Chương 146: Cô cũng thích trời mưa (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nụ hôn của Lục Cẩn Niên giống như đang cắn xé, hắn kéo y phục cô thô bạo, mạnh bạo như dùng hết sức.

Kiều An Hảo nghĩ tới hai lần trước hắn cùng cô dây dưa cảm giác đau không bằng chết nên cả người có chút khẩn trương, thời điểm Lục Cẩn Niên thô bạo tiến vào bên trong, cả người cô run lên, bởi vì đau đớn, khóe mắt biến đổi có chút ướt át.

Lục Cẩn Niên cảm nhận được sự run rẩy của người phụ nữ dưới thân, hắn vô thức từ xương quai xanh của cô ngẩng đầu lên, thấy sự ướt át nơi khóe mắt cô, động tác chợt ngưng lại, lý trí hắn hơn một lần nghĩ muốn dừng lại, trên giường - hình ảnh Kiều An Hảo mặt tái nhợt, cả người cuộn tròn, cánh tay hắn tăng thêm lực ôm chặt bờ vai cô, trên mặt như cũ lạnh buốt vô tình nhưng là động tác cả người trở nên mềm mại chút ít.

Kiều an Hảo cảm giác đau đớn giảm bớt liền nhẹ nhàng kéo căng thân thể buông lỏng một chút, lại như cũ vẫn cảm thấy đau đớn nho nhỏ, một lúc sau dưới sự kích thích mãnh liệt của Lục Cẩn Niên thân thể cô mới triệt để mềm mại xuống. Lục Cẩn Niên cảm giác được người phụ nữ động tình, lực đạo cũng dần dần trở nên ôn nhu, dịu dàng.

Cuối cùng, tại thời điểm hết thảy kết thúc Lục Cẩn Niên ghé vào người Kiều An Hảo, bởi vì thân thể vừa mới phòng thích nên đầu óc có chút hôn mê, hắn cảm giác như tất cả sức lực thể xác và tinh thần thường ngày đều bị vét sạch bởi thân thể cô.

Lục Cẩn Niên thở dốc một lúc, hắn vô thức đưa tay muốn vuốt ve mái tóc dài của cô, nhưng tay dơ lên được nửa chừng liền năm thành quả đấm, dùng sức mà rút lui, xoay người từ trên thân thể cô rời ra, sau đó nhặt áo tắm nằm loạn trên sàn tùy ý khoác lên người, mới quay đầu nhìn Kiều An Hảo hơi thở không ổn định đang nằm trên sofa, mặt mày lãnh khốc, âm thanh cũng lạnh không kém: "Giao dịch lần này, nếu như có điều gì muốn thực hiện cứ trực tiếp gửi tin nhắn cho tôi, nếu như không có, tôi sẽ  xem xét gần đây có quảng cáo nào tốt an bài giùm cô."

Nói xong, Lục Cẩn Niên lập tức đi vào phòng ngủ, dùng sức đóng cửa phòng thật mạnh.

Phòng khách chỉ còn lại một mình Kiều An Hảo, cô tại thời điểm Lục Cẩn Niên xoay người một khắc liền duỗi tay nhặt quần áo che đi thân thể lộ ra, cả người nằm trên ghế sofa lẳng lặng thật lâu sau mới ngồi dậy mặc quần áo.

Kiều An Hảo đứng lên nhìn về phía cửa phòng ngủ đã bị Lục Cẩn Niên khép kín, nghĩ ngợi một chút, cuối cùng vẫn không bước tới gọi hắn mà yên lặng xoay người rời khòi phòng.

Lúc này đã mười hai giờ khuya, Triệu Manh đã ngủ, Kiều An Hảo tắm rửa xong mới nhẹ nhàng bò lên giường.

Cô thật không biết đêm nay tới cùng câu nào cô nói không đúng, chọc hắn phẫn nộ như vậy?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro