121) Làm tốt lắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các học viên một lần nữa tập trung lại trong phòng tập mà họ khiếp sợ. Chỉ mới một ngày trôi qua kể từ khi công bố bài hát nhưng 'Rising Stars' lại mong đợi họ sẽ biểu diễn toàn bộ bài hát.

"Anh có thể tin được không?" Minho nói với những người cố vấn khác khi nhìn nhóm học viên đang bước vào. "Họ trông có vẻ đã trưởng thành rất nhiều."

Bone cười khúc khích. "Bây giờ cậu có coi họ như con mình không?"

"Không." Minho phản đối. "Tôi chỉ cảm thấy mọi chuyện diễn ra quá nhanh."

"Đừng phủ nhận nữa." Jihyun trêu chọc. "Anh đã trở thành fan của những chàng trai này rồi phải không?"

Minho lắc đầu cười thích thú. "Tôi á hả? Nhưng tôi nghe nói em cũng đến trụ sở Azure khi June sắp bị đuổi. Em mới là fan ở đây."

Jihyun giơ tay đầu hàng. "Tôi không phủ nhận."

Hyerin cười khúc khích. "Không nói dối đầu. June cũng khiến tôi phải hâm mộ. Nhưng tôi cá rằng Gun mới là người hâm mộ cuồng nhiệt nhất."

Gun ngước lên khỏi điện thoại và trừng mắt nhìn họ "Im đi. Tôi thậm chí còn chưa nói gì cả."

"Kỳ kỳ quái quái." Woo-jin nói, "Anh không còn trì chiết June kể từ lần loại trừ thứ hai. Có chuyện gì xảy ra giữa hai người à?"

Mặt Gun đỏ bừng khi nhớ lại chuyện vớ vẫn trong nhà vệ sinh. Cho đến bây giờ, anh không thể giao tiếp bằng mắt với June và người gác cống - người dường như có ác cảm với anh ấy vì đã "làm hoen ố" chiếc pít tông may mắn.

Đột nhiên Gun không phản ứng gì, những người có vấn đồng nghiệp của anh lại bắt đầu trêu chọc.

"June biết điểm yếu của anh phải không, phải không?" Hyerin trêu chọc, huých vai anh.

Gun tặc lưỡi rồi đẩy nhẹ cô ra. "Không," anh phòng thủ nói. "Tôi sẽ chứng minh điều đó sau. Hãy xem họ biểu diễn đi. Sau đó, tôi sẽ cho em biết nếu tôi có cảm tình với anh ta."

Những người cố vấn khác tỏ ra không tin anh, Gun trợn mắt. Sau đó, anh ấy cầm micro và quyết định làm trái kịch bản và để đội của June biểu diễn trước.

"'Skateboard Ride', vui lòng lên giữa sân khấu," Gun nói, khiến mọi người ngạc nhiên. 

Thông thường, đội có thứ hạng cao nhất sẽ biểu diễn cuối cùng nhưng Gun vẫn quyết tâm chứng minh quan điểm của mình.

Các đội nhanh chóng đứng dậy về chỗ ngồi và xếp hàng trước ban giám khảo. "Chào các cố vấn," Lâm Chí nói với tư cách là Leader. "Chúng tôi là đội Risers."

"Risers phải không?" Jihyun hỏi. "Khá phù hợp với bài hát và chương trình này."

"Cảm ơn cố vấn." Lâm Chí cúi đầu, cảm thấy tự hào vì đã nghĩ ra cái tên này.

"Đừng lãng phí thời gian nữa," Gun nói, hướng ánh mắt về phía June. Anh có chút khó chịu vì June không nhìn mình. Tại sao đứa trẻ này càng ngày càng đẹp trai hơn nhỉ? Có phải June đã uống một loại thuốc ma thuật hay gì đó không?

Họ bắt đầu với đội hình lỏng lẻo, đại diện cho tinh thần vô tư khi cưỡi Skateboard.

"Đi qua phố, tim đập rồn ràng,

Tình yêu là một chuyến trượt ván, không thể đoán trước và ngọt ngào."

Với tư cách là giọng ca chính, June hát những câu đầu tiên. Đây là lần đầu tiên anh mở đầu bài hát khiến khán giả ngay lập tức say mê.

Khi lời bài hát đề cập đến việc thất bại và đứng lên, họ bắt chước vấp ngã và nhanh chóng đứng dậ, tương trưng cho sự kiên trì của một cậu bé.

"Nhưng dù chúng ta có cố gắng thế nào, dù chúng ta lướt đi thế nào,

Dường như không thể gây ấn tượng, ngay cả với phong cách riêng.

Nó giống như một thử thách, một cuộc leo dốc bất tận,

Đấu tranh để có cơ hội khiến em thay đổi quyết định."

Đoạn tiền điệp khúc là phần rap đôi của Zeth và Casper, làm bầu không khí sôi động hơn. Mặc dù họ chỉ có một ngày để thành thạo vũ đạo và truyền tải cảm xúc của bài hát nhưng họ đã làm rất tốt.

June đứng ở trung tâm, các động tác của anh ấy uyển chuyển và tự tin, phản ánh sự tiến bộ về kỹ năng của anh ấy.

"Đi trượt ván, tình yêu là một chuyến đi hoang dã,

Rơi xuống lề đường, nuốt chửng niềm tự hào của anh

"Boo, mày tệ quá," một đứa trẻ hét lên.

Tuy nhiên tất cả những gì trong đầu anh chỉ là làm thế nào để mời em chơi cùng."

Sau phần điệp khúc, ánh mắt của Gun vẫn tập trung vào June. Anh cau mày khi theo dõi chuyển động của cậu, cảm thấy bối rối trước sự cải thiện đột ngột.

June là một trong những người nhảy tệ nhất khi bắt đầu chương trình.

Nhưng bây giờ, anh ấy trông không còn quá xa lạ với những vũ công xuất sắc khác như Casper và Zeth. Chắc chắn, động tác của họ trông uyển chuyển và chuyên nghiệp hơn anh, nhưng sự tiến bộ trong vòng chưa đầy hai tháng khiến Gun không nói nên lời.

"Không có trò ollie hay trò lừa đảo nào có thể chiếm được trái tim của em.

Ngay cả khi chúng ta quay và vặn, anh vẫn không thể tìm ra cách

Giống như một giấc mơ nửa vời, quá cao để đạt đến đỉnh,

Nhưng anh sẽ tiếp tục đi, không bao giờ dừng lại"

Phần bridge, họ chia thành từng cặp chuyển động cùng nhau. Đối tác của June - Xin, bắt chước một cú ngã và June đưa tay ra đỡ Xin đứng dậy.

Đó không chỉ là một màn trình diễn ấn tượng về mặt kỹ thuật. Theo một cách nào đó, nó cũng rất vui và mang tính sân khấu.

Giọng hát ổn định của June tỏa sáng, anh nắm bắt được bản chất của bài hát nhạc pop. Nếu PCatt có thể nghe thấy giọng của anh lúc này, chắc chắn anh ấy sẽ cảm thấy hài lòng.

Jihyun há hốc mồm trước màn trình diễn trước mắt. Sự chú ý của cô ấy tập trung hoàn toàn vào June và cô cảm thấy rằng anh đang làm tốt nhất trong đội mặc dù có những thực tập sinh có thứ hạng cao hơn biểu diễn cùng.

Cuối cùng, họ tạo thành một hàng giống như những người chơi Skateboard trong một nhóm, với những vòng quay linh hoạt chuyển đối liền mạch sang những bước nhảy mạnh mẽ.

"Tôi chỉ là một câu bé trượt ván, bị mắc vào bẫy của em.

Em là cô gái nhà bên với ánh mắt lấp lánh hiếm có."

Khi bài hát dần dần lắng xuống, căn phòng vang lên tiếng vỗ tay phấn khích.

"Có quá muộn để từ bỏ không?"

"Có lẽ kiếp sau tôi sẽ hát được bài hát này."

"Đáng lẽ họ phải biểu diễn cuối cùng."

Team Risers quay trở lại đội hình, thở hồn hến chờ các cố vấn đưa ra nhận xét.

Các cố vấn khác đấy mic về phía Gun, giục anh là người phát biểu đầu tiên.

June không mong đợi nhiều lắm, nhất là khi Gun là người lên tiếng đầu tiên. 

Gun đặt micro dưới miệng và thở một hơi thật sâu.

"Làm tốt lắm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro