Chương 1 : Mở đầu một cuốn truyện là kết thúc của cuộc chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần trên tôi sẽ trích một phần nhỏ nguyên tác, lưu ý

______

Trận chiến cuối cùng, giữa Chúa tể Hắc Ám và Cứu thế Chủ.

Bàn tay Voldemort đang run lên trên cây Đũa phép Cơm nguội, và Harry nắm cây đũa phép của Draco thật chặt. Cậu biết, chỉ còn vài giây nữa là tới lúc.

"Cây đũa phép đó không tận tụy phục tùng ông bởi vì ông đã ám sát nhầm người. Severus Snape giáo sư chưa bao giờ là chủ nhân thực sự của cây Đũa phép Cơm nguội. Giáo sư chưa bao giờ đánh bại được Albus."

"Hắn đã giết..."

"Ông không nghe sao? Snape giáo sư chưa từng đánh bại Albus Dumbledore! Cái chết của Dumbledore đã được dự tính trước giữa hai người đó! Ha ha, Tom Riddle ngươi đúng là thứ ngu ngốc.

Dumbledore đã có ý định chết mà không để bị đánh bại, để vẫn là chủ nhân cuối cùng của cây đũa phép đó! Nếu mọi việc diễn ra đúng như dự định, quyền lực của cây đũa phép đó sẽ chết theo thầy, bởi vì nó không bị ai đoạt khỏi tay thầy!"

"Nhưng vậy thì, Potter à, lão Dumbledore như đã cho ta cây đũa phép đó!" Giọng Voldermort run lên vì cơn khoái trá độc địa. "Ta đã đánh cắp cây đũa phép từ ngôi mộ của chủ nhân cuối cùng! Ta đã đoạt nó bất chấp ước muốn của chủ nhân cuối cùng! Nó chính thực là của ta!"

"Ngu ngốc! Ông vẫn không hiểu sao, Riddle? Sở hữu cây đũa phép đó không đủ! Cầm nắm nó, sử dụng nó, không khiến cho nó thực sự trở thành của ông. Ông đã chẳng nghe cụ Ollivander nói sao?

Cây đũa phép chọn phù thủy... Cây Đũa phép Cơm nguội đã chấp nhận một chủ nhân mới trước khi thầy Dumbledore qua đời, một kẻ chưa từng chạm tay vào đũa phép đó. Vị chủ nhân mới này đã đánh văng cây đũa phép khỏi tay thầy Dumbledore nghịch lại ý chí của thầy, nhưng tên trời đánh đó không hề nhận ra được chính xác điều bản thân đã làm, cũng không hề biết là cây đũa phép nguy hiểm nhất thế giới đã hiến lòng trung thành của nó..."

Ngực Voldermort phập phồng gấp gáp, và Harry có thể cảm nhận lời nguyền sắp phát ra, cảm thấy lời nguyền đang hình thành bên trong cây đũa phép chĩa vào mặt cậu.

"Chủ nhân thực sự của cây Đũa phép Cơm nguội đã là Draco Malfoy."

Gương mặt Voldemort hoàn toàn sửng sốt mất một lúc, rồi qua đi.

"Nhưng chuyện đó có gì là quan trọng?" Hắn nói nhẹ nhàng. "Ngay cả như mi nói đúng, Potter à, thì chuyện đó cũng không thay đổi được gì giữa ta và mi. Mi không còn cây đũa phép phượng hoàng nữa: chúng ta chỉ đấu nhau bằng tài năng... và sau khi ta giết mi, ta sẽ chăm sóc tới Draco Malfoy..."

"Nhưng ông đã quá trễ," Harry nói "Ông đã để vuột mất thời cơ. Tôi đã đến trước ông. Cách đây một tuần tôi đã khuất phục Draco. Tôi đã đoạt cây đũa phép của tên đó."

Harry siết mạnh cây đũa phép táo gai, và nó cảm thấy con mắt của mọi người trong Đại Sảnh Đường đều hướng về cây đũa phép đó.

"Vậy là chung cuộc đã rõ rồi, phải không?" Harry nói khẽ "Cây đũa phép trong tay ông có biết vị chủ nhân cuối cùng của nó đã bị tước khí giới không? Bởi vì nếu nó biết thì... tôi chính là chủ nhân chân chính cuối cùng của cây Đũa phép Cơm nguội."

Cùng lúc Harry chĩa cây đũa phép của Draco ra và thét lên niềm hy vọng ngất trời, cậu nghe một tiếng rít the thé cùng cất lên :

"Avada Kedavra!"

"Avada Kedavra!"

Tiếng nổ vang to như tiếng đại bác, và ánh lửa vàng chóe bùng lên giữa hai người, ở ngay chóc cái tâm của vòng tròn mà hai người đã vờn bước nhau, đánh dấu chỗ hai lời nguyền đụng nhau.

Harry thấy tia sáng xanh lè của Voldemort chạm phải thần chú của chính cậu, thấy cây Đũa phép Cơm nguội bay lên cao, nổi bật trên nền trời bình minh, xoay tít qua vòm trần được ếm vùa như cái đầu rắn Nagini, xoay tít qua không gian, bay về phía vị chủ nhân mà nó không muốn giết, vị chủ nhân rốt cuộc đã sở hữu nó hoàn toàn.

Và Harry, với kĩ năng tuyệt đối chính xác của bậc Tầm thủ, đã bắt được cây đũa phép bằng bàn tay trong không trung khi Voldemort bật ngửa ra sau, hai cánh tay dang rộng, hai vạch đồng tử của đôi mắt đỏ quạch trợn ngược.

Hắn ngã xuống sàn bằng một động tác phàm tục cuối cùng, cơ thể hắn mềm nhũn và co quắp, bàn tay trắng bệch trống trơn, gương mặt hắn như mặt rắn trống rỗng và vô tri.

Voldemort đã chết, đã bị giết bởi lời nguyền phản phép của chính hắn, và Harry đứng đó cầm hai cây đũa phép trong tay, ngó xuống cái vỏ ngoài của kẻ thù.

Nhìn cây đũa phép trong tay, bên tai là những tiếng la hét hò reo, nhưng cậu tại không thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào, trước mắt chỉ là khoảng không gian mờ ảo.

Dưới ánh mắt của mọi người, Cứu Thế Chủ mọi người bu lên đến ngã xuống dưới đất. Bất tỉnh.

_____

Trong giai đoạn sau chiến tranh, Harry sau khi tỉnh dậy từ Bệnh thất Hogwarts không hề nghỉ ngơi mà hằng ngày tẩy trắng. Từ Slytherin ở Hogwarts đến các Tử thần Thực Tử đã trợ giúp phe sáng khi chiến tranh. Nhất là gia tộc Malfoy, Zabini, Pankinson và cả Severus Snape.

Hermione và Ron cũng hết lòng hỗ trợ. Kingsley Shacklebolt đã được tạm thời chỉ định làm Bộ Trưởng Pháp thuật thay thế cho Cựu bộ trưởng sợ chết ham sống kia.

Merlin quả thật luôn đến, Fred và Lupin sau khi Voldemort chết Luna để ý hai người vẫn còn hơi thở mỏng manh mà vác cả hai đến bệnh viện thánh Mungo.

À, cả Severus nữa, George đã tìm thấy ông ở Hồ Đen của trường trong tình trạng vắt nửa mình trên một cái cây cổ thụ (George nhân cơ hội này chụp chục tấm lưu niệm), họ rất bất ngờ bởi vì Severus dưới nọc độc Nagini có thể sống dai như vậy.

Về phía tử thần thực tử, những ai chấp thuận sử dụng Chân dược được giảm tội. Quả nhiên như Harry Potter đã nói, không phải ai cũng tình nguyện theo vạt áo của Voldemort mà là vì gia đình họ bị uy hiếp nên phải bắt buộc đi theo. Nhất là Draco và Lucius Malfoy có công rất lớn khi trong kinh tế của Hội Phượng Hoàng nên Lucius không phải tới Azkaban và được bồi thường một khoảng tiền từ Bộ trưởng pháp thuật.

Draco dưới sự chỉ đạo của ba mẹ mình vụt lên làm gia chủ Malfoy thay thế cho Lucius còn trên giường bệnh được mẹ mình đút ăn còn hắn phải thức trắng đêm để hoàn thành các giấy tờ.

Một tuần sau chiến tranh, Harry và Ginny chia tay, lý do là cả hai nhất là Ginny nhận ra tình cảm của cả hai chỉ là tình anh em. Làm cho Ron có chút bắt mãn khi thấy em gái nhà mình chia tay với Harry tuyệt tình như vậy là cậu chỉ biết ngượng cười cùng Hermione an ủi cậu ta qua loa.

Từ lúc chiến tranh kết thúc là gần ba tháng.

Thế giới phép thuật lại một lần nữa gặp biến cố động trời --

CỨU THẾ CHỦ MẤT TÍCH!!!!!!

.

.

.

"HARRY JAMES POTTER!!! CẬU MÀ VỀ ĐÂY THÌ BIẾT TAY VỚI TÔI!!!"

"Hermy à, em bình tĩnh lại, động thai giờ em ơi"

______

Tại Đức bốn tháng sau vào giữa xuân, hai sinh mệnh nhỏ chào đời trong nước mắt.

"Ba ba quyết định, đứa nhỏ này sẽ là Alshain với tên đệm là James, và Scorpio đệm là ... Lily"

"Cái tên rất đẹp a, Jack, bà nghĩ con nên nghỉ ngơi một chút, để bà giúp hai đứa đó tắm"

"... Vâng, con cảm ơn, bà Prince"

"Không sao, không sao, bây giờ, để ta đi dọn dẹp một chút. Hai đứa nhỏ này khóc cũng mệt lắm rồi"

Scorpio Lily William.

Alshain James William.

Xin lỗi hai con, nhưng baba không thể sử dụng họ của baba hay của người kia được, hai con thông cảm cho baba nhé.

...

Nửa đêm Ở Anh, trang viên Malfoy và Hogwarts gặp chấn động. Mà chấn động này, chỉ xảy ra trong vòng một khắc liền vụt tắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro