Chương 108

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từng đợt kɧoáı ©ảʍ truyền đến theo động tác khiêu khích của Lăng Giản, Lam Ngữ Thần mê ly nhìn Lăng Giản vùi đầu trước ngực nàng, yên tâm giao tất cả cho nàng, tùy nàng chiếm lấy. Đôi mắt phủ một tầng hơi nước thật mỏng, hô hấp của Lam Ngữ Thần càng ngày càng nhanh, hai tay nắm sàng đan đến ứa cả mồi hôi.

Nàng vẫn luôn nhớ kỹ cảnh tượng lần đầu gặp gỡ Lăng Giản mấy năm trước. Khi đó, Lăng Giản mặc một bộ y phục thái giám có thể thấy khắp nơi trong cung, ngồi trên ghế đá ở ngự hoa viên ngửa đầu nhìn trời. Trên bàn đá bày khoai tây chiên rất thơm, cũng chính vì món ăn mới lạ chưa từng thấy qua này khiến Lam Ngữ Thần dừng bước, bước ngược về phía Lăng Giản.

Trên người Lăng Giản có loại hương cỏ nhàn nhạt, dễ dàng chiếm lấy trái tim thiếu nữ của Lam Ngữ Thần. Đặc biệt lúc Lăng Giản nằm trên cỏ nhẹ nhàng ngâm nga những từ khúc nàng chưa từng nghe qua, trong ánh mắt Lam Ngữ Thần ngoại trừ trời đất rộng lớn, thì chỉ còn Lăng Giản đang thản nhiên ca hát.
Thích nàng,không phải vì dáng vẻ tuấn mỹ của nàng, thích nàng chỉ vì phần khí tức mang đến cảm giác bình yên trên người nàng, thích nàng vì nàng đồng ý kiên nhẫn kể một số truyện xưa hoặc triền miên hoặc khắc cốt ghi tâm, thích nàng vì trong ánh mắt nàng vĩnh viễn mang theo sự cưng chìu mà người khác không có.

Thích nàng chăm chú lúc ca hát, thích nàng thích vẻ dịu dàng trên mặt nàng, thích nàng vì nàng là Lăng Giản, là người nàng muốn có.

Tiết khố chẳng biết bị Lăng Giản cởi ra ném xuống dưới giường từ lúc nào, Lam Ngữ Thần nâng người nắm tay Lăng Giản, run rẩy cùng nàng mười ngón đan vào nhau. Dường như chỉ có như vậy nàng mới có thể thêm an tâm, không hề khẩn trương. Thân thể có chút cảm giác hư không, Lam Ngữ Thần khó chịu di động thân thể, thành thực nói: "Lăng Giản... cơ thể của ta rất kỳ quái, cảm thấy rất hư không, thật không thoải mái."
"Đồ ngốc, rất nhanh sẽ tốt thôi." Lăng Giản vuốt ve khuôn mặt Lam Ngữ Thần, hai ngón tay chuyển sang vân vê nụ hoa sưng đỏ, hỏi: "Thích ta làm thế này không?"

"Umh... thích... rất, thoải mái." Lam Ngữ Thần ưỡn ngực, thân thể trống rỗng được lấp đầy trong ngắn ngủi, thoải mái rồi lại muốn có được càng nhiều.

"Vậy.... thế này thì sao?" Lăng Giản hướng dẫn từng bước. Há miệng ngậm lấy phiến tuyết trắng dùng sức mút vào, sau đó dời lên một chút, nhẹ nhàng liếm điểm phấn hồng mê người, nàng ngẩng đầu lên nói: "Như vậy thích không?"

"Umh.... thích...." hai má Lam Ngữ Thần ửng đỏ, nàng không rõ thân thể mình đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại trở nên mất kiểm soát như vậy. Dường như bị người ta dùng ma pháp, mà người thi pháp là Lăng Giản, nhất cử nhất động của nàng đều sẽ dấy lên hoa lửa vô hình trên người nàng, thêu đốt da thịt vốn đã nóng rực.
Dịch thể ấm áp giữa hai đùi chậm rãi tràn ra, Lam Ngữ Thần ngượng ngùng kẹp chặt hai chân, dùng tay che kín nơi đó không cho Lăng Giản thấy. Nàng sợ Lăng Giản chê cười, cười nàng lại chảy ra mật dịch trơn ướt như vậy. Dù sao trước khi động phòng giữa hai chân Lam Ngữ Thần chưa bao giờ tràn ra loại dịch thể ngượng ngùng thế này.

"Làm sao vậy?" nhìn Lam Ngữ Thần bưng kín khe hẹp giữa hai chân, Lăng Giản nghĩ là nàng sợ hãi, nên không khỏi ôm nàng vào trong lòng một lần lại một lần trấn an nàng, nhẹ giọng nói: "Ngoan, đừng sợ, không sao đâu."

"Lăng Giản...thật xấu hổ! Nơi đó của người ta.... nơi đó có... có nước chảy ra." Lam Ngữ Thần ấp a ấp úng nói, đem mặt vùi vào lòng Lăng Giản không dám ngẩng lên, hận không thể đào một cái lỗ để chui xuống không bao giờ trở ra nữa. Làm gì chứ! Trước đây chưa từng chảy ra thứ này, ngoại trừ kinh nguyệt....sao lại có thứ như vậy a!
Phốc! Lăng Giản bị lời nói của Lam Ngữ Thần chọc cười, thấy nàng hận không thể chui vào trong hố, Lăng Giản vội vàng giải thích: "Đồ ngốc, ta không cười ngươi! Loại dịch thể này ta cũng sẽ có! Không chỉ là ta, ngay cả hoàng tỷ của ngươi các nàng...Đồ ngốc, đó là phản ứng sinh lý bình thường!"

"Thật...thật sao?" Lam Ngữ Thần nửa tin nửa ngờ ngẩng đầu, nhưng cũng không dám đối diện khuôn mặt tươi cười đầy quan tâm của Lăng Giản. Trái lại bị Lăng Giản đặt hai chân lên vai, chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy vùng đất của mình. Cảm giác đó rất ngượng ngùng!

"Lăng Giản.... ngươi đang làm gì! Còn không thả ta xuống....umh....nơi đó rất..." bẩn! Không kịp nói xong, Lăng Giản đã cúi đầu thưởng thức mật dịch từ nơi đó. Đó là hương vị xử nữ thuộc về Lam Ngữ Thần, làm cho nàng kìm lòng không được, làm cho nàng muốn ngừng mà không được.
Bụng dưới liên tục truyền đến cảm giác khác thường, Lam Ngữ Thần chỉ cảm thấy nơi bí ẩn của mình bị Lăng Giản càng hút càng nóng, không kiềm chế được mà phát ra âm thanh đáng xấu hổ. Rõ ràng nàng đã rất nỗ lực, khắc chế nhưng Lăng Giản lại luôn ngậm lấy nơi đó không tha, hơn nữa... Còn luôn luôn phát ra những âm thanh ngượng ngùng....

"Ô ô...umh a..." thân thể khác thường khiến Lam Ngữ Thần phát ra từng đợt nức nở. Bụng dưới đột nhiên xuất hiện co thắt, càng nhiều mật dịch nóng rực tràn ra, Lam Ngữ Thần thẹn thùng không dám mở mắt, che mặt phát ra tiếng khóc nghẹn ngào. Đáng ghét! Thật sự là quá đáng ghét! Vì sao trong Ma Kính Đại Toàn không nói cho nàng biết là sẽ xảy ra chuyện gì? Tư thế vẽ xinh đẹp hơn nữa thì có ích lợi gì? Đều là gạt người! Gạt người!!!
"Làm sao vậy Ngữ Thần?" nghe Lam Ngữ Thần khóc, Lăng Giản vội vàng buông hai chân xuống, ôm lấy nàng. Nàng không biết Ngữ Thần nha đầu đây là thế nào, rõ ràng từ biểu tình vừa rồi cho thấy nàng rất say mê, sao lúc này lại che mặt khóc. Rốt cuộc, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!

"Ô ô ô, Lăng Giản...nơi đó thật kỳ quái... vừa rồi, vừa rồi hình như muốn đi tiểu!" Lam Ngữ Thần còn chưa hồi phục sau cao triều, nàng run khẽ ôm lấy cánh tay Lăng Giản, nói theo sự thật: "Thật sự rất kỳ quái....rất kỳ quái. Nhưng Lăng Giản, ta cảm thấy rất thoải mái... lại... lại có chỗ không quá thoải mái."

"Tiểu nha đầu ngốc, ngươi vừa rồi cảm thấy thoải mái! Rất bình thường!" Lăng Giản không nói gì, nói Ngữ Thần nha đầu của nàng đơn thuần nhưng nàng ấy lại luôn muốn cùng nàng làm loại chuyện đó, thậm chí lén nàng xem Ma Kính Đại Toàn, nói nàng ấy không thuần khiết nhưng nàng ấy thậm chí ngay cả chút thường thức này cũng không biết, còn tưởng rằng là thân thể xảy ra vấn đề! Ai! Thật là một tiểu nha đầu vừa mâu thuẫn vừa đáng yêu!
"Thật vậy sao? Ta còn tưởng rằng chỉ có ta mới như vậy! Vừa rồi....thật là xấu hổ!" biết thì ra phản ứng vừa rồi đều là bình thường, Lam Ngữ Thần lúc này mới yên tâm, cắn môi nói: "Lăng Giản....có thể làm lại lần nữa không?" vừa rồi, thân thể nàng thật sự rất thoải mái, đáng tiếc chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủi, không kịp tận hưởng nhiều thì đã bị sự xấu hổ vô tri của bản thân thay thế.

"Nha đầu ngốc, không phải ngươi đã xem qua Ma Kính Đại Toàn rồi sao? Vậy ngươi phải biết biện pháp cho ngươi thoải mái có rất nhiều. Nhưng biện pháp cho ngươi chân chính trở thành nữ nhân trái lại chỉ có một!"

Lời nói của Lăng Giản khiến Lam Ngữ Thần đỏ mặt, nàng biết đó là biện pháp gì, chỉ là.... ánh mắt của Lam Ngữ Thần lặng lẽ dừng trên tay Lăng Giản, nhìn ngón tay thon dài kia, nàng không khỏi cắn môi, một lúc lâu mới nói: "Vậy... ta... nói cho cùng, ta muốn làm nữ nhân của ngươi giống như các tỷ tỷ." nói xong, nàng vội vàng nhắm mắt lại, rất sợ ánh mắt của mình sẽ không kiềm chế được mà bị ngón tay của Lăng Giản hấp dẫn, có lẽ bởi vì là lần đầu tiên, nên nàng không dám chính mắt thấy Lăng Giản làm sao đưa ngón tay vào thân thể mình.
"Yên tâm, chỉ có một chút không thích ứng, sẽ nhanh chóng thoải mái thôi." Lăng Giản dịu dàng nói, nàng híp mắt không ngừng vuốt ve thân thể Lam Ngữ Thần, nàng cong môi nhìn những vết hôn lưu lại, tiến đến bên tai Lam Ngữ Thần ngậm lấy vành tai mềm mại của nàng: "Ngữ Thần, ngươi biết không? Ngươi bây giờ rất xinh đẹp.... ta thích ngươi."

"Ta cũng... ta cũng... thích ngươi....umh a..." có cảm giác đau đớn xé rách truyền đến, Lam Ngữ Thần chỉ cảm thấy dị vật chậm rãi tiến sâu vào thân thể nàng, từng chút khai phá động cốc, sau đó dịu dàng chậm rãi luật động, mỗi một lần rời khỏi rồi tiến nhập đều có thể vì nàng mang đến kɧoáı ©ảʍ cả về thể xác lẫn tinh thần.

"Umh...umh... Lăng Giản...." rất.... thoải mái! Lam Ngữ Thần ngửa đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người, mặc dù nàng chưa bao giờ trải qua kɧoáı ©ảʍ như vậy, nhưng thân thể lại xuất phát từ bản năng phối hợp với động tác trên tay Lăng Giản Một lần lại một lần, một tiếng lại một tiếng, Lam Ngữ Thần yêu chết loại khoái hoạt này, thân thể cũng theo đó xuất hiện cảm giác kích động lúc ban đầu, bí động tràn ra từng đột sóng triều, đưa nàng đến cực hạn.
"Lăng Giản... ô ô ô... ta bây giờ có phải đã là nữ nhân của ngươi rồi không?" trải qua một lần tiết thân, Lam Ngữ Thần dĩ nhiên sẽ không vì phản ứng vừa rồi mà cảm thấy quẫn bách cùng xấu hổ nữa. Hai chân của nàng có chút vô lực, thân thể trải qua cực hạn vui thích trở nên vô cùng uể oải. Chỉ là... trong lòng vẫn nghĩ đến chuyện mang thai, Lam Ngữ Thần dĩ nhiên không chịu đi ngủ, nàng ôm cổ Lăng Giản, lại hỏi: "Như vậy....có phải ta cũng có thể mang thai đứa nhỏ rồi?"

"Còn thiếu chút nữa! Nha...cho cái này vào, sẽ có." Lăng Giản cười nói, không biết từ nơi nào lấy ra một viên thuốc, nàng cắn lấy nó đưa vào thân thể Lam Ngữ Thần.

"Ách a... ngươi thật xấu!" thân thể lại bắt đầu có phản ứng, Lam Ngữ Thần kinh hô một tiếng, ôm lấy Lăng Giản nhanh chóng hòa vào nhau.
Đêm động phòng hoa chúc, thêm vài lần nữa mới tính là hết đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt