Chương 121: Trong phim và ngoài đời (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọng Lục Cẩn niên có phần lãnh đạm, chẳng hề cao, nhưng vẫn truyền đến tai một số nhân viên và diễn viên cách hắn không xa. Bọn họ nguyên bản bởi vì hắn liên tục NG mà mang vẻ mặt buồn bực, nháy mắt sững sờ.

Đợi lát nữa cảnh hôn, không hôn giả... Đây là ý gì, chẳng lẽ nào...

Mọi người đáy lòng mơ hồ đều đoán trúng đáp án, nhưng lại không dám tin, chỉ là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó đồng loạt đem tầm mắt hướng trên người Lục Cẩn Niên cùng đạo diễn.
Đạo diễn tiếp thu lời nói rõ ràng rành mạch của Lục Cẩn Niên, nhưng là, rồi lại không dám tin chính lỗ tai của mình.

Hôn thật đối với Lục Cẩn Niên mà nói giống như một bãi mìn. Mọi người đều biết, đã từng có nhà làm phim mãnh liệt yêu cầu Lục Cẩn Niên hôn thật, kết quả hắn khư khư cố chấp nhất định hủy hợp đồng, cuối cùng bị kiện còn phải bồi thường rất nhiều tiền phá vỡ hợp đồng.

Vậy cho nên đạo diễn giãy dụa hơn nữa ngày, vẫn là hướng về phía Lục Cẩn Niên hỏi lại: "Lục tiên sinh, lời cậu nói lúc nãy là có ý gì?"

Lục Cẩn Niên mắt không dao động, vẫn nhìn thẳng về phía trước, từ đầu đến cuối không hề mở miệng nói chuyện, chờ đến khi chuyên gia trang điểm xử lý xong kiểu tóc thỏa đáng, mới đứng lên nhìn qua đạo diễn, âm sắc thanh lãnh trả lời: "Đợi lát nữa quay, hôn thật."

Sau đó liền quay đầu, không hề nhìn qua trợ lý của mình bên cạnh, trực tiếp ném ra một câu: "Tôi đi vệ sinh một lát" liền xoay người rời đi.

Tống Tương Tư tao nhã thong dong ngồi trên ghế tựa nghỉ ngơi, quan sát Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo quay phim, vừa lấy bình nước khoáng uống một ngụm, đột nhiên nghe Lục Cẩn Niên ném ra một câu, liền cười một chút liền bị sặc nước đầy mũi, sau đó đem cả miệng nước phun đầy mặt đất, một bên kịch liệt ho khan, một bên dưới đáy lòng nén không được buồn nôn: rõ ràng Lục ảnh đế mơ tưởng ăn đậu hủ người khác, kết quả lại bày ra cái bộ dạng hạ quyết tâm, giống như chính mình "ăn nhiều đại mệt."

Tống Tương Tư ho khan, vừa đúng lúc ngẩng đầu lên nhìn về phía Lục Cẩn Niên thì bắt gặp hắn đang nghiêng đầu nhìn về phía mình, ánh mắt tiếp xúc trong tích tắc, Tống Tương Tư một bên ho khan, một bên vẫn đưa cho Lục Cẩn Niên ánh mắt hài hước.

Lục Cẩn Niên bắt được ánh mắt nhìn thấu kia, mặt mày nhất thời biến đổi càng trấm thấp, lập tức quay đầu, bước chân rời đi ngày một nhanh.

Lục Cẩn Niên thế nhưng muốn quay cảnh hôn thật, điều này với đạo diễn mà nói là một sự kiện rất đáng được chúc mừng, phải biết rằng nếu tin này đồn ra ngoài, chắc chắn dẫn tới oanh động cực lớn.
Cho nên khi nhận được tin này, hắn liền một mạch đi tới trước mặt Trần An Hảo, không có ý muốn hỏi xem Kiều An Hảo đối với việc hôn thật có ý kiến gì, mà dùng bộ dáng như đại nhân mang tin tốt lành đến, mở miệng nói: "Tiểu Kiều, nói cô biết, lát nữa cô cùng Lục ảnh đế quay cảnh hôn, không hôn giả, đổi thành hôn thật."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro