chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ở Nam Phương quốc bây giờ chỉ mới buổi chiều mặt trời sắp lặn thì bọn họ đã đóng chặt cửa,cho dù có nghe được thanh âm gì cũng không dám ra ngoài,gần đây kinh thành thường hay xảy ra việc mất tích của rất nhiều nữ tử, nữ tử xinh đẹp cũng từ đây một đi không trở lại,quan binh canh gác càng lúc càng nghiêm ngặc hơn,bọn họ cho là người của Phong thần giáo đã bắt những nữ tử đó đi để cho Phạm Hương hấp thụ âm khí, nhưng kỳ thật việc này không có liên quan gì đến Phạm Hương, bây giờ nàng tình nguyện hút cạn nguyên khí của đám kẻ thù thấp kém cũng không muốn hại người vô tội nữa, Phạm Hương từng khuyên nàng đừng nên làm tổn thương người khác,mỗi một lời Lan Khuê căn dặn nàng đều mang nó làm thành thánh chỉ,toàn bộ đều nghe theo ngoại trừ việc từ bỏ người mình yêu.

Mấy nữ nhân bị bắt đi mất là do bọn yêu quái ở trên núi Ngũ Quan làm loạn,Âu Dương Thiện đạo trưởng chết đi thì bọn họ cũng hoành hành hơn,không còn ai thu phục họ nữa,cho nên thiên hạ mất đi sự cân bằng như bây giờ, Phạm Hương bị hiểu lầm cũng không biện minh,nàng đã phái thuộc hạ đi giải quyết đám yêu quái trên núi Ngũ Quan,nàng cũng không phải đạo trưởng thích đi bắt yêu nghiệt,nàng chỉ không muốn tiếng xấu truyền xa đến Thiên Nguyệt quốc,lúc đó Lan Khuê sẽ hiểu lầm là do nàng làm,không thể làm cho đối phương yêu mình thì nàng cũng không muốn đối phương ghét mình.

Phạm Hương mỗi ngày đều ngắm nhìn Lan Khuê thông qua ma nhãn của Nguyên Anh Tử,nhìn thấy nàng hỷ nộ ái ố,nhìn thấy nàng trâm tư,an tĩnh ngủ say,những gì Nguyên Anh Tử thấy được thì nó đều hiện lên trong pháp bảo hình vuông trong tay Phạm Hương,hiện tại nàng đã quay trở lại Huyễn Không,nhưng không có đến Huyễn Không thánh điện,nàng bay đến một vùng đất so với nham thạch ở Cửu Vân sơn càng phải nóng rực hơn,thể chất của nàng là hàn âm đến nơi này sẽ bị suy yếu,nhưng nàng đã sớm nhờ Bách Dạ Hành tạo ra Minh Kỳ một loại đan dược khi uống vào có thể ngăm mình trong biển lửa cũng không làm thân thể tan chảy.

Phạm Hương đi vào bên trong cánh cổng bao phủ hỏa khí nóng rực,nơi này cũng chính là nơi ẩn náo của Hỏa Long,một con rồng trong truyền thuyết của Huyễn Không,nàng từng nghe Phạm Hưng nhắc qua chỉ cần có được quả tim của Hỏa Long thì ma pháp của nàng càng gia tăng đáng kể,trước đây nàng cũng không thường xuyên tu luyện vì cảm thấy mình đã đủ mạnh rồi,nhưng hiện tại nàng cần khôi phục ma pháp,cho nên đây là lúc thích hợp để cho nàng đoạt lấy tim của Hỏa Long, Phạm Hương đang đi vào hang động thì mơ hồ nghe được thanh âm tựa như hơi thở của ai đó.

"Kẻ tới là người phương nào,đến đây vì mục đích gì"

"Kẻ thống trị vùng đất mà ngươi đang sinh sống,mục đích tất nhiên là để đồ long"

"Hừ, thật ngôn cuồng, ta bất kể ngươi là ai, nhưng nơi này ta mới là kẻ thống trị, ngươi dám ngang nhiên xông vào lãnh địa của ta thì sẽ không có cơ hội quay về"

Mặt đất đột nhiên rung chuyển mạnh,trên vách hang động không ngừng nứt ra những vệt dài,mơ hồ có thể nhìn thấy vật gì đó màu đỏ tươi đang cử động ở bên trong,Phạm Hương nhanh chống bay ra chổ khác né tránh những khối đá sắc nhọn trên nốc hang động rơi xuống,nàng hơi kinh ngạc khi nhìn thấy con quái vật to lớn từ bên trong vách hang động dần hiện ra trước mắt mình,không thể nghi ngờ nó chính là thần long trong truyền thuyết,vẻ mặt của nó đáng sợ như hung thần,quanh thân được bao bộc bởi những chiếc vẫy đỏ rực sáng bóng,móng vuốt sắc nhọn của nó tựa hồ còn sắc bén hơn bất kỳ binh khí nào khác,nó gầm lên một tiếng như con thú hung hãn lao thẳng lên nốc hang động,tạo thành lổ hỏng lớn làm cho đất đá không ngừng rơi xuống, Phạm Hương nhanh chống bay ra khỏi hang động đuổi theo phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro