Yoochun cũng căng mắt nhìn hắn, ý nói hắn không được làm càn trước mặt người khác cơ mà.

Bà nội nhìn hai đứa liếc mắt đưa tình mà phát mệt.

Kim Tae Hee nhìn không nổi nữa. Cô không nói không rằng đứng dậy rời khỏi. Một câu cáo từ cô cũng không còn hơi sức để cất lên. Bước ra khỏi căn phòng này xem như chấm dứt mọi chuyện. Cuộc sống mệt mỏi kia cô sẽ không phải chịu đựng thêm nữa. Biết thế từ đầu cô sớm nghe lời ba, không nên đã biết không thể với tới mà còn cố lún sâu.

Bà nội quay đầu nhìn bóng dáng Kim Tae Hee khuất sau cánh cửa, trong lòng dấy lên một chút đồng cảm. Dù gì cũng chỉ do quá yêu thằng Yunho mà thôi.

Bà quay lại nhìn gương mặt rạng rỡ của Yunho mỗi khi nhìn Yoochun.  Nguyện vọng duy nhất của bà là hy vọng Yunho sống cả đời bình an hạnh phúc, mà người khiến thằng bé vui vẻ chỉ có một mình Yoochun.

"Yunho, con nghỉ ngơi đi, bà nội về trước đây, ngày mai ta sẽ lại đến thăm con"

Yunho lắc đầu, cười nói_ "Ngày mai nội đừng đến, lát nữa con sẽ làm thủ tục xuất viện, nằm đây chán lắm rồi"

Bà nội trợn mắt _ "Khỏe hẳn chưa mà đòi xuất viện? Lỡ như về lại xảy ra sự cố gì thì phải làm sao???"

Yunho dài mắt ra nhìn nội. Hắn đứng dậy đi nhanh tới chỗ bà nội, xoay xoay vài vòng _ "Nội xem, con khỏe như trâu rồi, không có việc gì nữa đâu nội"

Bà nội nhìn trước nhìn sau cho hắn mới yên tâm gật đầu _ "Xem ra đã khỏi hẳn rồi..."

Thế là hôm sau, tất cả người của Jung gia đã trở về Seoul. Ông bà nội của Yunho cũng không ở Nhật nữa mà cùng về với Yunho.

Còn nói về chỗ ở, Yunho tất nhiên đưa Yoochun về lại biệt thự của mình. Nhưng ngoài ý muốn chính là Jung phu nhân không muốn ở cùng Jung chủ tịch cho nên theo Yunho về ở cùng luôn, bên cạnh đó ông bà nội ngoại cũng muốn ở gần cháu trai cưng cũng đi theo Yunho ở cùng hắn một thời gian. Thành ra Jung chủ tịch phải lủi thủi trở về một mình. Ông còn phải cai quản sự nghiệp lớn của mình nữa nên không thể tiếp tục ở bên khuyên nhủ Jung phu nhân.

Có điều khi bước về nhà, trái với suy nghĩ của mọi người là Yunho sẽ vô cùng vui vẻ, hắn lại đâm ra bần thần buồn bã đến khó hiểu!?

"Cậu...cậu chủ.... Cậu thấy không khỏe ở chỗ nào sao?"_ Bà Yeon Yoo lo lắng đi tới, cầm khăn lạnh lau mặt cho hắn.

Yunho thở dài, nói với bà _ "Bà mặc tôi, hãy kêu người tiếp đãi mẹ và ông bà của tôi cho tốt vào"_ Hắn quay xuống kéo tay Yoochun _ "Theo anh lên lầu"

"Nhưng người lớn còn ở đây mà!?"

"Bọn họ sẽ thông cảm, mau đi theo anh"

Yunho cấp tốc đem Yoochun lên lầu.

Jung phu nhân nhíu mày. Thằng con này chẳng có chút kiên nhẫn gì cả. Nó tưởng không ai biết trong đầu nó đang nghĩ gì sao? Ánh mắt nhìn Yooochun như hận không thể nuốt thằng bé vào bụng kia thật không thể chấp nhận được. Người kế thừa duy nhất của Jung gia sao có thể để dục vọng khống chế như thế. Ngày mai bà phải gặp riêng Yoochun, nói Yoochun kiềm chế Yunho lại mới được.

Jung phu nhân nghĩ xong, quay sang mời ông bà hai bên qua dãy nhà bên kia. Nơi này là nơi Yunho thiết kế dành riêng cho nghỉ dưỡng, hôm nay để ông bà hưởng thụ thật nhiều mới được.

Trong phòng riêng, Yunho cả người rịn đầy mồ hôi ra sức vận động. Hắn đang cảm thấy thỏa mãn sung sướng không nói nên lời. Bao nhiêu kìm nén được giải phóng khiến cả người mãi không thấy đủ. Yoochun nằm bên dưới bị ép đến thở không được. Bộ phận dưới đã tê rần nhưng Yunho vẫn không có dấu hiện sẽ dừng lại.

"Anh...đủ chưa? Ư...a.....làm lâu lắm rồi đấy...."_ Yoochun khó khăn nói ra từng chữ.

"Mãi mãi cũng không đủ a ~~~"

Yoochun gương mặt đỏ bừng tức giận nhưng cậu không có cách nào phản kháng lại hắn đâu.

Yunho được nước làm tới, xoay người Yoochun lại, gầm một tiếng lại tiến sâu vào thân thể của Yoochun.

Hết chap 32.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro