128) Đăng ảnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

June gượng dậy khỏi giường, rùng mình khi cảm thấy một vết rách nhẹ trên vết đâm.

"Oh" Tiến sĩ Oh kêu lên. "Vẫn chưa dậy được đâu anh bạn trẻ. Lúc này, cậu có thể sẽ phải nằm liệt giường hơn một tuần đấy."

"Một tuần?" June hỏi, vẫn gượng dậy. "Xin lỗi bác sĩ, nhưng tôi e là không làm được. Thứ tư chúng tôi có nhiệm vụ. Bây giờ đã là thứ bảy rồi, đồng đội của tôi chắc bây giờ đang tập luyện. Cả tuần ... tôi không thể ở đây được "

Minjun tặc lưỡi. "Anh quay lại để làm gì? Để phá hỏng buổi biểu diễn? Cánh tay trái đó thậm chí còn không thể giơ lên được," thằng bé nhếch mép cười.

June trừng mắt nhìn đứa trẻ và. "Anh ổn," anh nhấn mạnh. 

Quân Hạo đã phải chịu đựng điều tồi tệ hơn thế này nhiều. Khi còn ở trong băng Bạch Hổ, anh đã phải thực hiện một nhiệm vụ bí mật trong khi bụng vừa bị đâm!

"Thật không may, cậu thì không." Tiến sĩ Oh nói. "Tôi đã rất rộng lượng khi chỉ cho câu một tuần. Hơn nữa Yena và Yejin đã dặn dò rằng tôi nên yêu cầu cậu ở lại đây cho đến khi khỏe hẳn."

"Còn cuộc thi?" June hỏi.

"Đừng lo lắng. Cậu vẫn là một phần của Rising Stars". Tiến sĩ Oh nói. "Cậu có thể quay lại vào tuần sau, đúng lúc diễn ra vòng loại."

June mím môi. Anh không thể bỏ lỡ Nhiệm vụ!

Cuối cùng, anh đã có được một bài hát mà bản thân thực sự thích biểu diễn, nơi mọi thứ dường như đang diễn ra rất tốt đẹp. Ngoài ra, việc nhàn rỗi dù chỉ là một nhiệm vụ cũng đồng nghĩa với việc cơ hội ra mắt sẽ bị ảnh hưởng.

Đó là quy luật tàn nhẫn của cuộc sống.

Hiệu ứng cánh bướm xảy ra khi bản thân bỏ lỡ điều gì đó.

"Ồ, tôi chỉ ghé qua để báo tin thôi," bác sĩ Oh nói. "Đừng lo lắng. Chúng tôi sẽ theo dõi vết thương mỗi ngày và nếu nó khá hơn, chúng tôi sẽ để cậu xuất viện."

Bác sĩ tóc trắng lập dị rời khỏi phòng trong khi ngân nga bài hát Little Meow Meow.

June rên rỉ ngồi phịch xuống giường. "Cần phải quay lại," anh nói.

Bà nội tặc lưỡi và vỗ vào ngực anh. "Thằng bé bướng bỉnh. Vừa mới bị đâm đã nghĩ tới việc quay lại luyện tập rồi. Nghe bác sĩ nói chưa, phải bình phục mới có thể quay lại."

Minjun gật đầu đồng ý "Đúng vậy. Tại sao anh không thông báo với người hâm mộ rằng mình khá hơn? Một số người đã tìm kiếm bia mộ của anh rồi kìa."

"Làm thế đi," bà nói. "Trong lúc chờ, bà phải ghi danh Minjun vào trường. Không thể tin được thằng ôn con này sắp thành học sinh lớp 7 rồi!"

"Vâng, không thể tin được." June nói. Mặc dù sở thích âm nhạc còn non nớt và có khuynh hướng hay khóc nhẹ nhưng Minjun vẫn có chút hóm hỉnh của cậu nhóc mới lớn.

"Hẹn gặp lại!" Minjun vẫy tay. "Tối nay em sẽ quay lại."

June gật đầu và vẫy tay chào tạm biệt bằng cánh tay lành lặn còn lại.

Trong lúc đó, anh quyết định làm theo những gì Minjun đề nghị. Anh ấy vẫn chưa đăng một bức ảnh selfie lên tài khoản của mình vì bê bối nổ ra vào tuần trước, nhưng vì mọi thứ đã lắng xuống nên đây là thời điểm hoàn hảo để hoàn thành nhiệm vụ của Fu.

Tuy nhiên, ngay khi anh chuẩn bị mở Navel thì đã nhận được rất nhiều tin nhắn từ bạn bè.

"Cả thành phố đang nói đại ca đã chết rồi." - Jangmoon

"Ai chết, lũ khốn." - June

"Anh June!" - Akira

"Anh ơi" - Jisung

"Anh còn sống à?" - C-Jay

"Tại sao các cậu nghĩ tôi đã chết sau khi đã chứng kiến hết mọi chuyện ?" - Tháng sáu

"C-Jay nói anh bị đâm vào ngực. Em còn nghĩ anh chảy máu đến chết." - Jangmoon

"Các trang web cũng nói rằng anh bị thương nặng. Em nhắm tịt mắt khi Alex nhảy lên sân khâu nên không biết chuyện gì thực sự đã xảy ra hehe." -C-Jay

"Chậc. Tôi ốn. Tôi đang nghĩ đến việc quay lại trước buổi biểu diễn" - June

"Cái gì? Anh vừa bị đâm. Làm sao có thể quay lại trước thứ Tư được?" - Akira

"Tôi sẽ tìm ra cách." - June

"Ừ, tốt nhất anh nên quay lại. Chúng ta sẽ đá otsdjseghuy' - Jangmoon

"Cái gì? - June

"Đội ngũ sản xuất hướng dẫn mọi người quyết định xem họ sẽ dashgefaduyhgbh" - Jangmoon

"Cậu đang nói cái quái gì vậy?" - June

"Đừng bận tâm đến anh ạ. Akira vừa vật lộn với Jangmoon trên sàn. Bây giờ anh hãy tập trung hồi phục nhé." - Jisung

"Này chuyên gì thực sự đang xảy ra vậy?" - June

"Tạm biệt anh! Bây giờ bọn em phải đi tập luyện. Anh hãy sớm khỏe lại nhé." - Akira

Cuộc trò chuyện chuyển sang ngoại tuyến.

June tặc lưỡi lắc đầu. Có chuyện gì đang xảy ra ở trung tâm huấn luyện rồi

A... sao cũng được.

Hãy hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng thôi.

June mở ứng dụng máy ảnh và quyết định chụp ảnh selfie.

Một lần nữa, đây có lẽ là lần đầu tiên anh chụp ảnh tự sướng để đăng nó nên hơi bối rối, không biết phải làm gì.

Khi khuôn mặt của hiện lên màn hình, June tặc lưỡi. Chất lượng máy ảnh của còn xuống cấp hơn nữa?

Ống kính máy ảnh bị rung và phát ra âm thanh lạ khi mở app chụp.

Anh chửi rủa, dùng tay đấm vào camera điện thoại. Tuy nhiên, tiếng click đột ngột dừng lại và ống kính máy ảnh cuối cùng cũng ngừng rung.

Tuy nhiên lại đi kèm với một hậu quả lớn hơn.

Trông June như đang chụp ảnh dưới đáy đại dương hoặc có thể là trên đỉnh cao nhất của đỉnh Everest nơi sương mù đã bao phủ toàn bộ khu vực.

Nó mờ, hơi mờ, không ... rất rất mờ.

Kiểm tra bức ảnh: Anh nở một nụ cười gượng gạo trông giống với hình ảnh của Jeff the Killer.

Nghĩ rằng mình không thể làm tốt hơn thế nên anh quyết định đăng nó lên tài khoản Navel luôn.

Trước đây Minjun đã dạy anh cách đăng ảnh nên June không gặp khó khăn gì.

'Chào các cậu. Là tôi, June, từ Rising Stars. Tôi chỉ muốn nói rằng tôi ổn.'

Sau đó, anh ấy đính kèm ảnh và nhấp vào 'đăng'

'Hi ImKitty JunexxR1slingSt4r5 đã đăng một ảnh mới.'

Anh tin rằng tối nay bài đăng sẽ đạt được hơn một trăm nghìn lượt tương tác.

Đúng.

Nhưng không phải kiểu tương tác mà June mong đợi.

*****

Ấn ⭐ vote cho June nhá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro