Chương 54 : Nụ hôn bá đạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  " Lãnh tổng giám đốc, xin hỏi ngài đây là ý gì? " Sở Ca tận lực lấy một bộ tỉnh táo khẩu khí hướng anh hỏi.

" Em không phải hẳn là rất rõ ràng sao? " Lãnh Hi Trạch đem cô vây quanh  ở giữa cửa cùng cánh tay anh,  thân ảnh anh cao lớn đem cô chăm chú vây lại.

" Đừng nói với tôi, anh đã yêu tôi ". Sở Ca cười lạnh.

" Nếu như em hi vọng như lời nói như vậy, cũng có thể!" Lãnh Hi Trạch tựa hồ không hề giống là đang nói đùa.

" Tôi hi vọng Lãnh tổng giám đốc đừng lại đùa giỡn như vậy, dù sao, chúng ta đều là người có người mình yêu ! "  Đối với câu trả lờiLãnh Hi Trạch , Sở Ca có chút tức giận muốn đẩy anh ra, thế nhưng làLãnh Hi Trạch lại tựa hồ như cũng không muốn buông tay ra.

" Người yêu? " Lãnh Hi Trạch lạnh lùng cười nói, " Em hẳn không có tư cách nói yêu thương a! "

" Ngài lời này là có ý gì? " Sở Ca nhìn anh, không nắm chắc được trong lời nói của anh lộ ra tin tức.

" Em hẳn là rất rõ ràng! " Lãnh Hi Trạch cố ý nói như vậy.

" Tôi không biết anh đến cùng đang phá vỡ điều bí hiểm gì ! Nhưng là nếu như anh là muốn dùng phương pháp như vậy để cùng tôi lôi kéo làm quen, vậy tôi chỉ có thể nói một tiếng, thật xin lỗi! " Sở Ca thanh âm cũng càng ngày càng lạnh.

" Thật xin lỗi? " Lửa giận của  Lãnh Hi Trạch thành công bị cô nhóm lên, " Em không có quyền nói với tôi'Không' , Sở Ca! "

Sở Ca! Lúc cô nghe đến đó, vốn còn giãy dụa tay cũng quên đi giãy dụa. Anh tại sao muốn kêu tên của cô? Anh là đã biết chuyện của cô  , hay là nói, chỉ là suy đoán?

Lúc này Lãnh Hi Trạch đang dùng ánh mắt bức người nhìn cô , để cô không thể nào trốn tránh.

" Lãnh tiên sinh, tôi nghĩ tôi đã nói đến rất rõ ràng, tôi không phải người kia anh muốn tìm , tôi gọi là Mạc Ly! " Mặc dù trong lòng của cô rất loạn, nhưng cô vẫn là cố giả bộ trấn định trả lời.

" Có đúng không? " Lãnh Hi Trạch nhìn cô cố giả bộ dáng trấn định , trên mặt xẹt qua một tia khinh miệt cười, " Sở Ca, em cho rằng chỉ là đổi một cái tên, liền có thể né tôi sao? Là em đem Lãnh Hi Trạch tôi nghĩ đến quá bất lực, hay là chính em quá ngây thơ! "

" Tôi lại thanh minh một lần, tôi gọi là Mạc Ly! Không phải Sở Ca! " Sở Ca thanh âm nghe cũng dị thường băng lãnh.

Con mắt của cô trừng mắt nhìn anh.

" Vậy tôi liền để em chính miệng thừa nhận! " Lãnh Hi Trạch nói, bá đạo hôn liền rơi xuống.

Anh thấp cúi người, hung hăng cắn đôi môi của cô.

Sở Ca muốn phản kháng, nhưng bất đắc dĩ hai cánh tay cô đều bị Lãnh Hi Trạch chăm chú kềm lại.

" Đều nói cho anh biết tôi không phải! " Sở Ca liều mạng từ trong miệng nói ra mấy chữ.

" Vậy liền đến em thừa nhận mới thôi! " Lãnh Hi Trạch nói, càng bá đạo hôn rơi xuống.

Sở Ca thân thể bị anh vững vàng khống chế được, phản kháng của cô với anh mà nói lộ ra như vậy không có ý nghĩa.

Rơi vào đường cùng, cô hung hăng cắn môi của anh.

Mang mùi máu tanh lập tức tràn ngập khoang miệng của cô.

Lãnh Hi Trạch nhíu mày, điên cuồng hơn trả thù cô.

" Hai người các người ở nơi đó làm gì? " Công nhân vệ sinh quét dọn hành lang từ phía dưới đi tới, nghe được  tiếng vang phía trên , thế là lên tiếng.

Bị người ngoài quấy rầy,  Lãnh Hi Trạch thư giãn một chút.

Thừa dịp  khe hở kia, Sở Ca dùng sức đẩy anh ra, mở ra cửa hành lang khẩn cấp, cực nhanh hướng phía ngoài chạy tới.

Sở Ca, em cho rằng như vậy liền có thể tránh tôi sao? Muốn tránh tôi, trừ phi em chết!

Nhìn thấy bóng lưng Sở Ca chạy trối chết ,  Lãnh Hi Trạch nặng nề mà đem vết máu trên môi lau đi.

Sửa sang lại quần áo một chút, lại vỗ vỗ mặt, Sở Ca tận lực bình tĩnh đi đến Diệp Phi nơi đó.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro