Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qúy Ma Kết khi nào lại xuất hiện trong nhà ăn của nhân viên ?Mọi nữ nhân viên đều dùng một loại ánh mắt ác sói nhìn chằm chằm vào soái ca thủ trưởng, đồng thời trừng mắt nhìn nàng.

" Học muội, thì ra mỗi ngày em đều đến nhà ăn nhân viên ăn cơm trưa nha." Qúy Ma Kết cười meo meo nói, cánh tay thực " thân thiết" khoát lên vai Nguyễn Kim Ngưu. "Thức ăn ở đây như thế nào ? nếu em cảm thấy không tốt, tôi sẽ sai người phân phó nhà bếp thay đổi, nhìn người thật gầy, thân là học trưởng tôi thật lo lắng cho thể trạng của em."

Thanh âm quả thật ôn nhu giống như hoàng tử trong truyện tranh.

Người này là có ý tứ gi? luôn mồm học trưởng, học muội trước mặt nhiều người như vậy mặt lại tỏ vẻ nàng cùng hắn rất thân. Nàng trừng mắt với hắn, vẻ mặt đề phòng.

" À, đúng rồi." hắn ừ trong túi áo lấy ra một chiếc lắc tay, " Buổi sáng hôm nay em để quên nó trên giường, em đúng là một tiểu mơ hồ mà." Nói xong hắn còn nựng yêu hai má của nàng, " bộ đồ buổi sáng anh sai người mua cho em mặc có thoái mái không ? Là hiệu Chanel, rất nhiều cô gái ưa thích.

Hắn càng nói, Nguyễn Kim Ngưu càng nhận được nhiều ánh mắt ghen tị mãnh liệt, Qúy Ma Kết này rốt cục muốn làm cái gì ?

Hắn cầm lấy cổ tay nàng, tự tay đem chiếc lắc xinh đẹp kia mang vào, nàng rốt cục lấy lại được tinh thần, nhanh chóng nắm lấy bàn tay to của hắn.

" Chiếc lắc này không phải của tôi." Nàng vội vàng phân rõ quan hệ.

" Sao lại như vậy ?" Hắn nói như thật chắc chắn, " Đây là anh tìm thấy trên giường, ngày hôm qua, ngày hôm qua người ngủ trên giường ngoài em ra chẳng lẽ còn có người khác sao ?"

Ha ! nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, một bộ dáng không thể nói rõ thật sự rất hứng thú.

Hắn lại cầm lấy tay của nàng, thập phàn bá đạo đưa tay lên vì nàng mà xoa dịu, " Đừng tức giận, khi em tức giận thực sự đáng yêu nhưng như vậy đối với thân thể không tốt đâu."

Nguyễn Kim Ngưu chán nản, nghe thấy tiếng xì xầm nho nhỏ của mọi người, nàng nhịn không được đứng dậy nhìn về phía mọi người giải thích, " Tôi...tôi cùng với hắn không có gì, mọi người không cần dùng ánh mắt như vậy nhìn chúng tôi, chúng tôi là trong sạch."

" Đúng vậy!" hắn cũng theo nàng đứng lên, càng cười càng đen tối, " Mọi người trăm ngàn lần đừng hiểu lầm, tôi cùng học muội thật sự không có gì, tuy rằng ngủ trên cùng một chiếc giường nhưng chưa từng phát sinh chuyện gì."

Nguyễn Kim Ngưu oán hận nhìn hắn, nụ cười tà ác của hắn thật đáng ghét.

Hết giờ cơm trưa, nàng cảm giác được toàn bộ nhân viên nữ của tập đoàn Hoàng Triều đều đem nàng trở thành kẻ địch, càng khoa trương hơn là bộ phận thiết kế có vài người hay sai nàng chạy đi làm việc vặt hàng ngày đột nhiên thái độ biến đổi một trăm tám mươi độ, đối với nàng thực khách khí lại lấy lòng, cố ý vô tình nhiều hơn một câu, muốn nàng ở trước mặt tổng tài nói tốt cho họ, có lợi mới đừng quên bọn họ.

Nàng thật sự hết chịu nổi, mọi chuyện sao lại phát triển thành tình trạng này. Nếu còn tiếp tục ở lại tập đoàn Hoàng Triều , nàng về sau chẳng khác nào rơi xuống vực thẳm ?

Cuối cùng nàng quyết định tan tầm đợi ở cửa công ty cùng Qúy Ma Kết nói chuyện rõ ràng.

Từ xa nhìn thấy Qúy Ma Kết cùng Niếp Nhĩ Hạo hai đại soái ca bước ra khỏi thang máy, nàng lập tức đ lên phía trước, hai tay đưa cho Qúy Ma Kết đơn từ chức.

" Cầm lấy, lúc này người nhất định phải nhận."

" Nha~" Niếp Nhĩ Hạo ái muội đánh giá hai người," Học muội, thư tình nha, muốn thông báo a!"

Nguyễn Kim Ngưu thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, nàng vội vàng phủ nhận, " Không...không phải."

Niếp Nhĩ Hạo cố ý nói, " Xem ra tôi là người thừa, được rồi, không quấy rầy hai người nói chuyện yêu đương, tôi đi trước một bước, hai người chậm rãi nói chuyện."

" Niếp phó học trưởng, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu,,," Nguyễn Kim Ngưu gấp gáp đến độ muốn giơ chân chạy đến bên mà giải thích, nhưng đối phương lại sang sảng cười to, không nghe nàng giải thích.

Quên đi, nàng đem tức giận đến trên người tên còn lại, " Tôi muốn từ chức."

Qúy Ma Kết dùng đầu gối cũng biết, cái này sao có thể là thư tình, trăm phần trăm là đơn từ chức. Hắn không tiếp nhận, liếc nhìn lá thư một cái," Tôi nói nhiều lần rồi, đối tượng phê chuẩn thư từ chức của em không phải là tôi."

" Nhưng trưởng phòng đã đi Nhật Bản." Nàng tức giận bất bình.

" Vậy chờ hắn về nước nha!" Hắn cười đến giống như ác ma.

" Tôi không đợi được." Mặt nàng đỏ lên, " Anh là tổng tài, đuổi việc một tiểu viên chức không phải là việc khó, tôi thừa nhận sở dĩ lúc trước trốn anh là vì tôi rất sợ anh, cũng thừa nhận lúc ở trung học đem anh liệt vào khắc tinh, anh hiện tại cũng đã chỉnh tôi rôi, lúc này toàn bộ công ty từ trên xuống dưới đều cho rằng tôi và anh có quan hệ , tôi cơ bản không có cách nào khác lại tiếp tục làm việc."

Nàng thở sâu, hạ quyết tâm, " Nếu anh muốn tôi bồi thường bốn trăm vạn, tốt, tôi bồi thường ! Nhưng anh cũng nên cho tôi ít thời gian để gom tiền được không ?"

Qúy Ma Kết vẻ mặt đang bất cần đời, nghe xong câu nói của nàng sắc mặt lập tức lạnh xuống.

Hắn chậm rãi tiếp nhận đơn từ chức của nàng, nhìn thấy nàng nhẹ nhàng thở ra, hắn cười đến lạnh đem lá đơn vò nát.

" Trong lòng cô Qúy Ma Kết ta có phải là một kẻ ác bá độc tài không ? Cho dù năm đó khi học trung học tôi ở trước mặt rất nhiều người mắng chửi cô ngu ngốc, nhưng cũng không cần cô phải mang thù nhớ đến tận bây giờ chứ ?"

" Tôi...tôi không có mang thù." Nàng chu đáo phòng bị, miễn lại có một ngày bị hắn mắng chửi.

" Thiệt không ?"

Hắn nhướng cao mày,làm cho người khác sợ hãi, " Nếu không mang thù, đêm qua ai say rượu mắng Qúy Ma Kết là cái hỗn đản vương bát đản ? Là ai nói cuộc sống lúc trung học của chính mình bởi vì có hảo nhân vật Qúy Ma Kết mà trở nên ảm đảm không ánh sáng ? Là ai thề với trời kiếp này mình cùng với khắc tinh Qúy Ma Kết tuyệt không có quan hệ hòa bình..."

Loại cảm giác trở thành ác ma làm cho hắn thật khó chịu, ngực giống như bị đè nặng, hắn chán ghét bị nàng kháng cự, càng không thể chấp nhận gương mặt nóng lòng muốn thoát khỏi của nàng.

Hắn muốn nàng, giữ lấy nàng, mỗi ngày nhìn thấy nàng, lúc không có việc gì có thể thân thiết với nàng.

Hắn cứng rắn nói, " Em không phải muốn cùng tôi trở thành hai đường thẳng song song sao ? Tốt, tôi muốn nhìn xem em có bao nhiêu cách phản kháng tôi ?!"

Sau đó, hắn không khỏi ôm người nàng lên, nâng khuôn mặt của nàng, thật mạnh hôn nàng,nàng không thể tin được hắn lại ngang nhiên làm như vậy. Nơi này là cửa công ty nha, hai người ôm hôn như vậy, không phải chứng thực chuyện xấu hôm nay của bọn họ sao ? Rồi ! sau này nàng có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Nụ hôn của hắn bá đạo làm càn, nàng muốn tránh cái ôm của hắn, nhưng hắn lại gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực.

Nguyễn Kim Ngưu cảm thấy mình thật giống một con mèo nhỏ bị chủ nhân ôm vào trong lòng, muốn chạy cũng chạy không thoát...Ô, thảm nhất là nàng chậm rãi phát giác chính mình cũng giống như là rất không muốn chạy nha...Môi rõ ràng rất đau, bị lưỡi hắn tùy ý khiêu khích mà tê dại,lại nghe thấy một loại hương vị hảo hảo, hại nàng không thể kìm lòng được mà say mê, lại không có hoảng hốt, không muốn hắn dừng lại...Một chuỗi tiếng chuông di động gọi thần trí của nàng trở về

" Qúy..."

" Không cần nói chuyện..."

" Nhưng..."

" Anh nói ...không cần nói chuyện..." hơi thở hắn hơi suy chuyển.

" Điện thoại của anh..."

" Chuyên tâm một chút!" Hương vị của nàng thật ngọt, làm cho hắn muốn ngừng mà không được.

" Nhưng điện thoại của anh làm cho người ta rất khó chuyên tâm."

Qúy Ma Kết nhíu mi lại, tâm tình phiền chán, rút cục ai lại không bết điều lại gọi đến lúc này ?

Hắn lưu luyến không rời buông nàng ra, nghe điện thoại, sau khi nghe xong, đôi mày nhíu chặt nói, " tốt, tôi lập tức trở về."

Nguyễn Kim Ngưu vạn vạn không nghĩ tới, Qúy Ma Kết lại quyết chí mang nàng đưa về nhà cha mẹ hắn - một trang viên năm lầu ở núi Dương Minh.

Dọc đường đi, nàng không ngừng yêu cầu hắn cho nàng xuống xe về nhà, nhưng người này phi thường dã man, thật không một chút để ý tới yêu cầu của nàng.

Nàng muốn đem chiếc lắc tay buổi trưa hắn mang cho nàng trả lại, nhưng hắn lại nói vật đó coi như bồi thường cho nàng, hừ, người này quả nhiên là cố ý, bất quá bồi thường của hắn cũng quá lớn nha, sợi lắc tay kim cương xinh đẹp này giá trị thật xa xỉ ít nhất cũng phải mấy chục vạn.

Hắn nói thờ ơ, đó là hàng mẫu của loại trang sức tiếp theo của công ty, đưa nàng mang chơi.....

Nguyễn Kim Ngưu vụng trộm đánh giá người bên cạnh. Người này thật sự là hội trưởng hội học sinh đáng sợ trước kia sao ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro