Chương 136: Không nên nói lung tung (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiều An Hạ ngồi trong xe, qua kính chiếu hậu nhìn thân ảnh Lục Cẩn Niên càng ngày càng xa, hốc mắt nhẫn không được đỏ lên.

-

Thang máy dừng tại lầu cao nhất của khách sạn, Lục Cẩn Niên từ bên trong bước ra.

Trợ lý ôm mấy chồng văn kiện đang đứng đợi trước cửa phòng lập tức cung kính nghiêng người nói: "Lục tổng, trưa nay Lý phó tổng sai nhân viên đưa tới mấy phần tư liệu, ngài xem qua nếu không có vấn đề gì mau chóng ký tên để đưa về công ty."

Lục Cẩn Niên khẽ gật đầu mở cửa phòng đi vào, sau đó cởi áo khoác đưa cho trợ lý, đưa tay đón phần văn kiện rồi đi đến ghế sofa ngồi xuống, mở ra phê duyệt.

Văn kiện có mười tám phần, Lục Cẩn Niên xem xong một lượt sau đó ký tên, cửa sổ ngoài trời đã tối. Hắn đưa văn kiện cho trợ lý, ra hiệu đưa về công ty.

Trợ lý thấy đã tám giờ, Lục Cẩn Niên còn chưa ăn cơm chiều nên liền hỏi: "Lục tiên sinh, ngài có muốn tôi thông báo khách sạn chuẩn bị cho ngài một phần ăn khuya không?"

Có lẽ do cả buổi chiều ngồi phê duyệt văn kiện làm cho Lục Cẩn Niên hiện lên sự mệt mỏi, hắn đưa tay lấy áo khoác trợ lý đang cầm, tỏ vẻ không cần.

Trợ lý biết ý, ôm văn kiện thấp giọng nói: "Lục tiên sinh, nếu không còn chuyện gì vậy tôi ra ngoài trước."

Lục Cẩn Niên đưa tay vân vê ấn đường, hơi hơi gật đầu.

Trợ lý xoay người, Lục Cẩn Niên liền mở to mắt cất giọng: "Đợi lát nữa qua phòng kiều tiểu thư, bảo cô ấy lên đây có việc."

"Vâng." Trợ lý thấp giọng, nhẹ nhàng mở cửa ra khỏi phòng.

Phòng bao to như vậy phút chốc chỉ còn một mình Lục Cẩn Niên, hắn dựa vào ghế sofa nhìn về phía cửa sổ, ngoài trời đầy sao, trong đầu bất giác nghĩ đến lời nói của Kiều An Hạ với Kiều An Hảo lúc ở quán ăn

Kiều An Hạ thời niên thiếu sau khi theo đuổi hắn thất bại, tuy rằng Kiều An Hảo thân thiết với Hứa Gia Mộc nên hắn không thể không đối mặt Kiều An Hạ, nhưng là hắn tận lực hạn chế tiếp xúc, không muốn hai người giao hảo quá nhiều.

Mãi đến hơn bốn năm trước, lúc đó hắn đã gần bảy tháng không nghe được bất kỳ tin tức gì về Kiều An Hảo.

Đêm đó Hứa Gia Mộc tổ chức tiệc họp mặt tại "Xanh vàng rực rỡ", hắn tới muộn, lúc tới nơi chỗ ngồi đã kín, riêng bên cạnh Kiều An Hạ còn chỗ trống nên hắn đi qua ngồi xuống.

Mới đầu Kiều An Hạ không có chủ động nói chuyện với hắn, hắn cũng không có ý định nói chuyện với cô, sau đó mọi người chơi trò chơi, Kiều An Hạ truyền cái khay đưa cho hắn, cùng hắn nói một câu.

Nếu là trước kia hắn nhất định sẽ không hồi đáp, nhưng lần đó hắn lại đáp trả.

Hai người như vậy rảnh rỗi tán gẫu vài câu, hắn không nhịn được thuận thế hỏi một câu: "Kiều An Hảo đâu, sao không tới?"

Kiều An Hạo không hề suy nghĩ đáp: "Kiều Kiều cảm mạo, thân thể không khỏe, không đi được."

Hắn rất bình tĩnh nhìn Kiều An Hạ gật đầu một cái như là không chút quan tâm, nhưng đáy lòng thắt lại, tâm can đau đớn.


Không hứa lèo nữa nhé! ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro