CHƯƠNG 28: HƯƠNG VỊ HẠNH PHÚC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 28: HƯƠNG VỊ HẠNH PHÚC

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Lily bị dáng vẻ sống động của Sev chọc cười, cô bé ngắt cầu vồng dán trên ly kem xuống, sau đó dán đến trên áo choàng của Harry, "Sev tớ giúp cậu trả thù lại rồi á."

Harry làm ra biểu tình đau lòng từ trên người Snape nhỏ trượt xuống, một cái một cái dùng cái muỗng chọc chọc kem còn cứng rắn.

"Đủ rồi." Snape nhỏ con giun xéo lắm cũng oằn, cậu dùng tay đẩy Harry, "Thật không biết trong chúng ta rốt cuộc ai mới là người thành niên duy nhất nữa."

"Ha ha." Lily từ rất lâu trước thì phát hiện Sev và Harry ở chung ngồi dậy, cô bé cảm thấy cùng nhau chia sẻ ẩm thực quả nhiên là phương pháp tốt để phát triển quan hệ. "Thật hy vọng Petunia và mẹ bọn họ cũng có thể ăn được."

Harry cảm thấy Lily có thể tồn tại hiểu lầm nào đó, vì vậy anh nói, "Muggle chỉ là không có ma lực, mà tuyệt đại đa số chế phẩm pháp thuật đều là có thể có tác dụng với người bình thường. Ví dụ như kem ban nãy em ăn được, kẹo bông gòn kia có hiệu quả để cho người ta cảm thấy hạnh phúc, mà cầu vồng có thể để cho tâm tình người ta vui vẻ."

"Thật tốt quá, vậy em muốn đóng gói ba phần mang về nhà." Lily đếm trên đầu ngón tay bắt đầu cân nhắc muốn cái mùi vị gì, sau khi nhớ đến Petunia cô bé đột nhiên nói, "Đêm qua lúc em dọn dẹp phòng phòng, ở trong sọt rác nhìn thấy thư Petunia đã viết cho hiệu trưởng Dumbledore."

"Viết cái gì?" Harry ý thức được phong thư này chính là nguyên nhân đã từng tạo thành vết rách của chị em, anh nhớ kỹ Sev bởi vì hoài nghi thư của Muggle không thể gửi qua bưu điện đến Hogwarts, mà nhìn lén hồi âm của Dumbledore với Lily.

Giọng điệu của Lily có chút suy sụp, "Petunia đề nghị hiệu trưởng để cho chị ấy nhập học..."

"Đây là không có khả năng của." Snape nhỏ trả lời giống với lần trước vậy.

"Tớ biết, mà hiển nhiên phong thư này là trước khi lần trước nói chuyện thì viết xong." Lily nghĩ đến vết nước mắt trên lá thư này, trong lòng rất không phải là tư vị, "Tớ muốn để cho Petunia vui vẻ lên."

Harry đứng lên ở trước mặt Lily hơi nghiêng về phía trước vươn tay, "Để chúng ta cùng nhau đi chọn mùi vị kem đi."

Snape nhỏ ngồi ở bên cạnh bàn nhìn hai người bạn trước bàn nghiêm túc chọn, ước ao từ đáy lòng dâng lên ngăn cản cũng không đỡ nổi, cậu không khỏi ảo tưởng một chút về gia đình tương lai. Chỉ là vì cái gì trong đầu xuất hiện hình ảnh xuất hiện trong đầu sẽ là cảnh tượng ngốc nghếch lúc Harry nấu ăn chứ?! Sau khi hung hăng lắc đầu, Snape nhỏ ba hai ngụm giải quyết xong kem cũng tiến tới trước quầy.

Lily rất nhanh liền theo đề nghị của Harry chọn ba loại kem khác biệt, kẹo bông gòn cầu vồng, phúc bồn tử dâu tây và chocolate rượu Rum. Tuy rằng chủ tiệm bảo đảm kem sẽ không hòa tan, thế nhưng Lily vẫn là muốn mau chóng về nhà.

"Hay là chúng ta có thể thử xem Độn thổ." Harry không phải là rất nghiêm túc đề nghị."Chỉ là cảm giác sợ rằng sẽ không quá tốt."

Snape nhỏ nhớ lại mấy lần từng trải Độn thổ, không thể không cắt đứt hăng hái của bạn tốt, "Đột nhiên xuất hiện sẽ hù đến người nhà của cậu."

"Lò sưởi trong tường nhà tớ nếu có thể thông đến hẻm Xéo thì tốt rồi." Lily than thở nói, "Vậy chúng ta vẫn là ngồi taxi trở về đi."

Thông qua quán Cái Vạc Lủng về tới ngã tư Charing, ba người ở cửa tiệm đĩa nhạc đợi trong chốc lát mới ngồi trên xe taxi đi ngang qua. Cũng may ở trên đường cũng không tắc đường, lúc đến số bốn Privet Drive, Petunia trong phòng đang cùng mẹ cùng nhau triển lãm tài nấu nướng, mà ngài Evans lại ở trong sân cắt sửa bụi hoa.

Lily vừa đến nhà thì lấy kem ra, thu xếp người cả nhà cùng nhau hưởng dụng. Mượn cơ hội này Harry vội vã biểu thị còn có một số việc phải xử lý, ở sau khi tạm biệt với mọi người ôm Snape nhỏ thì Độn thổ.

"Mọi người đoán Harry có phải sợ hãi bị lưu lại tới ăn bữa trưa mới chạy trốn hay không." Petunia và em gái ngồi chung một chỗ, hai người một người cầm một cái muỗng chia sẻ món ngon. "Thật hy vọng anh ấy sẽ không cho là thức ăn của nhà chúng ta đều đều là hương vị của Lily."

"Petunia!" Lily bĩu môi lên, sau khi tức giận trong chốc lát tự mình nở nụ cười, "Sev rõ ràng ăn rất vui vẻ."

"Snape thoạt nhìn là một đứa nhỏ ổn trọng nghiêm cẩn." Phu nhân Evans và chồng sau khi liếc nhau nói, "Đến Hogwarts các con có thể trao đổi nhiều một chút."

Lily nghi hoặc gật đầu, đây không phải là chuyện khẳng định sao?

"Ầm!"

Bởi vì nóng ruột điểm dừng chân so với vị trí dự định dời mấy inch, từ không gian hai người chen chúc ra tới song song rơi vào trên ghế salon bị Harry biến lớn.

"Tôi nói anh ôm đủ chưa." Sau đầu Snape nhỏ bị ôm lấy cùng lúc thắt lưng cũng bị ôm, kề sát ngực thanh niên cùng một chỗ truyền đến tiếng đập vững vàng.

"Không có." Harry lười biếng nói, anh đã lật người, đặt toàn bộ người Sev nhỏ ở dưới thân, "Nghĩ đến có thể sẽ nếm được hương vị đáng sợ kia, trái tim của anh đều sắp nhảy ra ngoài."

Snape nhỏ dùng sức đẩy một cái, kết quả không đẩy ra được. Cậu cau mày giọng điệu cứng rắn, "Nếu như anh không muốn để cho nó nhảy, tôi có thể giúp một tay."

"Nga Sev, em thật sự vô tình." Giọng điệu Harry tội nghiệp, "Anh nhìn thấy trước bữa sáng em có uống ma độc dược, giữa bạn tốt phải chia sẻ, biết không?"

"Tôi cho rằng anh mười phần mong đợi." Snape nhỏ khinh thường chậc một tiếng, "Kỵ sĩ Harry anh tuấn thân sĩ nhất định sẽ thích thích tay nghề của công chúa Lily, không phải sao?" Đối với hai vị bạn bè nhiệt tình yêu thương diễn kịch, Snape thiếu niên nghĩ muốn phun nọc độc rất lâu rồi.

Mắt Harry trong nháy mắt sáng một độ, "Oa nga, thì ra Severus cảm thấy anh rất anh tuấn."

"Tôi nói một lần chót, ngồi dậy!" Snape nhỏ không biết là bởi vì ngượng ngùng hay là bởi vì giận dữ, cậu móc ra đũa phép của mình chỉ thanh niên quát.

"Đây là trừng phạt em ích kỷ." Harry không tình nguyện buông tay ra hừ hừ nói "Thiên vị, keo kiệt, mang thù."

Snape nhỏ đứng lên hung hăng liếc mắt trợn mắt nhìn thanh niên, "Đi nấu ăn đi, hiện tại!"

"Tuân lệnh, ngài Snape." Harry làm một mắt nhăn, nhanh như chớp chui vào phòng bếp, hiện tại đây chính là địa bàn của anh.

Thanh niên nỗ lực làm ra ngon miệng lấy lòng chủ nhà, không có chú ý tới ánh mắt phức tạp của Snape nhỏ đứng ở trong phòng khách.

"Cư nhiên ảo tưởng tạo thành gia đình với ngu xuẩn này." Snape nhỏ ngồi vào trên ghế tay vịn xoa trán, "Merlin a, mình đúng là đã điên rồi."

Của một trận cuối cùng trước khai giảng, Snape nhỏ cả ngày đắm chìm trong sức quyến rũ của ma độc dược, cậu liên tục sản xuất ma độc dược sau đó cú mèo đến hiệu thuốc Slug và Jiggers đổi thành Galleon vàng.

Harry có thể làm chính là chăm sóc tốt một ngày ba bữa của Sev nhỏ, sau đó thay cậu giải quyết mỗi một phong bưu kiện bài vở và bài tập của Lily. Trừ cái đó ra anh ngay cả thử nghiệm lừa thiếu niên ra ngoài phơi nắng đều thất bại.

Tuy rằng rất rõ ràng với cái loại khẩn cấp kiếm tiền trong lòng này của Sev nhỏ thế nhưng Harry thật sự cảm thấy gần đây hai người ở chung có một ít kỳ quái, ngoại trừ việc đứng đắn Sev nhỏ căn bản cũng không cho anh cơ hội nói chuyện.

Ở lần trước gặp gỡ qua đi, vợ chồng Evans cân nhắc đến Hogwarts là trường nội trú, lập tức đặt vé máy bay tiến hành cả nhà đi du lịch. Ngày về định ở một ngày trước khai giảng, cho nên Lily và Snape nhỏ trực tiếp hẹn ở sân ga gặp mặt.

"Lily vì cái gì không thể về sớm tới vài ngày chứ." Harry khoác rổ trên cánh tay của đi lại ở trên đường Bàn Xoay, anh đang muốn đi siêu thị cỡ lớn xã khu bên cạnh mua sắm. Về phần tại sao đi địa phương xa như vậy đi chợ, Harry biểu thị bởi vì chỗ đó giảm giá lớn nhất, Sev nhỏ kiếm tiền không dễ dàng phải tiết kiệm chút mới đúng.

Từ trong một đống rau cầm lấy ra tươi mới nhất, lại chọn mấy khối thịt bò nạm và đùi dê, Harry đi một chút dừng một chút đi tới quầy thanh toán, cửa tiệm vây quanh một đống người, sau đó ở trong những người đó anh lại một lần nữa nhìn thấy Sherlock Holmes.

"Sherlock tại sao lại ở chỗ này." Harry nhỏ giọng lẩm bẩm.

Thiếu niên thám tử cực kỳ mẫn cảm với tên của mình, cậu ta xoay người lúc nhìn thấy thanh niên ánh mắt mịt mờ lóe lên một cái, "Xin hỏi, anh nhận thức em sao?"

"Nga, trước đó em từng hỏi đường anh đó." Harry vội vã bù đắp, vẫy vẫy tay coi như là chào hỏi. Anh lấy đồ mua từ trong rổ ra, thuận tiện nhân viên cửa hàng thống kê.

Sherlock gật đầu không lại miệt mài theo đuổi, cậu ta ngồi xổm người xuống tỉ mỉ quan sát thi thể của người chết, cũng không để ý quản lý cửa hàng ngăn cản tiến lên đụng chạm.

Sau khi thanh toán xong Harry xuất phát từ hiếu kỳ cũng vây quanh đi qua, anh và Sherlock tổng cộng thì gặp ba lần, hai lần trong đó đều có người tử vong, loại tỷ lệ này cũng thật sự là đủ khéo.

"Này, anh nói tình huống người chết một chút xem." Sherlock vẫn cứ đứng ở bên cạnh người chết, cậu ta nghiêng đầu thét lên về phía Harry.

"Anh?" Harry nhìn hai bên một chút phát hiện thực sự là nói với mình, "Anh không biết hắn."

Thiếu niên thám tử nhướng mày, "Lời vô ích, anh chỉ cần nói ra cái nhìn của bản thân mình là được rồi."

Dưới cái nhìn soi mói sáng loáng của người, Harry bất đắc dĩ đi lên trước quan sát, "Nam da trắng, tuổi chừng hai mươi tuổi, nhìn sơ qua thì không có vết thương bên ngoài. Trong tiệm công nhân viên, phụ trách tiếp khách và để ý hàng, có thói quen thèm rượu hít thuốc phiện." Trong đó có chút tài liệu là Harry lúc thường ngày tới nơi này mua sắm thì biết.

Sherlock hơi gật đầu, mệnh lệnh Harry nhìn người chết không cho người đụng vào, sau đó thì vây quanh xoay quanh cửa hàng đi điều tra.

Trong khoảng thời gian này cảnh sát cũng chạy tới hiện trường, bọn họ lần lượt gọi nhân viên hiện trường vào nhà kho tiến hành hỏi thăm.

Harry thuần túy là đi ngang qua làm xong ghi chép đơn giản, đi ra thì nhìn thấy Sherlock và cảnh sát trưởng mang đội rùm beng.

"Nhiều chứng cứ như vậy ở trước mặt ngươi cư nhiên nhìn không thấy!" Sherlock nóng nảy rống to hơn, cố gắng ngăn cản đối phương lấy 'phát tác nghiện ma tuý' Bất ngờ kết án.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Harry phiền não gãi đầu, vừa hừ ca hát vừa nấu ăn: "Tâm tư của Sev nhỏ bạn đừng đoán, bạn đoán tới đoán đi cũng đoán không rõ ~ không biết cậu ấy vì cái gì làm mình làm mẩy, cũng không biết cậu ấy vì cái gì cong khóe miệng ~ "

Cùng hát đi ra ngoan ngoãn bình luận đi ~ ha ha ha

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro