Chap 1 : Em cảm giác không gian như cắt xóa đi một phần khi thiếu anh .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhanh thật . Thoáng cái 2 năm đã trôi qua . Tôi bây giờ đã 16 tuổi rồi . Một mùa hè nữa lại đến. Lại một lần nữa tôi bước chân lên chuyến xe mang tôi về nhà bác tôi ở . Tôi đến đây thăm màu xanh trù phú của khu rừng ở đó . Nghe thì chẳng có gì ấn tượng cả , đôi khi những người khác còn sợ khu rừng vì nơi đó là nơi ở của thần núi và các yêu quái và một khi lạc vào sẽ chẳng ra được nữa . Nhưng Horuta tôi lại hoàn toàn ngược lại.Vì sao ư ? Vì đó là nơi tôi gặp Gin – anh chàng với mái tóc màu bạch kim và đeo mặt nạ cáo .

 ...

 ... 

 – Takegawa . 

 – Dạ đến nơi rồi sao . Cháu xuống xe đây . Chào chú nhé ! – tôi đáp 

 Đi bộ một đoạn ngắn là đến được nhà bác tôi . Chẳng khác gì những năm trước , tôi lại sửa soạn rồi mặc một bộ đồ đơn giản đến khu rừng . Cảm giác đôi chân không thể bước nhanh hơn nữa . Chân tôi bước càng chậm càng chậm khi bước tới khu rừng .Men theo con đường lên núi là sẽ thấy cánh cổng nơi Gin hay chờ tôi . Đôi mắt tôi khép nhẹ , cảm giác như không gian bị cắt xóa khi chẳng hình ảnh Gin ở đó . Dường như tôi đã thuộc như in địa điểm ở khu rừng . Chơi ở đây suốt 9 mùa hè mà . Còn nhớ hồi 6 tuổi , tôi lạc trong khu rừng và chính lúc đó tôi bắt gặp Gin . Tôi biết rằng Gin không chạm vào được con người , nếu không anh sẽ biến mất . Dù thế tôi vẫn lao vào Gin làm ảnh đành phải "trao" cho tôi một phang ngay vào đầu . Sau 3 tháng hè chơi vui vẻ chúng tôi lại nói với nhau những lời hứa hẹn hẹn gặp năm sau . Cứ thế hết năm này đến năm khác tôi lại đến khu rừng đó . Tưởng chừng sẽ như thế mãi, nhưng không . Thời gian rồi cũng chia cách cả hai .

Không gian nhộn nhịp của lễ hội đã kết thúc . Tôi thở phào vì quá vui . Đi trên con đường về ,Gin nói với tôi những câu khiến tôi trông thời gian trôi qua nhanh hơn để tôi được làm việc và sinh sống ở đây .  Gin tháo chiếc mặt nạ , đưa nó của anh cho tôi và cho tôi một nụ hôn trên chiếc mặt nạ cáo . Cứ thế chúng tôi lại đi tiếp .

Xa xa là tiếng cười của hai đứa nhỏ . Chúng chạy qua chúng tôi , trông có vẻ vui lắm nên chạy với nhanh vậy . Khi đi ngang qua Gin , đứa nhỏ chạy sau bị vấp . Đúng lúc đó , Gin đã cầm tay đỡ đứa trẻ . Tôi và đứa nhỏ ấy chào nhau . Quay sang Gin, tôi thấy ánh sáng bắt đầu từ tay anh và lan ra người . Chính lúc đó tôi mới nhận ra rằng đứa trẻ lúc nãy là con người . Tôi thực sự lo sợ . Biết mình sẽ biến mất thôi , nên Gin đã dang  tay ra mỉm cười đón nhận . Chẳng cần phải suy nghĩ , tôi lao vào ôm chầm anh . 

.....

.....

Gin biến mất rồi ... biến mất rồi. Thứ còn sót lại chỉ là chiếc mặt nạ của anh và bao quá khứ đẹp ngày trước . Tôi sẽ chẳng thể mong đợi vào những mùa hè sau . Cảm xúc nó chà đạp lên trái tim tôi , chẳng bao giờ tôi cảm thấy buồn như thế . 

......

Sau một hồi hồi tưởng lại , tôi đã đến được bãi đất cỏ toàn hoa và cây, cái chỗ tôi xem trộm mặt Gin lúc anh ngủ gật . Tôi dựa vào gốc cây cổ thụ lớn . Ngồi hóng gió , tôi  thiu thiu thấy hơi buồn ngủ . Mắt bắt đầu lim dim ...lim dim ... lim dim .

- Em cảm giác không gian như cắt xóa đi một phần khi thiếu anh , Gin ạ ! - tôi nói một cách chậm rãi ,chán nản kiểu như đang trông chờ .


The end chap 1 : Em cảm giác không gian như bị cắt xóa một phần khi thiếu anh .


* \\\ Mãi mới xong . Các bạn đọc xong hãy comment và nhận xét cho mình nhé ! Để mình có động lực để viết tiếp chap 2 nha . OvO ///*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro