103) Cô gái Soju

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đó là một cái tên khốn nạn," Akira vặn lại. "FlufferNutter là cái quái gì vậy? Và bạn vừa nói rằng anh June sẽ thất bại phải không?"

"Ay-yo?" Jisung kêu lên.

"Im đi." C-Jay nói. "Không phải là cậu có thể nghĩ ra một cái tên hay hơn đâu. Anh thích nó phải không, June?"

"À ní (Ko)." June ngơ ngác.

"Em cũng nghĩ vậy." C-Jay mỉm cười. "Hãy bắt tay vào vào việc nào. Chúng ta sẽ giải quyết vấn đề này thế nào đây?"

Khi Jisung, C-Jay, Jangmoon và Akira tụ tập với June, cửa hàng tiện lợi đột nhiên trở thành trung tâm của những lời đề nghị ngớ ngẩn.

C-Jay vẫy tay kịch liệt, đôi mắt sáng lên đầy nhiệt huyết. "Chúng ta thử thách Dance với họ! Hãy cho họ thấy chúng ta không thể bị bắt nạt trên sàn nhảy!"

Jangmoon nhướng mày, vẻ mặt hoài nghi. "Dance-off? Chúng ta đang tham gia một bộ phim sến sủa của thập niên 80 à?"

Jangmoon nghiêng người tới, giọng đầy ẩn ý. "Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta thuê một đội chim bồ câu đã được huấn luyện bay theo đội hình đánh vần 'June vô tội'?"

Jisung, người luôn lạc quan về mặt cảm xúc, vỗ tay chú ý. "Em hiểu rồi! Chúng ta sẽ viết một bản ballad chân thành về sự bất công của hoàn cảnh này và biểu diễn nó trên Navel Live!"

Akira nghiêng đầu, trên môi nở một nụ cười thích thú. "Bây giờ cậu lại muốn chúng ta trở thành nhà hoạt động ca hát phải không?"

"Các bạn thật vô vọng," June nói và xoa bóp sống mũi.

Akira cười khúc khích, vỗ lưng June. "Em nghĩ điều tốt nhất chúng ta có thể làm là tìm thêm thông tin về những gì thực sự đã xảy ra. Anh có chắc mình không nhớ chuyện gì đã xảy ra không?"

“Khoong có một chút kí ức nào cả," June nói, không tiết lộ gì. "Chắc hẳn đó là khoảng thời gian đau thương"

Có vẻ như họ đã bị thuyết phục và ngừng đặt thêm câu hỏi.

"Được rồi." C-Jay nói. "Vậy anh có biết ai hồi đó có thể giúp mình nhớ lại quá khứ không?"

"Không," June thẳng thừng nói. "Hiện tại tôi không có gì cả."

Một tiếng thở dài tập thế vang lên trong cửa hàng và C-Jay ngồi phịch xuống quầy.

“Vậy thì em cũng không biết phải bắt đầu như thế nào," anh nói.

C-Jay nhìn thoáng qua chiếc chai màu xanh lá cây lấp lánh và nhanh chóng chộp lấy nó. "Sao chúng ta không uống hết nhỉ?"

"Tôi vô vọng rồi," Jangmoon nói. "Nhưng xung quanh đây có nhãn hiệu rượu soju nào khác không? Nữ diễn viên trên chai này hóa ra là một phần của kẻ thù của chúng ta."

"Chà, cô ấy đã từng là một phần của họ... nhưng dòng máu của cô ấy vẫn chảy theo gen của họ...!"

June cau mày, giật lấy cái chai từ tay C-Jay. Đó không ai khác chính là Hana, người phụ nữ anh đã gặp hai lần rôi

"Hana?" June hỏi "Cô ấy là một nữ diễn viên?"

Bốn người họ nhìn June như thể anh đã mọc ra ba cái đầu.

Akira cười khúc khích. "Đúng vậy, nữ diễn viên! Làm sao anh biết tên cô ấy mà không biết nghề nghiệp của cô ấy?"

June nhún vai. "Tôi không biết. Tôi tưởng cô ấy chỉ là người mẫu rượu soju vì cô ấy thỉnh thoảng đi dạo quanh đây."

Một lần nữa, anh không nhận được phản hồi từ nhóm chàng trai.

"Cái gì?" June hỏi.

Jangmoon cười khúc khích trong sự hoài nghi. "Anh có nhìn nhầm không vậy?Hana Lim là người nổi tiếng hạng A. Tại sao cô ấy lại nán lại ở một nơi như thế này?"

"Đó là sự thật," June nói. "Sáng nay cô ấy thậm chí còn đến đây và nói chuyện với tôi."

Tất cả đều ôm nhau cười, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

"Được rồi. Đừng tưởng tượng quá xa, anh à." Jangmoon nói, vỗ đầu gối.

"Chúng em biết anh đẹp trai, nhưng một người như Hana Lim thậm chí sẽ không nhìn về phía bọn mình đâu."

June thở dài mệt mỏi. "Được thôi. Muốn tin gì thì tin. Nhưng tại sao C-Jay lại nói Hana mang trong mình dòng máu kẻ thù?"

"Trước khi Hana Lim trở thành diễn viên, cô ấy đã được đào tạo để trở thành ... thần tượng ở Phoenix."

*****

Sau một ngày dài làm việc, Hana cuối cùng cũng thả mình xuống chiếc ghế dài êm ái trong căn hộ sang trọng của mình.

Hana mặc một chiếc quần đùi cũ kỹ, mặc một chiếc áo sơ mi ngoại cỡ và đeo cặp kính đọc sách dày cộm. Quần của cô cũng đã sờn rách.

Hana nhoẻn miệng cười khi tâm trí cứ quẩn quanh về cuộc gặp gỡ ở cửa hàng tiện lợi.

Chàng trai vừa dễ thương vừa nổi loạn vẫn tiếp tục đối xử với cô bằng thái độ thờ ơ. Thật là sảng khoái khi gặp một người không nhận ra cô là nữ diễn viên nổi tiếng.

Hana không biết tại sao cô lại bị thu hút bởi người nhân viên mà cô thậm chí còn không biết tên.

Tuy nhiên, trước khi cô kịp nhận ra điều đó, cô thấy mình thỉnh thoảng quay lại cửa hàng tiện lợi với hy vọng có thể gặp lại anh. Ngoài ra, cửa hàng tiện lợi còn bán hàng với giá thấp hơn nhiều so với siêu thị.

Sau đó, tâm trí cô lạc về người trong quá khứ - người mà cô nhớ đến khi lần đầu tiên nói chuyện với anh chàng bán hàng ở cửa hàng tiện lợi - người mang đến nỗi buồn sâu sắc mỗi khi cô nghĩ về anh ta

Nó thật lạ. Hai người họ thật khác nhau. Nhưng Hana có thể cảm nhận được sự chân thành trong thái độ của họ.

Cô cố gắng rũ bỏ những suy nghĩ đó vì đã lâu không gặp anh. Đáng lẽ hôm nay là ngày cô trốn thoát khỏi thế giới danh vọng và công việc không ngừng nghỉ.

Cô hiện đang quay một bộ phim cổ trang và đó là quá trình quay phim mệt mỏi nhất mà cô từng thực hiện.

Tuần này là cơ hội hiếm có để cô thư giãn và làm những gì mình muốn trước khi bị bắt làm nô lệ cho lịch quay phim dày đặc nên cô muốn tận dụng tối đa nó.

Vừa nhai những miếng khoai tây chiên béo ngậy trong miệng, cô vừa bật TV và lướt qua vô số kênh.

Tuy nhiên, điều khiến cô thất vọng là dường như không có gì hấp dẫn để xem.

Một buổi nướng bánh nhưng dành cho trẻ em.

Một cuộc thi người mẫu, nhưng với trẻ em.

Một bộ phim mô phỏng zombie...do trẻ em đóng vai chính.

Hana thở dài thất vọng vì tất cả đều liên quan đến trẻ em.

Thở dài, Hana cầm điều khiển lên và bắt đầu lướt qua các kênh mà cô thường không xem, cô ấy đã do dự khi đến một kênh thường chiếu các chương trình liên quan đến thần tượng - Azure.

Kể từ khi rời Phoenix và rút lui khỏi việc làm thực tập sinh thần tượng, cô đã cố tình tránh xa mọi thứ giống với cuộc sống trước đây của mình.

Tuy nhiên, sự tò mò đã trỗi dậy trong cô và cô quyết định chọn kênh này.

'Rising Stars' được viết ở góc. Hana đã quen thuộc với chương trình này.

Tất nhiên là có. Cô ấy sẽ phải sống dưới một tảng đá để nếu nhận ra chương trình nổi tiếng này.

Cô cũng biết rằng nó hiện đang phát sóng, nhưng cô đã tránh xa chương trình vì biết được lệnh cấm của hai thực tập sinh Phoenix Alex và Hyunwoo.

Hana cau có khi nhớ đến hai người đó. Ngay cả tên của họ cũng để lại vị đắng trong miệng cô.

Tâm trạng của cô càng trở nên tồi tệ hơn khi Alex xuất hiện trên màn hình, dường như đang chọn một bài hát cho nhiệm vụ cụ thể này.

Hana tặc lưỡi, đang định tắt TV thì chợt thoáng thấy một bóng người quen quen.

Cô dừng bước và nheo mắt lại, hy vọng máy ảnh sẽ tập trung vào người đó một lần nữa.

Sau đó,

Gương mặt chiếu sáng trên chiếc tivi HD của cô là June với vẻ mặt thờ ơ.

"Choi Joon-ho?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro