23/2/2024

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muộn quá rồi. Hôm nay đã kéo dài ra thêm hơn một tiếng.

Phải nói thế nào đây? Hôm nay cũng khá tốt.

Là một ngày mà tôi muốn lưu lại làm một thành công nhỏ.

Tôi đã học tầm năm tiết toán hôm nay, nhưng khác với trước Tết, vì giờ tôi cũng nghĩ thông suốt rồi. Càng chú tâm vào thì tôi càng không thấy phiền nữa.

Bớt đi được bao nhiêu suy nghĩ.

Và khi tập trung thì thật sự là tôi có thể giải quyết mọi thứ nhanh chóng.

Có người nói tôi viết cái này ngày càng ngắn đi.

Tôi cũng biết thế. Nhưng rồi thì tôi cũng chẳng có gì để nói cả.

Cứ lâng lâng mà đi qua một ngày thôi.

Chẳng có gì đặc biệt cả.

Không có một gợn sóng. Mọi thứ trôi qua yên bình, một phần nào đó trong tôi lại cảm thấy không ổn.

Nhỡ đâu nếu mọi thứ tiếp tục bình thường như thế này, tôi lại đánh mất mình thì sao.

Hiện giờ tôi đang phần nào bước chân vào kế hoạch của bản thân. Của cái gọi là kế hoạch cả một đời người ấy. Nhanh lắm. Rồi thoắt cái sẽ đến cái tuổi chỉ có lo cơm áo gạo tiền thôi.

Cái tuổi mà những hoài bão tuổi thanh xuân sẽ trở thành một vết sẹo trong tâm trí ấy.

Đóng vẩy, cậy là chảy máu.

Bình thường à. Cứ trôi chảy quá lại là bình thường à. Cứ phải chông chênh một chút mới là bất bình thường à?

Chẳng lẽ tôi lại mong cái bất bình thường? Đời nào lại thế?

Cứ yên bình mà sống trôi qua một đời không được sao?

Một nửa của tôi muốn thế, nhưng một nửa của tôi không muốn thế.

Nửa tôi muốn u sầu, quay lại con đường mòn cũ. Nửa kia chán cảnh lạc lối rồi, muốn tìm đường lớn mà đi.

Ôi sao phiền quá.

Không thể nhắm mắt chọn một đường à?

Sao lúc nào cũng phải chia hai ngả thế.

Lại bắt đầu lảm nhảm linh tinh rồi đây.

Ôi đầu tôi.

Đừng suy nghĩ linh tinh nữa. Làm ơn đấy.

Dừng lại đi.

Đừng có xung đột nữa.

Nếu đây là một bộ phim, thì với bối cảnh là tâm trí tôi, đây là một thành phố đang sụp đổ.

Có thể là do sạt lở đất. Hoặc là thiên thạch. Rơi xuống cùng những suy nghĩ trái chiều làm banh trời banh đất.

Cư dân chính là lí trí và tình cảm chạy loạn xạ khắp nơi

Kì diệu quá ha.

Sao tự dưng lại nghĩ ra cái này.

Càng ngày càng lảm nhảm.

Đó là một ngày của tôi.

Hãy cho tôi hỏi, ngày hôm nay của bạn thế nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro