3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ nghĩ giá như hiện tại cậu có thể dùng di động thì tốt rồi.
Cậu nhất định phải mở zhihu hỏi một chút.
Bạn trai quá đáng yêu phải làm sao bây giờ?

Một bên hồ nước không ngừng truyền đến âm thanh rơi đập xuống. Cao Khanh Trần vẫn luôn cố gắng muốn bò lên trên cái phao con vịt, nhưng là lần nào cũng đều trượt mà rơi xuống. Hành động hài hước làm mọi người đều cười.
"Không sao đâu Tiểu Cửu, từ từ thôi, không có gì."
"Cẩn thận một chút."
Tiểu ngốc nghếch, làm sao còn có thể tự mình làm mình ngã như thế.

Trò chơi kết thúc. Châu Kha Vũ nhìn tiểu ngốc nghếch của cậu có phần vì vẫn không trèo lên được mà ủ rũ cụp đuôi. Cậu đi qua đó, đặt tay lên eo Cao Khanh Trần, hơi dùng lực một chút, nâng lên.
"Đỡ được rồi. Đừng lại ngã nữa."
Cao Khanh Trần giống như đứa trẻ hưng phấn ngồi trên phao vịt đung đưa người lắc tới lắc lui.
Châu Kha Vũ cũng vui vẻ nhìn dáng vẻ này của anh. Đêm tốt nghiệp thành đoàn càng ngày càng gần, Cao Khanh Trần đã rất lâu không được cười thoải mái như vậy.

Nhân viên thúc giục mau chạy lên bờ thay quần áo cho trò chơi kế tiếp. Châu Kha Vũ dắt tay Cao Khanh Trần, chậm rãi hướng về phía bờ.

"Anh giống như tiểu công chúa của em vậy."
Châu Kha Vũ ở sát bên tai Cao Khanh Trần nói, lập tức mắt thường cũng có thể thấy được màu đỏ lan khắp vành tai.

"Sao còn ngại ngùng vậy."

"Không muốn làm công chúa."
"Hửm?"
"Muốn làm tiểu hoàng tử ở lâu đài."
"Được được được, tiểu hoàng tử của em. Nắm tay kỵ sĩ lên bờ nào."

Trò chơi truy đuổi bắt đầu trước. Cao Khanh Trần đến bên cạnh Châu Kha Vũ.
"Chân em bị thương, một lúc nữa khi trò chơi bắt đầu, em đi tìm một chỗ trốn đi."
"Vậy còn anh?"
"Anh...... Anh nghĩ cách bị loại sớm một chút rồi đi cùng ngươi."

Châu Kha Vũ thường xuyên nghe tuyển quản nói đùa rằng Cao Khanh Trần tựa như một cái loa nhỏ.
(Tuyển quản: Chịu trách nhiệm chính trong việc giao tiếp với thực tập sinh, quan tâm đến những việc lớn nhỏ trong cuộc sống của thực tập sinh và giám sát quá trình luyện tập hàng ngày của họ. Đó là để đảm bảo rằng họ có thể luyện tập trong trạng thái tốt mỗi ngày.)
Châu Kha Vũ cảm thấy như vậy thật tốt, bởi vì khi muốn tìm anh không cần tiêu tốn đến sức lức, chỉ cần nghe thanh âm là có thể biết anh ở nơi nào.
Nhưng cũng không lần nào cũng hiệu quả, đôi khi bản thân không vui, loa nhỏ cũng sẽ không mở tiếng.
Lúc này, Châu Kha Vũ liền đi đến cửa phòng chuẩn bị. Cậu biết Cao Khanh Trần ở bên trong, nhưng cậu sẽ không đi vào, cậu biết loa nhỏ của cậu cần ở một mình, để nạp năng lượng cho bản thân.
Nhưng cậu cũng hy vọng loa nhỏ có thể nói hết với cậu những hoang mang cùng bất an.

Trốn được nửa thời gian, chương trình nhắc nhở Châu Kha Vũ trở thành quốc vương của vòng này.
Cậu tiếp nhận vòng tay từ nhân viên đưa tới, rồi đi ra ngoài xem loa nhỏ của mình.

Quá rõ ràng.
Một cái bím tóc nhỏ đầu tính kế giấu mặt sau bó hoa.
"Em coi như không thấy được không hả ~"
"Ok ok ok" Châu Kha Vũ bật cười.
"Em có thể xem một chút không? Em không bắt anh."
Còn có người chơi khác ở bên cạnh, công nhiên phóng thủy cũng không tốt lắm. Châu Kha Vũ làm bộ muốn tóm lấy người anh, vỗ nhẹ vòng tay vào cách tay Coa Khanh Trần.
('công nhiên phóng thủ' đại khái là cho phép hành vi gian lận một cách lộ liễu)
"Anh cho em hoa."
"Anh cho em hoa sao? Thật vậy sao?"
Vờn bắt vài cái rồi lạigiả bộ không bắt được thả Cao Khanh Trần chạy đi.

Không bắt được người Châu Kha Vũ cuối cùng vẫn là bị loại. Chỉ chốc lát Cao Khanh Trần cũng bị bắt rồi bị loại.

Thay quần áo ướt nhẹp xong, Châu Kha Vũ đi ra trường quay thứ hai tìm Cao Khanh Trần.
"Tay anh làm sao vậy?"
Cao Khanh Trần nhìn tay mình, mặt trên có một vết thương nhỏ ửng đỏ. Không chú ý nói bản thân không có nhìn thấy.
"Có thể là ban nãy vừa mới chạy theo bọn họ chơi đùa, lăn trên mặt đất ra vậy."
Châu Kha Vũ hỏi nhân viên đi theo cần băng dán cá nhân. Tỉ mỉ thay Cao Khanh Trần dán lên.
"Tiểu ngáo ngơ, làm sao mà bị thương cũng không biết."

Có một lần sau này, Châu Kha Vũ lên mạng đăng hỏi fan vấn đề về Cao Khanh Trần.

"Biệt danh của Cao Khanh Trần là gì?"

Châu Kha Vũ ở trước máy quay cùng mọi người cùng gọi anh là Tiểu Cửu, có đôi khi cũng gọi là Nine.
Ở trong lòng, Cao Khanh Trần là tiểu ngốc nghếch, là loa nhỏ, cũng là tiểu ngáo ngơ.
Nhưng câu chuyện thuộc về hai người, Cao Khanh Trần là tiểu hoàng tử ở lâu đài, mà cậu là kỵ sĩ muốn bảo vệ tiểu hoàng tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro