chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều mà Phạm Hương luôn tìm kiếm trong suốt vạn năm qua chính là ái tình,nàng tình nguyện chết trong tay Lan Khuê,nhưng nàng sẽ chết sau khi nhân thế này không còn những kẻ gây hại đến người mà nàng yêu, Phạm Hương ngắm nhìn hình nhân nhỏ bé của Lan Khuê trong tay mình,nếu như đã không thể làm đối phương yêu mình,thì nàng sẽ lấy phương thức khác đi yêu Lan Khuê,đó chính là để cho Lan Khuê cả đời này hận mình,cả đời này phải nhớ đến mình.

Dạ nguyệt ẩn khuất sau những đám mây đen,sấm chớp nổi lên vang vọng khắp dãi Tuyết Sơn lạnh giá,tinh không tịch mịch mờ ảo hiện lên rất nhiều ánh sáng lấp lánh,bên trong đạo ánh sáng là một bạch y nữ tử ngự trên lưng một con hỏa phượng hoàng đang bay về phía này,theo sau nàng còn có rất nhiều người khác,Phạm Hương mỉm cười khi nhìn thấy Lan Khuê đã đến nơi,thì ra nàng cưỡi phượng hoàng thần thú đến đây khó trách chỉ mới chưa đầy một canh giờ đã đến nơi rồi,Phạm Hương tự hỏi không lẽ nàng nóng lòng muốn giết mình tới mức này hay sao,Phạm Hương phất tay hóa giải phong ấn của kết giới để nghênh đón Lan Khuê.

Lan Khuê làm cho hỏa phượng hoàng bay đi,nàng phiêu đãng ở trên tinh không,trong tay cầm hai thanh kiếm,nàng lạnh lùng phóng Huyền Băng thần kiếm ghim vào vách tường đá của tòa thành,nàng không muốn dùng chính thanh kiếm của Phạm Hương tặng mình đi giết đối phương,nam tử bay ở bên cạnh Lan Khuê chính là Hạ Hầu Đinh Quân,hắn tà cười liếc nhìn Phạm Hương.

"Thiên Ma hôm nay sẽ là ngày tàng của ngươi,bây giờ buông tay chịu trói vẫn còn kịp"

"Nếu như ngươi nguyện ý gọi ta một tiếng gia gia có lẽ ta sẽ tha chết cho ngươi"

Hạ Hầu Đinh Quân nhìn thấy Phạm Hương mỉm cười yêu nghiệt làm cho hắn càng thêm tức giận,phất tay cho đám thủ hạ tấn công vào Phong thần giáo,hắn cầm trong tay trường kiếm mang theo sát khí cường đại chém về phía Phạm Hương,nàng dùng thuật di ảnh né tránh công kích,thân ảnh của nàng nhanh chống dịch chuyển đi nơi khác,đạo ánh sáng màu xanh mà Hạ Hầu Đinh Quân đánh ra làm cho Tuyết Sơn không ngừng sạt lở,tuyết trắng từ trên đỉnh núi rơi tán loạn xuống bên dưới,tạo thành quang cảnh mù mịch bụi khói,Hạ Hầu Đinh Quân chém liên tiếp nhiều nhát kiếm đoạt mệnh về phía Phạm Hương,thanh âm của đao kiếm giao đấu với nhau phá vỡ sự an tĩnh giữa hư không tịch mịch ở nơi này.

Lan Khuê cũng đang giao đấu cùng Bách Dạ Hành,tuy bây giờ nàng lợi hại hơn trước rất nhiều nhưng hắn cũng không phải loại liễu yếu đào tơ đứng yên cho nàng đánh,mỗi nhát kiếm hắn chém ra đều mang theo sự chết chóc,  Lan Khuê thi triển ma pháp làm cho hỏa diễm bao quanh lấy thân thể,nàng lãnh diễm vô tình chém về phía hắn một nhát kiếm mang theo ba phần ma pháp nhưng lại có thể làm cho Bách Dạ Hành văng vào vách núi bị nội thương,Bách Dạ Hành không ngờ Lan Khuê còn lợi hại hơn mình nghĩ,trong lúc nàng bay đến muốn dùng một kiếm chém chết hắn thì Phạm Hương dùng Vô Cực thần kiếm ngăn cản,nhanh chống tạo ra một trưởng pháp làm cho cuồng phong mang theo Lan Khuê bay đi mất.

Phạm Hương vốn dĩ không muốn giao đấu với Lan Khuê,chỉ đành để cho nàng bay xa một chút,trong lúc Hạ Hầu Đinh Quân muốn đâm lén Phạm Hương thì một trận lốc xoáy nổi lên,hắn bất ngờ bị cuống vào đạo lốc xoáy kia,qua mấy khắc sau hắn văng ra ngoài té ngã trên nền tuyết lạnh giá,y phục tả tơi,dung mạo anh tuấn bị sây sát tựa như móng vuốt của con gì tạo thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro