Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pond đã xin phép mẹ của Phuwin cho mình được ở lại một hôm rồi bữa sau sẽ về và hôm nay là bữa cuối ăn nằm tại nhà của Phuwin thì tối hôm nay đã có một bữa ăn kết thúc trong êm đềm. Pond tính dọn cùng Phuwin nhưng lại bị mẹ Phuwin kêu lên phòng của cậu và để đó một mình Phuwin dọn. Chờ đợi mòn mỏi thì rốt cuộc cậu cũng đã đi lên phòng với anh rồi.

" Này , anh đi tắm trước đi"

Cậu bước vào thì nhìn thấy Pond đang nằm lăn qua lăn lại trên giường làm rối tung cả lên , nghe thấy tiếng cậu liền chậm rãi đi đến tủ đồ lấy bộ đồ ngủ thoải mái rồi bước vào nhà tắm.

Pond đang cực kì vui vẻ , trong lúc anh đang tắm thì bên ngoài Phuwin đang nghe thấy giọng hát của anh và những tiếng hú hét trong nhà tắm khiến cho Phuwin hơi giật mình.

" Anh ta bị ma nhập hay sao vậy?"

Buồn chán nên cậu đã quyết định mở TV lên mà xem , Phuwin ngã mình lên giường , dù TV có to cỡ nào đi chăng nữa thì tiếng hát thật kinh khủng của hắn ta đã chắn hết tiếng của TV hết rồi.

Tiếng nước trong nhà tắm đã ngưng chảy , Pond cuối cùng cũng đã chịu bước ra khỏi nhà tắm với bộ đồ ngủ. Anh tiến lại giường ngồi xuống nhìn Phuwin đang chăm chú vào TV xem chương trình gì đấy.

" Sấy tóc cho anh đi"

Có người yêu để làm nhiều việc ví dụ như sấy tóc cho mình mỗi khi tắm xong. Pond cũng muốn thử cảm giác được bàn tay nhỏ của người yêu mình đang sờ vào tóc để sấy cho mình.

" Tôi không rảnh , đi tắm đây"

Một câu phũ phàng đã phát ra từ chính miệng của Phuwin làm cho ai kia cảm thấy tụt hết cảm xúc . Nhìn cậu bước đi vào nhà tắm một mạch mà chẳng hề quay lưng lại nhìn mình.

" Đã là người yêu rồi mà vẫn tỏ ra lạnh lùng"

Cũng đã nghe giọng phũ phàng của người kia nhiều lần rồi nhưng vẫn hơi buồn một chút . Anh tự lấy máy sấy mà sấy đi mái tóc đang ướt của mình trong tâm trạng đau lòng.

Phuwin bước ra với đầu tóc ướt nhẹp của mình nhìn Pond đang ngồi trên giường , chiến khăn lau lau cho mái tóc giảm bớt nước đi . Pond kéo cậu về phía giường chụp lấy máy sấy rồi bật công tắc lên.

"Ngồi im nào , để anh sấy tóc cho em"

Kéo Phuwin ngồi vào lòng của mình , gương mặt vẫn còn ửng hồng nước trên đôi mi ấy. Pond vừa sấy vừa nhìn gương mặt ấy cúi xuống không chịu ngước lên nhìn anh.

" Xong rồi"

Cất máy sấy lại chỗ cũ , Phuwin chưa kịp rời khỏi thì đã bị Pond kéo lại ôm ngã xuống giường . Hai đôi mắt chạm nhau khiến cho Phuwin cảm thấy hơi ngại ngùng một chút.

" Em đừng có phũ phàng với anh như thế nữa được không?"

Tiếng gió vẫn bên tai nhưng Pond có thể nghe được nhịp tim đang đập nhộn nhịp của người trong lòng. Anh biết là người này luôn giấu cảm xúc trong lòng mà chả bao giờ nói ra cả.

" Tại sao anh lại thích một người như tôi?"

Phuwin cũng tự hỏi là tại sao có biết bao nhiêu người anh không yêu mà lại đi thích một người như mình.

" Chỉ cần em là chính bản thân em thì anh nguyện yêu"

Ấn tượng đầu tiên của anh đối với con mèo nhỏ này rất là lạ , anh biết cậu là một người cực kì nghiêm túc lại còn rất khó tính. Ban đầu chỉ là nhìn cậu từ xa thoi nhưng đến một ngày anh nhìn thấy nụ cười của cậu thì trái tim anh đã lỡ một nhịp rồi. Nhìn Phuwin đi làm thêm nở nụ cười thật đẹp đó khiến cho anh rất thích.

" Tôi khó chịu và còn rất nóng tính"

Tính khí của Phuwin rất khác người không những thay đổi từ khi cậu bước chân vào Trung học mà còn mạnh mẽ hơn bất kì ai. Cho dù xảy ra chuyện gì thì cậu vẫn luôn mạnh mẽ.

" Thì sao chứ? Nhưng đó mới chính là con người thật của em. Anh yêu Phuwin như thế."

Từ khi nào con người này lại có thể nói ra được những lời như vậy cơ chứ, Pond cảm nhận được Phuwin đang dụi sâu vào trong lòng ngực của mình.

" Tôi sẽ la anh"

" Chỉ cần bên em thì như thế nào cũng được"

Khi bên Phuwin thì Pond dường như chẳng biết thời gian trôi nhanh đến như vậy , chỉ biết rằng cậu là người mà anh nghĩ rằng sẽ chăm sóc thật tốt.

" Ti amo"

Pond có thể nghe được âm thanh từ miệng của Phuwin rất rõ , không phải tiếng thái mà cũng không phải tiếng anh . Không hiểu được Phuwin đang nói gì với mình , anh bắt đầu cảm thấy ngu ngơ rồi.

" Em nói gì cơ?"

Chẳng lẽ Phuwin nói một câu đặc biệt gì đó mà anh khong biết sao? Hình như câu nói này Pond đã từng nghe qua rồi.

" Em nói là em yêu anh"

" Em cầu kì nói yêu anh như thế làm gì cơ chứ. Anh chỉ cần em nói là em yêu anh thôi"

Nhìn vào gương mặt trẻ con này , người đã làm anh say nắng không biết bao nhiêu ngày. Gương mặt người này luôn làm cho anh cảm giác rất ấm áp và vui hơn nhiều.

" Như thế không vui sao?"

Mỉm cười nhìn Pond , cuối cùng anh cũng biết đấy thôi . Phuwin vẫn đối diện với đôi mắt to tròn ấy.
" Anh yêu em"

Pond khẽ hôn nhẹ lên đôi môi của Phuwin , cậu cũng không thề chống đối mà để cùng nhau chìm đắm vào nụ hôn ấy. Nụ hôn này khác hẳn với những lần trước vì chính lần này là cậu đã nói yêu anh rồi.

" Tuần sau , anh sẽ trở về Mỹ"

Dứt khỏi nụ hôn ấy , Pond hôn nhẹ lên trán Phuwin . Cậu dụi vào lòng anh nghe từng hơi thở bên mình.

" Tại sao lại phải trở về Mỹ?"

Phuwin lo lắng nhìn anh , chẳng phải đã rời xa nơi đó rồi sao , sao còn trở về lại nữa. Pond khẽ xoa đầu Phuwin tựa như an ủi cậu.

"Anh phải làm tròn nghĩa vụ của mình"

Ôm người mình yêu trong lòng thật chặt , Phuwin ôm chặt lấy anh . Đây mới chính là hình ảnh của người yêu nhau đấy .

" Anh định đi bao lâu?"

Đôi mắt nhòe ngước lên nhìn Pond dưới ánh đèn của TV , anh nhìn mà không kiềm chế được khẽ hôn nhẹ lên môi của Phuwin một lần nữa.

" Em có thể chờ anh 4 năm được không?"

Thời gian 4 năm đó Pond phải hoàn thành chương trình đại học của mình và tìm được một công việc phù hợp. Anh sẽ cố gắng mọi thứ để có thể trở về với Phuwin.

" Em sẽ đợi , bao lâu cũng được . Chỉ cần anh vẫn yêu em thì bao lâu em cũng đợi được hết"

Rút vào lòng của Pond , có thể thời gian này tuy dài nhưng chỉ cần cậu kiên trì thì nó sẽ rất là nhanh thôi.

" Cho anh 4 năm rồi chúng ta lại bên nhau"

Thời gian có thể rất dài nhưng Pond sẽ cố gắng hoàn thành tốt công việc của mình rồi trở về với người mình yêu thương.

" Được , em đợi anh"

Tình yêu có thể vượt qua cả thời gian và giới hạn , Phuwin nghĩ rằng tình cảm này chính là mãi mãi . Trong trái tim lạnh giá ấy có khắc tên của người con trai tên là _ POND NARAVIT.

Đợi chờ chính là hạnh phúc.

Thời gian nhanh hơn Phuwin nghĩ , bây giờ chính là ngày mà anh sẽ rời xa nơi này. Khoảng thời gian bên nhau cũng không còn nhiều , chúng ta chỉ có thể nhìn nhau qua điện thoại mà thôi.

Trong cả tuần đó , Phuwin luôn bám theo Pond trên mọi nơi vì là thời gian nghỉ hè nên có thể ở bên nhau. Cùng anh xem phim , đi dạo bên sông ngắm cảnh , đi xe đạp đôi và ngắm sao .

Không biết ai đó đêm qua đã ngủ cùng Pond , khóc sưng cả mắt vì biết mai là ngày cuối , thì ra bên ngoài mạnh mẽ như thế cũng có lúc nước mắt tuôn trào nhiều như thế này.

" Mắt của em sưng lên hết rồi"

Cưng chiều mà xoa nhẹ hai bên mí mắt của Phuwin , vì khóc đêm nên hai con mắt sưng lên nhìn rất xót lòng . Người này cứ như thế thì sao anh có thể an tâm mà đi cơ chứ.

" Tại anh hết đấy"

Nói cho biết , từng khi nói yêu Pond thì ai đó cũng hay mè nheo và làm nũng chẳng kém người khác đâu , lại còn dùng chiêu dễ thương bắt anh mua gấu bông ôm cho bằng được.

" Được rồi , được rồi , đều tại anh cả"

Ôm con người này vào trong lòng , chẳng thèm để ý có bao nhiêu ánh mắt nhìn mình. Hôm nay người tiễn anh đa số là bạn học chung lớp và cũng đang há miệng muốn rớt hàm vì cảnh ngọt ngào này của anh và cậu.

" 4 năm sau mà anh không về thì em sẽ đi lấy vợ đấy"

Đã nghi nhớ ngày này trong điện thoại của mình , nếu như 4 năm sau Pond không về thì ...Phuwin sẽ bay qua đó mà bắt cóc anh về.

" Nếu như trễ thì anh sẽ yên phận nằm dưới chịu không?"

Biết rõ tính khí của người yêu mình , Pond nhìn gương mặt trong lòng mình , anh sẽ dành cả đời để yêu thương người này , thật đấy.

" Được , em sẽ nghi nhớ lời anh nói hôm nay"

Ghi nhớ lời Pond vào trong tâm trí mình thật sâu , đôi mắt của cậu luôn chứa hình ảnh phản diện của anh.

" Nhờ hai người chăm sóc em ấy dùm nhé , em ấy mà xuống kg nào thì tôi sẽ lột da hai người ra đấy"

Nơi này không chỉ có một cặp của Pond không đâu , còn một cặp đang vui vẻ bên nhau như chưa biết chuyện gì xảy ra.

" Cũng được , nhưng trở về phải mua quà cho hai chúng tôi đấy"

Gật đầu đồng ý với Pond nhưng vẫn phải có điều kiện kèm theo. Phuwin nghĩ mình đủ lớn rồi đâu cần phải như thế đâu chứ.

" Tôi sẽ mua . Phuwin ngoan nhé , nhớ gọi điện cho anh"

Người này không muốn rời xa mèo nhỏ của mình một chút nào cả, như thế này thì làm sao có thể nhìn hằng ngày chọc nghẹo được nữa .

" Em nhớ rồi , đến giờ rồi. Anh đi nhớ an toàn trở về bình an bên em nhé"

Gật đầu nhìn Pond mỉm cười với mình , nụ cười này đã thấy rất nhiều nhưng hôm nay lại đẹp hơn bất kì ngày nào.

" Tuân lệnh . Yêu em"

Hôn lên đôi môi này lần cuối , buông tay khỏi bàn tay nhỏ ấy kéo chiếc vali đi thật xa nhưng vẫn quay đầu nhìn gương mặt đáng yêu đang vẫy tay nhìn mình.

Bảo bối nhỏ , chờ anh nhé . Chỉ cần 4 năm thôi là chúng ta có thể ở bên nhau như những ngày đầu tiên rồi.

———————-
Nhớ thả sao và bình luận cho tớ biết nha

Đừng có xem chùa 😢 tội tớ 🥲🥲❤️❤️

Nhớ ủng hộ truyện mới của tớ nha ❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro