Chương 68 : Lãnh Hi Trạch khác thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hi trạch!"  Lý Điệp cũng đằng sau chạy tới Diệp Phi , nhìn thấy Lãnh Hi Trạch, liền hướng phía trong ngực của anh đánh tới, " Buổi sáng có người gọi điện thoại tới nói phát hiện xe của anh bị ngọn núi trượt sóng xuống tới bị đá vụn vùi lấp, em còn tưởng rằng anh bị chôn ở phía dưới! "

Lý Điệp vừa nói vừa chảy nước mắt.  Cô ta thật coi là sẽ không còn được gặp lại anh!

" Tôi không sao! Lãnh Hi Trạch lạnh lùng đem cô ta từ trong ngực lôi ra , ánh mắt lại còn nhìn chằm chằm vào Sở Ca bọn họ.

" Hi trạch, anh làm sao lại đem xe chạy đến nơi này ? " Lý Điệp nhận được điện thoại chạy tới, vẫn đang nghĩ vấn đề này, nhìn thấy Sở Ca cũng ở đây, nghi ngờ của cô ta càng tăng lên hơn.

" Tôi tới là bởi vì......" Lãnh Hi Trạch vừa mở miệng, liền bị Sở Ca đánh gãy.

" Tổng giám đốc hôm qua vừa vặn đi ngang qua bên này làm ít chuyện, vừa vặn nhìn thấy tôi, cho nên tôi liền xin tổng giám đốc tiện đường đưa tôi về thành phố " . Sở Ca sợ anh đem sự thật nói  ra, thế là nói như vậy.

" Là như vậy sao ? " Lý Điệp vẫn là không quá tin tưởng mà nhìn Lãnh Hi Trạch.

Lãnh Hi Trạch mặt âm trầm nhìn về phía Sở Ca, cô cứ như vậy không muốn để cho người khác biết anh là tìm đến cô sao!

Sở Ca biết anh lúc này chính là trợn mắt trừng mắt nhìn cô, chột dạ cúi đầu.

Được, Sở Ca! Xem như em lợi hại!

 Lãnh Hi Trạchthu hồi ánh mắtdừng lại ở trên người cô, đưa tay cắm vào trong túi quần, trực tiếp hướng xe bên kia đi đến.

Không có đạt được câu trả lời của Lãnh Hi Trạch, Lý Diệp có chút lúng túng nhìn hai người Diệp Phi bọn họ một chút, sau đó cũng đi theo.

" Tổng giám đốc, ngài không có sao chứ? " Lưu Hạo Nam nhìn thấy Lãnh Hi Trạch, hướng anh cúi đầu.

" Đưa chìa khoá cho tôi! " Lãnh Hi Trạch lạnh lùng nói.

Lưu Hạo Nam liền thuận theo từ trong túi móc ra một chìa khóa đưa tới trong tay anh.

Lãnh Hi Trạch cũng không nói gì thêm, trực tiếp mở ra cửa điều khiển ngồi lên. Khởi động động cơ, anh đem đầu xe điều khiển hướng trở về lái đi.

" Hi trạch, chờ em một chút a! " Nhìn thấy Lãnh Hi Trạch lái xe rời đi, Lý Điệp đứng tại ven đường càng không ngừng hướng anh phất tay.

Lãnh Hi Trạch giống như là không nhìn thấy, trực tiếp từ bên cạnh cô ta lái đi.

Hôm nay anh đến cùng thế nào? Làm sao biểu hiện khác thường như vậy? Lý Điệp nhìn  xe Lãnh Hi Trạchcàng ngày càng xa, trong lòng nghi hoặc cũng càng lúc càng lớn, chẳng lẽ ngày hôm qua phát sinh chuyện gì sao?

Quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy Diệp Phi cùng Sở Ca cũng đi đến trên đường lớn tới.

" Mạc tiểu thư, đêm qua đã xảy ra chuyện gì sao? Vì cái gì Hi Trạch biểu hiện khác thường như vậy? " Lý Điệp tận lực khống chế tâm tình của mình hỏi.

" Không có gì đặc biệt, đoán chừng là tổng giám đốc tối hôm qua không có ngủ thật tốt a ". Sở Ca trả lời cùng có chút chột dạ.

" Các người đêm qua là ở nơi nào ngủ ? " Lý Điệp bỗng nhiên cảnh giác.

Nơi này tầm mắt bên trong, giống như cũng chỉ có nơi xa một cái phòng nhìn so với phòng vệ sinh còn nhỏ .

" Trong một cái rạp cá ". Sở Ca biết cái đề tài này tránh không được, thế là cũng chỉ đành nói thẳng.

" Lều cá? Là chỗ đó? " Lý Điệp dùng ngón tay chỉ căn nhà xa xa  kia.

Sở Ca chỉ là nhẹ gật đầu, xem như trả lời.

" Cô cùng Hi Trạch hai người cả đêm đều đợi trong không gian nhỏ như vậy ? " Lý Điệp gần như sắp phải nhẫn nhịn không để nổi điên.

" Lý tiểu thư, tôi nghĩ xin minh bạch, tôi cùng tổng giám đốc đợi trong kia căn nhà kia , cũng không phải là chúng tôi nguyện ý, bên này ngoại trừ nơi đó có thể tránh mưa bên ngoài, đã không có chỗ nào khác có thể né. Mặt khác, tôi cùng tổng giám đốc đều biết phân tấc, cũng không có bất kỳ cái gì có chỗ nào sai lầm " . Sở Ca nghiêm túc nói xong những này, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Phi, " Diệp Phi, em cũng mệt mỏi, chúng ta trở về đi! "

" Được ". Diệp Phi cười với cô, liền nắm cả bờ vai của cô hướng  xe hắn đi đến.
Nhìn bóng lưng Sở Ca , Lý Điệp biết sự tình còn lâu mới nói đơn giản như vậy. Hi Trạch làm sao lại đến nơi vắng vẻ như thế làm chuyện gì, khẳng định cùng với cô có quan hệ!

Xem ra sự tình còn lâu mới có được cô ta nghĩ đơn giản như vậy! Lý Điệp ở trong lòng thầm nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro