Chương 137: Cô cũng thích trời mưa?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với Kiều An Hảo lúc đó hắn chỉ dám yêu thầm, cho dù lo lắng cũng không có lý do cùng tư cách thăm nom quan tâm cô, cuối cùng chỉ có thể một mình đậu xe trước cửa Kiều Gia từ đêm khuya tới khi trời sáng mới rời đi.

Hắn biết, giữa hắn và Kiều An Hảo cả đời cũng không có kết quả nhưng từ đầu đến cuối đều không bỏ xuống được nhớ thương.

Cho dù cô cùng hắn đã không liên quan đến nhau, hắn lại như cũ lo lắng muốn biết cô có khỏe mạnh hay không.

Cho nên có lần đầu tiên nói chuyện cùng Kiều An Hạ, sau đó liền có lần thứ hai, thứ ba...Cứ như vậy liên tục bốn năm, mãi đến khi mẹ của Hứa Gia Mộc là Hàn Như Sơ tới tìm mình đề nghi giả danh Hứa Gia Mộc cùng Kiều An Hảo sắm vai vợ chồng...Hắn như cũ trở nên kiệm lời với Kiều An Hạ.

Từ sau sự việc năm năm trước, biết bản thân không thể yêu sâu nặng Kiều An Hảo, hắn trở nên nản chí nhưng lại chưa bao giờ nghĩ qua việc cố gắng yêu người con gái khác hoặc tùy tiện tìm một người thích hợp tạm chấp nhận sống tạm qua nữa đời còn lại.

Đó chính là lý do khi hắn nghe thấy Kiều An Hạ nói với Kiều An Hảo rằng hắn có tình ý với cô ta, còn có khả năng trở thành bạn trai cô ta, trong lòng hắn không chỉ là phẫn nộ mà phần nhiều là sự khủng hoảng.

Bởi vì hắn sợ Kiều An Hảo thật sự hiểu lầm chính hắn cùng chị của cô...

Cho nên khi trở lại đoàn phim, hắn không lên lầu mà trực tiếp đứng đợi dưới cửa, chờ Kiều An Hảo đi vào hắn lập tức lên xe Kiều An Hạ

Buổi chiều, lời nói của hắn đối với Kiều An Hạ có chút ngoan độc cũng như quá phận, so với lần đầu khi Kiều An Hạ theo đuổi, lần này hắn nhất định có chút quá đáng.

Như vậy cũng tốt, nếu như đã không muốn cùng Kiều An Hạ dây dưa vậy hắn thà cắt đứt mọi hi vọng của cô ta.

"Đông đông đông---" Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa làm Lục Cẩn Niên bừng tỉnh, hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, tư thế tao nhã đứng lên tiến về phía cửa.

-

Trợ lý theo lời dặn của Lục Cẩn Niên đi tìm Kiều An Hảo, nói với cô Lục tiên sinh cho gọi cô lên lầu. Trợ lý do dự một hồi, cuống cùng trước khi rời đi còn nhiều chuyện một câu: "Kiều tiểu thư, Lục tiên sinh từ xế chiều luôn ngồi phê duyệt văn kiện tời giờ mới xong, vẫn chưa ăn cơm chiều, tôi có hỏi qua nhưng Lục tiên sinh không chịu ăn, từ giờ đến sáng mai thời gian còn rất lâu, có thể phiền cô lát nữa mang chút đồ ăn lên cho ngài ấy?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro