Giấc mơ kỳ lạ và chiếc vòng ngọc định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bối Cảnh Vương Quốc Tĩnh Minh

Vị Trí Địa Lý

Vương Quốc Tĩnh Minh nằm ở trung tâm của một vùng đất phong phú, nơi giao thoa giữa các đế quốc lớn. Phía bắc giáp Đế Quốc Bình An với những dãy núi cao và thung lũng xanh tươi, phía đông nam giáp Đế Quốc Vân Hải với bờ biển rộng lớn, phía tây giáp Đế Quốc Huyền Thủy với những khu rừng rậm rạp và phía nam là những đồng ruộng phì nhiêu.

Lịch Sử

Vương Quốc Tĩnh Minh đã trải qua nhiều thế kỷ phát triển và thịnh vượng, từng là một trung tâm văn hóa và thương mại quan trọng trong khu vực. Tuy nhiên, thời gian gần đây, vương quốc đang đối mặt với những bất ổn chính trị do sự nổi lên của các đế quốc lân cận. Những âm mưu chính trị và xung đột giữa các vương quốc khiến Tĩnh Minh phải tìm kiếm cách để giữ vững độc lập và hòa bình.

Văn Hóa

Văn hóa Tĩnh Minh được hình thành từ sự kết hợp của các yếu tố truyền thống và hiện đại. Người dân ở đây sống theo những phong tục tập quán lâu đời, thường xuyên tổ chức các lễ hội truyền thống và lễ hội mùa màng. Nghệ thuật dân gian, âm nhạc, và các loại hình văn hóa biểu diễn đều được bảo tồn và phát triển.

Chính Trị

Vương Quốc Tĩnh Minh do một vị vua uy quyền và sáng suốt lãnh đạo. Nhà vua và triều đình của ông đang phải đối mặt với nhiều áp lực từ bên ngoài, bao gồm những âm mưu từ các đế quốc lân cận. Trong khi đó, hoàng tử Lâm Phong, người được chọn làm người kế vị, đang dần trưởng thành và phải học cách đối phó với những thách thức này, đồng thời bảo vệ tình bạn và tình yêu của mình với Ngọc Nhi.

Các Nhân Vật Chính

Lâm Phong: Hoàng tử trẻ tuổi, thông minh, dũng cảm và có trách nhiệm. Anh đang chuẩn bị cho cuộc sống của vị vua trong tương lai, đồng thời bảo vệ Ngọc Nhi khỏi những âm mưu.

Ngọc Nhi: Cô gái hiện đại bị xuyên không về quá khứ, với tính cách mạnh mẽ và trí thông minh sắc sảo. Cô trở thành nguồn cảm hứng và là người hỗ trợ Lâm Phong trong những khó khăn.

Đăng Huy: Bạn thân của Lâm Phong, là người trung thành nhưng cũng có những tham vọng riêng. Anh là cầu nối giữa tình bạn và tình yêu trong câu chuyện.

Tuyết Mai: cô gái dịu dàng bên ngoài nhưng tính cách có phần đanh đá. rất cương trực và thẳng thắn. Cô có một phong cách riêng biệt, thích thể hiện bản thân và thường xuyên tranh cãi với những người xung quanh. Trong mắt nhiều người, Tuyết Mai là một cô gái kiêu ngạo và khó gần. Cô cũng rất thông minh và nhạy bén.

Các Hoàng Tử Lân Cận: Minh Tuấn, Hải Dương và Đăng Khoa, những người đến từ các đế quốc khác, mỗi người đều có âm mưu riêng và dần bị cuốn hút bởi Ngọc Nhi.

Tình Hình Hiện Tại

Trong bối cảnh chuyển giao giữa các triều đại, Vương Quốc Tĩnh Minh đang trải qua những biến động lớn. Các hoàng tử từ các đế quốc lân cận đã âm thầm lập kế hoạch trừ khử Lâm Phong, nhưng khi gặp Ngọc Nhi, họ lại bắt đầu phát triển tình cảm với cô. Điều này tạo ra một mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật, đồng thời mở ra những cơ hội và thử thách mới cho cả Vương Quốc Tĩnh Minh và các đế quốc lân cận.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lâm Phong đứng tại ban công của dãy nhà trọ thuê ngoài thành cùng với bạn thân Đăng Huy - người bạn lớn lên với anh từ nhỏ, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời, quanh cảnh yên bình thấm thoáng nỗi buồn. Anh nhìn xuống dưới, nơi mọi người dân đang tấp nập đi qua lại, vui vẻ trong lễ hội tiết xuân thu. Trong lòng anh, những gánh nặng của vị hoàng tử sắp lên ngôi. 

"Khuyển ơi, có lẽ ngươi đang canh giữ cho ta từ nơi nào đó," Lâm Phong thầm nghĩ, "Ngươi là ánh sáng trong những giấc mơ kỳ lạ của ta, dẫn dắt ta đến những người mà ta chưa từng gặp."

Hồi Lâm Phong còn độ mười xuân xanh, một buổi chiều trong lành, chàng cùng Đăng Huy dạo chơi nơi rừng núi Thanh Bình. Bỗng nhiên, tiếng sủa nho nhỏ vọng lại từ một góc rừng, khiến hai thiếu niên ngừng chân. Thoáng chốc, họ thấy một đám trẻ con quây lại một con chó nhỏ, đang chịu trận dưới những cú đá tàn nhẫn. Thân hình nhỏ bé của nó co rúm lại, ánh mắt đong đầy sự cầu cứu.

Đăng Huy (chỉ tay về phía đám trẻ, ngữ khí khẩn thiết):
– Lâm Phong, nhìn kìa! Con thú nhỏ đáng thương đang bị bắt nạt!

Lâm Phong (nắm chặt tay, ánh mắt rực lửa):
– Nhất định không thể để như vậy! Nó vô tội, chúng ta phải ra tay cứu giúp!

Như một làn gió thổi mạnh, cả hai thiếu niên lao về phía đám trẻ. Lâm Phong, không ngần ngại, lên tiếng:
– Này! Các ngươi đang làm gì vậy? Sao lại hành hạ nó như thế?

Đám trẻ con kinh ngạc nhìn chàng, một đứa nhóc đứng đầu, bất mãn đáp:
– Nó chỉ là chó hoang, không đáng để thương tiếc! Đuổi đi cho khuất mắt!

Lâm Phong (nhìn thẳng, giọng chắc nịch):
– Dù là chó hoang hay không, nó cũng là sinh mạng. Các ngươi hãy dừng tay ngay, kẻo ta sẽ không tha cho!

Đám trẻ hoảng hốt, lập tức chạy tán loạn khi bị lời nói đầy quyền uy của Lâm Phong dọa cho khiếp vía. Chàng quay lại, nhìn con chó tội nghiệp, nó run rẩy, ánh mắt cầu khẩn như muốn nhờ vả.

Lâm Phong (cúi xuống, nhẹ nhàng vỗ về):
– Đừng sợ, ta không làm hại ngươi đâu. Ngươi có muốn theo ta không? Ta sẽ chăm sóc ngươi suốt đời!

Con chó, như hiểu ý chàng, nhanh chóng tiến lại gần, quấn quýt bên chân Lâm Phong. Từ giây phút đó, Tiểu Khuyển trở thành bạn đồng hành trung thành của Lâm Phong, cùng nhau trải qua bao cuộc phiêu lưu thú vị, nơi rừng xanh bát ngát.

Thời gian trôi qua, Tiểu Khuyển luôn bên Lâm Phong, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chàng. Nhưng một hôm, giữa những cơn bão táp của cuộc đời, những tên thích khách bất ngờ tấn công. Tiểu Khuyển, bằng tất cả sức mạnh và lòng dũng cảm, đã cắn tên ác bá để bảo vệ Lâm Phong.

Lâm Phong (quỳ bên Tiểu Khuyển, gương mặt đau đớn):
– Tiểu Khuyển, hãy mở mắt ra! Ngươi không thể rời bỏ ta được! Ngươi là bằng hữu duy nhất của ta!

Tiểu Khuyển nhìn Lâm Phong, ánh mắt nhuốm buồn, như muốn an ủi chàng. Nhưng rồi sức sống đã tắt, nó nhẹ nhàng nhắm mắt, vĩnh viễn ra đi. Lâm Phong ôm Tiểu Khuyển trong tay, lòng trĩu nặng nỗi đau, chàng quyết định chôn cất nó dưới gốc cây đại thụ, nơi mà cả hai thường vui đùa.

Lâm Phong (đứng trước ngôi mộ nhỏ, khắc khoải):
– Tiểu Khuyển, ta hứa sẽ không bao giờ quên ngươi. Ngươi đã bảo vệ ta, và ta sẽ mãi mãi ghi nhớ ân tình ấy.

Từ đó, nỗi nhớ Tiểu Khuyển như một vết thương sâu trong trái tim Lâm Phong. Chàng thầm hứa sẽ trở thành người mạnh mẽ, để không bao giờ chứng kiến thêm bất kỳ sinh mạng nào phải chịu đựng sự tàn nhẫn hay bỏ rơi.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mỗi khi anh chạm vào chiếc vòng ngọc, trong lòng anh luôn có một niềm tin rằng Khuyển sẽ giúp anh tìm thấy cô gái bí ẩn trong giấc mơ – người mà anh cảm nhận được sự kết nối sâu sắc.

Lâm Phong khép lại cuộn thư điều tra, đôi mắt ánh lên vẻ mệt mỏi sau nhiều đêm mất ngủ vì ám ảnh. Anh bước chậm về phía cửa sổ, ngắm nhìn bầu trời đêm đen thẳm, lơ lửng những vì sao nhấp nháy. Trong đầu anh lại vang vọng hình ảnh của cô gái bí ẩn trong giấc mơ đêm qua. Từ khi giấc mơ kỳ lạ đó xuất hiện, trái tim anh không lúc nào thôi bồi hồi. Chiếc vòng ngọc trên tay anh, di vật mẹ để lại, tỏa ra ánh sáng mờ ảo dưới ánh trăng, nhắc nhở anh về sự liên kết kỳ lạ giữa họ.

"Ngọc Nhi...," Lâm Phong thì thầm cái tên mà anh nghe thấy trong giấc mơ, đôi mắt khép hờ, chìm trong dòng suy nghĩ về cô gái có làn da trắng như ngọc, mái tóc nâu đặc biệt, nụ cười với hai má lúm duyên dáng và đôi mắt to sáng như vầng trăng.

Cùng lúc đó, Đăng Huy bước vào phòng với vẻ mặt thư thái nhưng đôi lông mày khẽ nhíu lại khi nhìn thấy Lâm Phong ngồi trầm ngâm. Đăng Huy là con trai của thừa tướng, tài mạo song toàn, từ nhỏ đã là người bạn đồng hành thân thiết của Lâm Phong. Với dáng người cao lớn, cơ bắp săn chắc và gương mặt khôi ngô, Đăng Huy luôn thu hút ánh nhìn của mọi người, khiến bao cô gái luôn ái mộ và mong được thành phu thê của anh nhưng anh vẫn chưa tìm thấy cô nương mà anh thích. Một phần vì lo chiến sự cùng Lâm Phong bên ngoài vương quốc và bảo vệ kinh thành. Tính cách anh ôn hòa và điềm đạm khiến anh không bao giờ nổi nóng và tự ý sử dụng võ thuật của mình ngoại trừ lúc Lâm Phong gặp nguy hiểm và tự bảo vệ bản thân.

"Lâm Phong, có chuyện gì mà huynh lại suy tư đến thế?" Đăng Huy hỏi, bước đến gần hơn. "Huynh chưa bao giờ để công việc điều tra làm mình mệt mỏi đến vậy."

Lâm Phong thở dài, "Huynh có bao giờ mơ thấy điều gì kỳ lạ chưa?" Lâm Phong hỏi mà không nhìn vào Đằng Huy, ánh mắt anh vẫn dõi theo dòng người tấp nập đi lại dưới chân.

Đằng Huy nhướng mày, hơi nhếch môi cười: "Kỳ lạ? Ta chỉ mơ về những cuộc binh biến, không kỳ lạ lắm."

"Không phải thế... Ta đã mơ về một cô gái," Lâm Phong thì thầm, đôi mắt sâu thẳm, đầy băn khoăn.

"Nữ nhân à?" Đăng Huy cười to, vỗ vai Lâm Phong. "Huynh vì điều tra bọn tội phạm nhiều quá nên mới mơ tưởng tượng lung tung thôi. Huynh mà mơ thấy nàng thơ nào à?" ánh mắt anh vẫn dán vào chiếc vòng ngọc. "Đêm qua, ta đã mơ một giấc mơ kỳ lạ... Một cô gái mà ta chưa từng gặp, nhưng cảm giác như đã quen từ lâu."

Đăng Huy nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, thoáng nhíu mày. "Giấc mơ ư? Huynh nói thật sao? Chắc chắn là do huynh quá lao lực vì vụ án lần này mà sinh ra mộng tưởng. Huynh đã ngủ không đủ giấc suốt mấy ngày qua."

Lâm Phong lắc đầu, đôi mắt anh thoáng hiện lên sự bối rối. "Không, giấc mơ này rất thật. Nàng ta mặc trang phục lạ lẫm, không thuộc về thời đại này, nhưng lại gần gũi đến mức ta không thể nào quên được. Ta cảm thấy như có một mối liên kết vô hình giữa ta và nàng ấy."

Đăng Huy bật cười nhẹ, đưa tay vỗ vai bạn mình. "Lâm Phong huynh, huynh đã điều tra quá lâu, chắc chắn rồi. Ta khuyên huynh nên nghỉ ngơi. Một giấc mơ chỉ là giấc mơ mà thôi, nó không phải hiện thực để làm huynh suy nghĩ nhiều như thế."

Nhưng Lâm Phong không cười theo, ánh mắt anh xa xăm, như vẫn chìm trong thế giới mộng mị đó. "Đó không phải là một giấc mơ bình thường, Đăng Huy. Chiếc vòng ngọc của ta... Nó đã phát sáng khi ta nhìn thấy cô ấy."

Đăng Huy cau mày, đôi mắt ánh lên sự nghi ngờ. "Chiếc vòng của hoàng hậu? Vật mà mẹ huynh để lại?"

Lâm Phong gật đầu. "Đúng vậy. Và không chỉ một lần. Ta cảm nhận được rằng cô ấy cũng đang có một chiếc vòng tương tự. Mỗi khi ta nghĩ đến cô, vòng ngọc lại phát sáng."

"Nghe thật kỳ lạ," Đăng Huy nói, dù vẫn giữ vẻ hoài nghi. "Nhưng ta nghĩ huynh nên tập trung vào công việc điều tra hiện tại...."

Đêm qua, anh đã có một giấc mơ rất lạ. Trong giấc mơ ấy, anh nhìn thấy một cô gái lạ mặt, trang phục rất kì lạ, có vẻ như không phải là thời đại của anh đang chơi với một chú chó vằn cỏ, nhìn rất giống Tiểu Khuyển. Chú chó ấy vui vẻ chạy quanh, đưa hai người tới những khung cảnh huyền ảo, đầy màu sắc. Anh nhìn thấy cô nhưng cô lại không thể thấy anh. Anh không thể chạm vào cô ấy. Cô gái có làn da trắng như ngọc, mái tóc màu nâu dài buông xõa, cùng nụ cười với 2 má lúm duyên, đôi mắt sáng như vầng trăng tròn, thân hình cao thon thả. Một cảm giác ấm áp, gần gũi giữa họ khiến Lâm Phong không thể nào quên được cô gái bí ẩn kì lạ đó...

Ở thế giới hiện đại, Ngọc Nhi tỉnh giấc, đôi mắt mở to nhìn chiếc vòng ngọc trên tay mình phát sáng lạ kỳ. Đã bao đêm cô thấy chiếc vòng này phát sáng mỗi khi cô mơ thấy chàng trai đó – Lâm Phong. Cô không hiểu vì sao nhưng mỗi lần giấc mơ về anh lại chân thực hơn, như thể họ đã từng biết nhau từ lâu. Ngọc Nhi không biết rằng chính chiếc vòng ngọc này là cầu nối giữa cô và Lâm Phong, vượt qua thời gian và không gian.

Về tiểu sử Lâm Phong

Lâm Phong, hoàng tử thứ ba của triều đại Tĩnh Minh, đã mang trong mình một cuộc đời đầy u ám và tổn thương từ khi còn rất nhỏ. Mẹ anh, Hoàng hậu Trịnh, đã qua đời ngay sau khi sinh anh vì mất máu quá nhiều, để lại anh trong hoàng cung lạnh lẽo với người cha là đế vương và những phi tần, huynh đệ chẳng mấy ai thật lòng yêu thương. Lâm Phong, từ khi được phong làm thái tử, đã trở thành đối tượng ganh ghét và đố kỵ của những anh em khác. Các phi tần, vốn là vợ lẽ của phụ thân anh, luôn tìm cách dạy dỗ con cái mình để loại trừ anh khỏi con đường kế vị ngai vàng. Những đêm đen tối, anh không biết mình đã tránh bao nhiêu lần ám sát trong gang tấc, và từ đó, cuộc sống của anh chưa bao giờ thực sự bình yên.

Từ nhỏ, Lâm Phong đã được học võ cùng với Đăng Huy, con trai của thừa tướng – một người quyền lực chỉ đứng dưới vua cha. Cha của Đăng Huy là một võ tướng xuất chúng, đã dạy dỗ cả hai trở thành những nam nhi kiên cường và trung thành. Đăng Huy trở thành người bạn đồng hành duy nhất của Lâm Phong, là người hiểu anh hơn bất cứ ai, không chỉ về sự cô độc mà cả về những tổn thương mà họ cùng chia sẻ trong cuộc đời đầy rẫy toan tính.

Mỗi khi Lâm Phong đi ngủ, anh không thể bỏ kiếm khỏi tầm tay. Những đêm ngủ không yên vì ám ảnh, những cơn mộng mị về ám sát và phản bội cứ mãi quẩn quanh trong tâm trí. Nhưng một đêm nọ, giấc mơ của anh đột nhiên thay đổi. Anh mơ thấy một cô gái hoàn toàn khác với mọi người trong thế giới của anh. Cô gái ấy có dáng vẻ thanh tú, nhưng trang phục và gương mặt lại dường như thuộc về một thế giới khác. Cô chơi đùa cùng chú chó có vóc dáng như Khuyển đã mất, dắt tay chú qua những khu vườn xanh tươi, dưới ánh sáng mờ ảo của hoàng hôn. Những khung cảnh đó đẹp đến nỗi khiến Lâm Phong ngỡ ngàng, nhưng cũng đầy bí ẩn, vì anh không thể tiến lại gần cô.

Trong giấc mơ ấy, có một điều kỳ lạ xảy ra: chiếc vòng ngọc trên tay Lâm Phong bất ngờ phát sáng, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Đó là vòng ngọc mẹ anh để lại cho anh trước khi qua đời, một di vật mà bà đã từng dặn rằng nó sẽ dẫn lối cho anh tìm thấy người anh yêu thật lòng. Nhưng Lâm Phong không thể hiểu được vì sao nó lại phát sáng khi anh thấy cô gái lạ kia. Mọi thứ quá rõ ràng và chân thực đến nỗi anh không thể không nghĩ về nó ngay cả khi đã tỉnh giấc.

Ngọc Nhi – cô gái trong giấc mơ của Lâm Phong, sống ở một thời đại khác, một cuộc đời đầy đau thương. Sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc, Ngọc Nhi từ nhỏ đã phải sống trong cảnh thiếu vắng tình thương của cha mẹ. Bố mẹ cô đi làm xa, chỉ về vài lần mỗi năm, bỏ cô ở lại cùng bà nội và anh trai. Nhưng trái với sự bảo vệ của anh trai mà cô mong đợi, Ngọc Nhi phải chịu đựng sự ganh ghét và bạo lực từ anh mình. Người anh luôn cảm thấy mình bị bỏ rơi, ganh tỵ với sự quan tâm mà bố mẹ dành cho cô, và từ đó trở thành kẻ bắt nạt cô mỗi ngày. Những đòn roi của anh trai đã trở thành nỗi ám ảnh trong tuổi thơ của Ngọc Nhi, khiến cô trở nên trầm lặng, nhưng cũng đầy sự kiên cường.

Dù cuộc sống đầy gian khó, Ngọc Nhi vẫn giữ được vẻ ngoài hiền lành, xinh đẹp. Cô hát hay, học tốt các môn xã hội đặc biệt cô rất thích học lịch sử, nhưng dường như định mệnh luôn khiến cô rơi vào những mối quan hệ không mấy tốt đẹp. Bạn bè xung quanh chỉ là những kẻ đâm sau lưng, ganh ghét với vẻ đẹp và tài năng của cô. Tuy nhiên, sự trầm lặng và nỗi buồn trong cô khiến không ai có thể hiểu được con người thật của cô. Dù xinh đẹp và có nhiều tài lẻ, Ngọc Nhi vẫn chưa bao giờ có được một mối tình trọn vẹn, giống như số phận không muốn cô hạnh phúc.

Từ khi còn nhỏ, Ngọc Nhi đã thường xuyên mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ. Mỗi lần tỉnh dậy, cô cảm thấy hoang mang, lo sợ rằng mình bị vong theo quấy phá. Mẹ cô, lo lắng cho con gái, đã tìm đến một thầy pháp để xin một chiếc vòng ngọc cổ trấn yểm. Bà nói dối rằng đó là món quà tặng cho con gái, nhưng thực chất là để bảo vệ cô khỏi những điều huyền bí mà cô không hiểu, mà chính bản thân mẹ cô cũng không rõ nguồn gốc mà chiếc vòng đó thực sự có từ đâu. Từ khi nhận chiếc vòng, những giấc mơ kỳ lạ của cô không giảm đi mà càng thêm rõ ràng, trong đó có một giấc mơ đặc biệt về một chàng trai xa lạ – Lâm Phong. Mỗi khi Ngọc Nhi đeo chiếc vòng, nó phát sáng và mở ra cánh cửa dẫn cô đến một thế giới khác.

Mẹ Ngọc Nhi (đang ngồi coi TV, tay cầm miếng bánh, miệng nhai nhóp nhép):
– Tao thấy dạo này mày lạ lắm nha. Ngủ không đủ hay sao mà mắt thâm quầng như gấu trúc thế kia? Hay là lại thức đêm xem phim cổ trang hả? Mày mà cứ vậy hoài, mai kia tao gọi thầy về trừ tà luôn đấy!

Ngọc Nhi (bực bội cầm quyển sách lịch lên đọc, giọng lầu bầu):
– Mẹ à, không phải con thức xem phim! Mấy hôm nay con toàn mơ thấy cảnh kỳ lạ, cứ như bị kéo về thời cổ đại ấy. Cung điện rồi con nghe người đọc bản di chúc "Hoàng tử Lâm Phong chuẩn bị lên ngôi" các thứ. Đã thế, con còn thấy con Mực nữa...

Mẹ Ngọc Nhi (quay sang, tay vẫn cầm miếng bánh, cười phá lên):
– Con Mực á? Trời ơi, mày nằm mơ mà kéo cả con chó Mực nhà mình vào thời hoàng tử luôn hả? Tao còn chưa kịp nhớ mặt thằng Lâm Phong là thằng nào thì mày đã biến con Mực thành "Cận vệ cho hoàng tử xàm xí của mày" rồi! Tao biết ngay mà, xem phim cổ trang Trung Quốc rồi ham đọc ba cái quyển sách lịch sử tối ngày nhiều quá nên nhập tâm đấy chứ gì?

Ngọc Nhi (nhíu mày, nghiêm túc):
– Không, mẹ hiểu lầm rồi. Con không nói chơi đâu! Đêm qua con thấy con Mực nhà mình... nó xuất hiện, nhưng bên đó người ta gọi nó là Tiểu Khuyển, nghe oai lắm. Thế mà, đến lúc tỉnh dậy, nó vẫn là con Mực, vẫn lông xù, béo ú nằm cạnh con như thường!

Con Mực (nằm dưới chân, nghe tên mình, liếc mắt lên nhìn, nhưng thấy không liên quan đến ăn nên lại đặt đầu xuống ngủ tiếp, khò khò).

Mẹ Ngọc Nhi (vừa nghe vừa xua tay, cười khì):
– Thôi đi con ơi, đừng kéo con chó vô nữa. Đời này tao nuôi nó để giữ nhà, chứ không phải để nó làm cận vệ cho hoàng tử nào cả. Với cả, Tiểu Khuyển nghe có vẻ sang đấy, nhưng nhìn cái bụng nó, tao thấy gọi nó là Đại Khuyển hợp lý hơn đấy! Tao bảo rồi, bỏ ngay mấy bộ phim cổ trang với quyển sách lịch sử đi, đọc với xem lắm mà sinh hoang tưởng.

Ngọc Nhi (gấp quyển sách lại, mắt đăm chiêu):
– Nhưng mẹ không hiểu đâu, mọi thứ con thấy rất thật. Cả cái vòng ngọc mẹ tặng con hôm trước nữa, nó phát sáng, con nhớ rõ luôn. Con nghi ngờ có vong theo quấy phá, chứ không bình thường đâu. Đã thế, cứ thấy con Mực lảng vảng xung quanh trong mơ, chắc chắn là có điềm gì rồi.

Mẹ Ngọc Nhi (chắp tay lên niệm Phật, giọng hốt hoảng nhưng vẫn cười khúc khích):
– Ấy chết, vong quấy phá cái gì chứ! Tao thấy vong đâu không thấy, chỉ thấy mày ngủ thiếu, rồi mê sảng chứ gì. Nhưng mà nói đến vong, tao lo thật đấy, mẹ thương mày nên đã đi tìm một ông thầy pháp ở Chùa. Người ta bảo cao tay lắm, ổng đưa cho tao cái chuỗi vòng ngọc này, nói đeo vào là trấn yểm, không lo vong quấy nữa. Mày cứ đeo đi, tao đảm bảo từ mai khỏi mơ hoàng tử gì nữa.

Ngọc Nhi (nhìn chuỗi vòng ngọc mẹ đưa, bối rối):
– Thầy pháp ở đâu ra mà nhanh vậy? Mẹ có biết cái vòng này từ đâu không?

Mẹ Ngọc Nhi (phẩy tay, giọng tỉnh bơ):
– Tao hỏi làm gì, người ta bảo đeo là yên tâm, hết lo nghĩ vớ vẩn. Chứ tao đâu có tìm hiểu kỹ, cứ thấy con mất ăn mất ngủ là mẹ cuống lên thôi. Đeo đi, xong ngủ cho ngon, chứ cứ tình trạng này tao sợ mày biến mất về cùng Lâm Phong, Lâm Phóc thật đấy.

Ngọc Nhi (lẩm bẩm, đeo vòng vào tay):
– Mẹ cứ đùa. Nhưng con nghi lắm, cái vòng này có liên quan gì đó với mấy giấc mơ. Từ lúc có nó là bắt đầu thấy mấy cảnh kỳ lạ, có khi không phải là trấn yểm đâu, mà là mở cánh cổng thời gian thì có!

Mẹ Ngọc Nhi (vừa cười, vừa vỗ tay lên bàn):
– Đúng rồi! Mở cổng thời gian, dẫn mày và con Mực về làm cận vệ cho hoàng tử luôn. Mày với cái đầu óc đấy, tao hết nói nổi. Nhưng mà này, đeo vào rồi, mai không thấy mơ hoàng tử nữa là phải đi siêu thị với mẹ cho khuây khỏa nghe chưa!

Con Mực (nghe đến tên mình, mở mắt, nhăn mặt nhìn quanh, thấy không ai để ý đến nó, rồi lại ngáp một cái, nằm lăn ra tiếp tục giấc ngủ trưa).

Ngọc Nhi (cười gượng, bước vào phòng):
– Con không biết đâu, nếu mai có chuyện gì thì chắc là tại cái vòng này, mẹ nhớ cầm nó đi mà trả lại cho ông thầy!

Mẹ Ngọc Nhi (gọi với theo, giọng hài hước):
– Ừ, mày cứ mơ đi! Nếu mà có xuyên không thật, đừng quên dặn Lâm Phong trả lại cho mẹ vòng, mẹ mang bán kiếm lời chút!

(Ngọc Nhi bước vào phòng, trong lòng còn lắm suy tư về cái vòng và con Mực. Cô ngờ rằng mọi chuyện không đơn giản chỉ là giấc mơ, mà có một bí ẩn lớn đang chờ đợi phía trước.)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chú Chó Mực - Người Kết Nối Hai Thế Giới

Giữa hai thế giới, Mực không chỉ là một chú chó, mà còn là một linh hồn gắn kết số phận của Lâm Phong và Ngọc Nhi.

Giữa những thảm cỏ xanh mượt và ánh sáng của bầu trời trong trẻo, Mực - chú chó vằn cỏ, tựa như một linh hồn gắn kết giữa hai thế giới. Chú đã xuất hiện bên Ngọc Nhi, như một người bạn trung thành, một người dẫn dắt giữa dòng đời đầy biến động.

Mực (Khuyển) ở Thế Giới Cổ Đại

Trong khung cảnh cổ đại, Mực được coi như một biểu tượng của phúc lộc. Lâm Phong thường nhắc về chú chó với giọng điệu tràn đầy trìu mến, kể cho Đăng Huy nghe những kỷ niệm đẹp đẽ bên Mực. Chú chó luôn là người bạn đồng hành, xuất hiện đúng lúc anh cần nhất, từ những ngày tháng đau buồn cho đến những cuộc chiến khốc liệt.

Lâm Phong thổ lộ với Đăng Huy:

"Khi xưa, mỗi khi lâm vào cảnh bi thương hay khốn khó, Mực như một ánh sáng giữa đêm tối, dẫn lối cho ta. Có khi nào, giữa bao la thế giới, nó lại là bạn tri kỷ, thấu hiểu nỗi lòng ta chăng?"

Đăng Huy, với tính cách hóm hỉnh, chỉ mỉm cười:

"Thôi nào, Lâm Phong! Chẳng lẽ một con chó lại có thể nghe thấu tâm tư của bậc thái tử sao? Phải chăng ngươi đang chìm đắm trong giấc mộng huyền ảo?"

Nhưng Lâm Phong vẫn kiên định, trong lòng đầy ắp niềm tin về sự kết nối đặc biệt với Mực, một điểm tựa vững vàng giữa bão táp cuộc đời.

Mực ở Thế Giới Hiện Đại

Cùng lúc ấy, Ngọc Nhi cũng không hề hay biết rằng Mực lại là một phần không thể thiếu trong giấc mơ của cô. Mỗi khi vòng ngọc trên tay tỏa sáng, cô lại thấy Mực, chú chó dẫn dắt cô vào những khung cảnh lạ lẫm. Chú luôn xuất hiện ở đây bầu bạn khi cô cảm thấy cô đơn, như một niềm an ủi, giúp cô vượt qua những nỗi đau trong lòng.

Ngọc Nhi thốt lên với Mực:

"Mực ơi, rốt cuộc cậu có phải là thần thánh nào không? Sao mỗi khi ta đeo chiếc vòng này, mày lại xuất hiện bên Lâm Phong? Có chăng là mày đang đưa ta đến một nơi nào đó mà ta không biết?"

Mực (Khuyển) chỉ lắc lư đuôi, đôi mắt sáng như ánh sao, nhảy nhót bên chân cô, như thể muốn đáp lại rằng: "Ta đang ở đây, chỉ để bảo vệ và đồng hành cùng ngươi!"

Nút Thắt Kết Nối

Chú chó, dù sống ở hai thế giới khác nhau, vẫn mang trong mình sứ mệnh kết nối. Khi Lâm Phong nhận thấy Mực (Khuyển) trong giấc mơ, anh bỗng nhận ra rằng chú chó không chỉ là thú cưng, mà còn là một linh hồn mang thông điệp của tình yêu và hy vọng từ thế giới hiện đại về với cổ đại.

Thực vậy, những giấc mơ kỳ lạ mà Lâm Phong trải qua không chỉ là mơ mộng, mà chính là những tín hiệu từ Ngọc Nhi, khi Mực xuất hiện, dẫn dắt anh đến với một tình yêu mới. Chú chó không chỉ đơn thuần là một vật nuôi, mà còn là biểu tượng cho những gì tốt đẹp, gắn kết giữa hai thế giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro