Chương 73 - 74 : Nếu giàu sang , chớ quên đấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 " Lại để cho tôi tới phòng làm việc? " Sở Ca giật mình nhìn bà.

" Cậu đến cùng cùng tổng giám đốc quan hệ thế nào a? Đây là lần thứ hai bị kêu lên đi " . Lý Tiêu Nhiễm tò mò hỏi.

" Tớ không biết " . Sở Ca giả trang ra một bộ vẻ mặt mờ mịt. Kỳ thật cô đã đoán được là chuyện gì.

" Vậy anh ấy vì cái gì không tìm tớ chứ! " Lý Tiêu Nhiễm một bộ dáng vẻ đấm ngực dậm chân , " Lúc nào loại chuyện tốt này mới có thể quăng trúng trên người của tớ chứ! "

Sở Ca nhìn cô, cười khổ một cái, có lẽ đối với phần lớn nữ nhân mà nói, Lãnh Hi Trạch là cấp trên mà các cô mơ mộng, mà đối với cô mà nói, lại là kiếp số.

" Nhanh lên lên đi, để tổng giám đốc chờ lâu luôn luôn không tốt ". Trương Lệ thúc giục nói.

" Ai, Mạc Ly!"  Lý Tiêu Nhiễm đem cái ghế trượt đến bên cạnh bàn của cô, nhẹ giọng nói với cô một câu, " Nếu giàu sang, chớ quên đấy ! "

Nói xong, nàng còn nghịch ngợm hướng cô nháy nháy mắt.

Sở Ca ngoại trừ bên ngoài cười khổ , lại không biết mình còn có thể làm phản ứng gì.

Kỳ thật từ lúc cô đưa cho Lý Điệp giấy ly hôn , cô liền đã  lo qua Lãnh Hi Trạch sẽ tìm đến cô, chỉ bất quá cô không biết lại sẽ đến đến nhanh như vậy, để cô một chút chuẩn bị tâm lý đều không có.

Nhưng bất kể như thế nào, đám cưới này, cô đã định!

Ôm ý nghĩ như vậy, Sở Ca bước  lên thang máy nhanh lên.

" Mạc tiểu thư, chào cô, tổng giám đốc đã ở bên trong đợi cô " . Uông Yến thấy một lần Sở Ca đi lên, thế là nhiệt tình đưa cô mang vào  bên trong văn phòng Tổng giám đốc.

" Đem toàn bộ lịch trình của tôi hủy bỏ, không có chỉ thị của tôi, ai cũng không cho phép vào ! " Lãnh Hi Trạch trầm giọng đối với Uông Yến nói.

" Vâng! " Uông Yến vui mừng trong lòng cúi đầu, lúc này mới quay người đi ra ngoài.

Nghe được thanh âm cửa bị đóng lại , Sở Ca đi đến đối diện bàn làm việc của anh : " Không biết tổng giám đốc vội vã như vậy tìm tôi đi lên là chuyện gì ? "

Cô hướng anh công thức hoá cười, một bộ biểu lộ xa lạ .

" Em có thể nói cho tôi biết, đây là ý gì không ? " Lãnh Hi Trạch đem  phần giấy ly hôn kia ném  trước mặt của cô.

" Chính như ngài thấy " . Không có  giải thích dư thừa, Sở Ca trả lời đơn giản tới cực điểm.

" Em cho rằng chỉ cần đơn giản một trang giấy này, liền có thể thoát khỏi tôi sao? Ý nghĩ của em không khỏi quá ngây thơ rồi một chút rồi sao! " Từ biểu lộLãnh Hi Trạch cũng có thể thấy được, anh lúc này vô cùng phẫn nộ.

" Lãnh Hi Trạch, tôi không biết anh ngoài cái mục đích không đồng ý ly hôn còn có ý gì, nhưng là lần trước tôi cũng nói đến rất rõ ràng, hơn nữa cuộc hôn nhân này  tôi đã từ bỏ rồi! Sở Ca đón hắn ánh mắt lạnh như băng, hướng hắn nói.

" Là muốn ly hôn với tôi, sau đó tranh thủ thời gian vùi đầu vào trong ngực của người đàn ông kia sao? " Lãnh Hi Trạch nhớ tới hình ảnh ngày đó lúc bọn họ cùng một chỗ ôm,  tâm anh liền có nói không ra khó chịu.

" Đó cũng không phải chuyện của anh ! " Sở Ca phản bác, " Tôi muốn ly hôn, là bởi vì giữa chúng ta cũng không có tình cảm, chúng ta sở dĩ kết hôn, không phải là bởi vì hai nhà gia trưởng sao? Hiện tại bọn họ đều đã không có ở đây, vậy chúng ta vì cái gì còn muốn tiếp tục xoắn xuýt một sai lầm kết hợp chứ? "

" Sở Ca, em cho rằng tôi kết hôn là đùa giỡn sao? Lãnh Hi Trạch tôi trong từ điển cho tới bây giờ đều không có hai chữly hôn ! Từ lúc bắt đầu cùng tôi kết hôn , em phải chuẩn bị cả đời làm tốt Lãnh phu nhân  đi! Nghĩ ly hôn, kiếp sau!" Lãnh Hi Trạch  nghe được cô nói giữa bọn họ cũng không có tình cảm, cảm xúc càng thêm kích động.

" Tôi biết, anh chính là không muốn để cho tôi tìm được hạnh phúc, cho nên mới không ly hôn với tôi, đúng không? " Sở Ca cố nén nước mắt.

" Thì ra tôi ở trong mắt em chính là như vậy! "  Lãnh Hi Trạchnở nụ cười lạnh, " Đã như vậy, vậy em cứ tiếp tục cho rằng như vậy đi! "

Mặc kệ cô nghĩ thế nào , trong đầu của anh chỉ có một  ý nghĩ, đó chính là vô luận như thế nào, anh đều muốn đem cô lưu tại bên cạnh mình!  

********************

Chương 74 : Về nhà ăn cơm

  " Tôi nghĩ hai bên chúng ta nên bình tĩnh lại một chút là tốt nhất, ký phần thỏa thuận kia, đối với chúng ta tất cả mọi người chỉ có chỗ tốt............. Tổng giám đốc thật ngại quá, tôi còn có rất nhiều chuyện muốn làm, đi xuống trước ". Sở Ca nói xong, còn không có đợi Lãnh Hi Trạch phê chuẩn, cô liền đã quay người, mở cửa đi ra ngoài.

Nhìn thấy Sở Ca rời đi, Lãnh Hi Trạch tức giận đem đồ trên bàn tất cả đều ném trên mặt đất.

Anh ngồi liệt đến trên ghế da. Trong đầu tất cả đều là biểu lộSở Ca một bộ kiên quyết . Vì cái gì thấy được cô đối với anh lạnh lùng như vậy, trong lòng của anh đúng là như vậy khó chịu chứ? Mình rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào, bắt đầu để ý thái độ  cô đối với anh như vậy?

Tay của anh tùy ý vịn lên trên lan can, bởi vì vừa mới không cẩn thận đụng phải vật cứng bên trên, khuỷu tay còn chậm rãi thấm lấy máu ra bên ngoài.

Sở Ca, bất kể như thế nào, dù cho em hận tôi, tôi cũng sẽ bằng phương thức của tôi , đem em một mực vây ở bên cạnh tôi! Lãnh Hi Trạch nhìn phía xa, đem nắm đấm xiết chặt.

 Lãnh Hi Trạch lẳng lặng mà ngồi bên cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ xe nước Mã Long, lúc này điện thoại di động vang lên.

Hắn cúi đầu, nhìn một chút điện thoại hiện lên, lập tức lại nhíu mày.

" Chuyện gì?"  Ấn nút tiếp mở khóa nghe, anh hỏi.

" Con đứa nhỏ này, làm sao cùng nói chuyện với mẹ đều như thế không nhịn được chứ? " Bên đầu điện thoại kia Phạm Vân làm bộ tức giận nói.

" Có chuyện sao? " Lãnh Hi Trạch  lúc này thật không có tâm tình nghe.

" Không có chuyện thì không thể gọi điện thoại cho con sao? " Phạm Vân thật sự là bị  đứa con trai này của bà làm cho tức giận đến quá sức, " Rất lâu đều chưa thấy con, cha con cũng nhớ con , ban đêm trở về ăn cơm . Vậy cứ thế quyết định, tan việc lập tức quay lại! "

Nói xong những lời này, Phạm Vân biết con trai sẽ cự tuyệt, cho nên  mở miệng trước anh lập tức cúp điện thoại.

Nghe bên kia truyền đến âm thanh bận, Lãnh Hi Trạchnhíu mày. Hiện tại anh nào có tâm tình trở về ăn cơm!

Bất quá lệnh mẹ khó vi phạm, mặc dù không tình nguyện, anh vẫn là ngoan ngoãn dưới ngầm về nhà.

" Lão gia, phu nhân, thiếu gia trở về! " Quản gia tiến đến, đối với Lãnh Tả Hào cùng Phạm Vân nói.

Vừa nói xong, Lãnh Hi Trạch  liền đi tiến đến.

" Hi Trạch, con nói xem con đã bao lâu không có bước vào cửa nhà này ? Nếu là mẹ không gọi điện thoại, con có phải hay không còn không định trở về hả ? "Lãnh Hi Trạch mới vừa vào cửa, Phạm Vân liền bắt đầu phàn nàn.

 Lãnh Hi Trạch hướng phía của bọn họ nhìn lại, Lý Điệp lại ngồi  bên cạnh mẹ anh.

" Cô tại sao lại ở chỗ này! " Trong giọng nói của anh tràn đầy giọng chất vấn khí.

" Là mẹ gọi điện thoại để Tiểu Điệp tới, con có ý kiến gì không? " Phạm Vân thấy ngữ khí con trai bất thiện, thế là mở miệng nói ra.

" Xem ra hôm nay không thích hợp về nhà ăn cơm, con đi trước!  " Lãnh Hi Trạch nói xong, chuẩn bị đi ra ngoài. Anh hiện tại cuối cùng là hiểu được dụng ý mẹ lần này gọi anh trở về ăn cơm .

" Dừng lại! " Lãnh Tả Hào mở miệng, ông đứng  lên, chậm rãi đi đến trước mặt con trai, " Tiểu Điệp rất lâu đều chưa từng tới nhà chúng ta, con hôm nay nhất định phải lưu lại ăn cơm cho ta! "

" Bác trai , nếu như Hi Trạch không muốn lưu lại , hay là không cần miễn cưỡng ". Lý Điệp thấy hai cha con bọn họ giằng co ở nơi đó, thế là mở miệng khuyên nhủ.

" Không phải chỉ ăn cơm thôi sao, được! " Lãnh Hi Trạch tựa hồ nghĩ thông suốt cái gì, đi đến bên cạnh bàn ăn ngồi xuống.

Vài người khác thấy anh đã thỏa hiệp, cũng nhao nhao ngồi xuống trên bàn tiệc.

Một bữa ăn này tẻ nhạt đến vô vị.

Phạm Vân một mực hỏi Lý Điệp công việc cô ta trong khoảng thời gian này , để tránh bầu không khí lạnh xuống.

" Con ăn xong, mọi người từ từ dùng ". Còn không có ăn mấy phút,   Lãnh Hi Trạchliền buông xuống bát đũa, đứng dậy, đi ra ngoài vườn.

" Bác gái, con đi Hi Trạch một chút ạ ! "Lý Điệp hướng Phạm Vân xin chỉ thị.

" Được, Hi Trạch nó từ nhỏ tính tình giống như cha nó, cho nên con phải nhẫn nại với nó nhiều hơn một chút, lấy tình cảm trước kia của các con, bác tin tưởng nó chẳng mấy chốc sẽ tiếp nhận con ". Phạm Vân nói.

" Dạ, con đã biết, bác trai, bác gái, hai người từ từ dùng bữa ! "Lý Điệp buông xuống bát đũa, cũng đi ra phía ngoài.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro