Chương 58 - 59 : Nhìn ông nội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn thấy Diệp Phi lái xe đi xa , Sở Ca lúc này mới lấy lại tinh thần.

Dọc theo con đường nhỏ kia hồi nhỏ thường xuyên đi , Sở Ca tìm được trong trí nhớ cái nhà kia .

Trong trí nhớ ngôi nhà kia chung quanh mọc đầy dây thường xuân, từ xa nhìn lại, toàn bộ căn nhà đẹp đến mức giống như nhà ở của tiên nữ trong truyện cổ tích .

Chỉ bất quá nhiều năm như vậy không có người ở, hẳn là rất cũ nát đi? Sở Ca nghĩ đến, đã đi tới trước căn nhà.

Thế nhưng là vượt quá dự kiến của cô chính là, căn nhà cũng không có như trong tưởng tượng của cô có cảm giác rách nát kia, còn cùng với trong trí nhớ của cô giống nhau như đúc.

Đây là có chuyện gì? Sở Ca trong lòng suy nghĩ, lại phát hiện có cánh cửa mở.

Ai ở bên trong? Sở Ca lập tức cảnh giác lên.

Tiện tay nhặt lên trên đất một cây gậy gỗ, cô chậm rãi hướng cửa kia mở ra tới gần.

Giống như có người ra! Sở Ca nắm tay bên trong gậy gỗ, chuẩn bị nhắm ngay thời cơ xuất thủ.

" Sở tiểu thư! " Đi ra ngoài người tới vừa thấy được Sở Ca, trên mặt lộ ra biểu tình mừng rỡ.

" Vương thẩm?" Thấy là Vương thẩm, Sở Ca tự nhiên là tương đối kinh ngạc, bà ấy tại sao lại ở chỗ này?

" Thật là cô! Mau tới đây để Vương thẩm nhìn xem! " Vương thẩm kéo tay của cô qua, cẩn thận nhìn một chút, lập tức có nước mắt ở trong mắt đảo quanh.

" Vương thẩm, người làm sao lại ở trong nhà của con?" Sở Ca vẫn là không hiểu được.

" Là như vậy! " Vương thẩm dùng ống tay áo dụi mắt một cái, " Hai năm trước, Lãnh tiên sinh trở lại qua một lần, lúc ấy ta làm xong việc nhà nông, đi ngang qua sân nhà con, cậu ấy liền hỏi ta có hay không thấy qua con, ta nói không có, về sau cậu ấy cho chìa khoá nhà con cho ta, để cho ta mỗi tuần lễ đều đến quét dọn, trả cho ta tiền công ".

" Là Lãnh Hi Trạch để thím tới quét dọn? "Sở Ca có chút khó tin mà nhìn Vương thẩm.

" Đúng vậy, cậu ấy mỗi tháng đều sẽ cho ta tiền công rất cao, kỳ thật ta cũng chỉ là mấy ngày qua quét dọn một lần, ta cảm thấy rất áy náy , Lãnh tiên sinh thật là một người tốt! " Vương thẩm nói chuyện đếnLãnh Hi Trạch , hoàn toàn là ngữ khí khen không dứt miệng .

Hắn là người tốt? Sở Ca ở trong lòng nở nụ cười gằn.

" Con một mình trở về sao? Lãnh tiên sinh đâu? " Vương thẩm lúc này mới nhớ tới cô một mình.

" Hắn không có trở về ". Sở Ca suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định không nói cho bà bọn họ đã ly hôn.

" Cũng đúng, người ta là ông chủ lớn bình thường đều rất bận rộn, không có thời gian trở về. Con hôm nay phải ở nhà ăn cơm đấy? Ta đi ruộng hái cho con một ít rau tươi! " Vương thẩm nói, liền hướng bên ngoài đi.

" Vương thẩm, không cần làm phiền! " Sở Ca không muốn phiền phức lão nhân gia của cô.

" Không phiền phức không phiền phức, con trước tiên ở trong nhà ngồi một chút, ta đi một chút liền về! " Vương thẩm nói, đã đi ra ngoài thật xa.

Vương thẩm này còn như thế lòng nhiệt tình! Sở Ca cười thu hồi ánh mắt.

Cơm trưa là Vương thẩm làm, bà không chỉ có mang đến nhà mình loại rau quả, mà lại ngay cả nấu đồ ăn một chút gia vị cũng đều từ trong nhà mang tới.

Cùng với bà cùng nhau ăn cơm, Sở Ca cảm giác tựa như về tới hồi nhỏ. Khi đó mình thật tốt đơn thuần, tựa hồ cũng chưa từng có cái gì phiền não.

Sau khi ăn cơm xong, Sở Ca cầm đồ tế bái ông nội liền hướng nghĩa địa của ông đi đến.

Đi vào trước mộ phần ông nội, Sở Ca đem tế phẩm từng cái trưng bày tốt.

Mộ phần ông nội rất sạch sẽ, nhìn ra được khẳng định có người thường xuyên đến quét dọn, khẳng định là Vương thẩm. Sở Ca trong lòng ấm áp. Cô không có ở đây mấy năm này, còn tốt có Vương thẩm thường xuyên đến thay thế cô tận hiếu.

" Ông nội, con trở về nhìn người, thật ngại quá cách lâu như vậy mới trở về ". Quỳ gối trước mộ phần ông nội, Sở Ca bắt đầu nước mắt rơi như mưa.

Hồi tưởng đến quá khứ mấy năm, hết thảy phảng phất như trong mộng.

" Thật sự là thật là đúng dịp a! " Ngay lúc Sở Ca đắm chìm trong trong hồi ức lúc, sau lưng một thanh âm vang lên.

Nghe được cái thanh âm quen thuộc kia, Sở Ca lưng cứng đờ.

********************

Chương 59 : Ở trước mặt vạch trần cô

Anh làm sao lại tới đây!

Sở Ca bỗng nhiên quay đầu.............

Lãnh Hi Trạch liền đứng cách chỗ cô không xa .

Thật là anh ! Bởi vì quá mức giật mình, Sở Ca đem con mắt trợn thật lớn.

" Ông nội, cháu gái của người cuối cùng là trở về nhìn ngài rồi! " Lãnh Hi Trạch giống như là không thấy được Sở Ca, từ bên cạnh cô đi vòng qua, đem một chùm hoa cúc tuyết trắng bỏ vào trước mộ phần.

Xem ra rốt cuộc giấu diếm không nổi nữa.

" Ông nội, con còn có chuyện cần phải đi xử lý, về sau có thời gian con lại đến nhìn người! " Sở Ca nói, đứng dậy.

Mặc dù ông nội đã qua đời, nhưng cô vẫn là không muốn ở chỗ này cùng Lãnh Hi Trạch ngả bài. Ông nội khi còn sống hi vọnglớn nhất , chính là thấy được cô đạt được hạnh phúc, nếu như ông nội dưới đất biết bọn họ đã ly hôn, ông nhất định sẽ rất khó chịu.

Hướng phía mộ phần ông nội thật sâu bái, Sở Ca hướng phía nhà của ông nội cô đi đến.

Lãnh Hi Trạch cũng không nói chuyện, chỉ là ở phía sau không nhanh không chậm đi theo.

" Mạc Ly tiểu thư, có thể cùng tôi giải thích một chút vì sao cô lại đi mộ phần ông nội của Sở Ca không ? Đừng nói với tôi cô là chị em song sinh thất lạc nhiều năm cẩu huyết như thế! "Vừa trở lại trong nhà Sở Ca, Lãnh Hi Trạch liền không kịp chờ đợi muốn xem kịch vui.

Xem ra không nói thật Lãnh Hi Trạch là không định dễ dàng như vậy liền bỏ qua cho cô!

Sở Ca dũng khí rất lớn, rốt cục xoay người: " Không sai, tôi chính là Sở Ca! Thế nhưng là tôi không rõ, tôi đã cho anh tự do như anh muốn , vì cái gì anh muốn như thế nhọc lòng đến tra tấn tôi! "

Mặc dù cô đã từng trong lúc vô tình phá hủy tình yêu của anh, nhưng là cô cũng lấy một tờ thỏa thuận ly hôn đến đổi tự do về cho anh, mà lại hiện tại người yêu anh ngay bên cạnh, cô không rõ, cô còn phải làm thế nào mới có thể để cho anh giải hận.

" Tra tấn em? "Lãnh Hi Trạch tái diễn lời cô nói.

Trong hai năm qua, thân ảnh của cô một mực ở đáy lòng của anh, ném đi không được.

Một năm trước, Lý Điệp lại bỗng nhiên xuất hiện ở trong thế giới của anh, nguyên bản anh coi là, anh sẽ theo cô ta trở về mà dần dần bù đắp chỗ trống đáy lòng kia , thế nhưng là anh dùng thời gian một năm chứng minh, mặc kệ Lý Điệp dùng dạng phương pháp gì, anh đều không thể lại đem ánh mắt tập trung đến trên người cô ta.

Thời gian trò chơi này, nhắc tới cũng buồn cười, cơ hồ có thể hòa tan tất cả mọi thứ, thế nhưng là duy chỉ có không thể hòa tan cô trong lòng hắn một chút!

Hai năm qua, đến cùng là ai tra tấn ai!

" Lãnh Hi Trạch , tôi cố ý giả bộ như không biết anh, chỉ là hi vọng chúng ta đều quay về cuộc sống bình thường lẫn nhau, chúng ta bây giờ đều qua trở về cuộc sống hạnh phúc bình tĩnh của riêng mình, vì cái gì còn muốn chọc thủng quá khứ, để mọi người lần nữa nhớ tới cuộc sống cùng nhau lúc không vui chứ? Không bằng từ giờ khắc này, giả bộ như không quen biết nhau , tự trải qua cuộc sống của riêng nhau ". ThấyLãnh Hi Trạch lâm vào trầm tư, Sở Ca còn nói thêm.

Giả bộ như không quen biết nhau ? Tự trải qua cuộc sống của riêng nhau? Nghĩ đến ngược lại là nhẹ nhõm!

Chỉ bằng một câu của ông nội, em liền cứng cỏi tham gia cuộc sống của tôi, cướp đi người yêu của tôi, đợi đến tôi sớm thành thói quen có em tồn tại, em nhưng lại đột nhiên đi không từ giã, đây chính là phương thức trả thù tôi của em sao? Đây là đáy lòng tâm kếtLãnh Hi Trạch hai năm qua.

Lúc này, ngoài cửa sổ bắt đầu mưa tí tách tí tách dưới mặt đất .

" Tôi hiện tại sắp cùng Diệp Phi kết hôn, anh có thể không cần lo lắng cho tôi lại đến phá hư cuộc sống của các người ". Thấy Lãnh Hi Trạch không nói lời nào, Sở Ca cho là mình nói lời có tác dụng.

Nghe đến đó, Lãnh Hi Trạch không những không giận mà còn cười, mang theo nụ cười ngả ngớn, anh đi đến trước mặt Sở Ca : " Lão bà, em đã có anh còn muốn kết, chẳng lẽ muốn phạm trùng hôn tội? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro