135) Aglet

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin lỗi mọi người mấy hôm trước phải chăm cháu cộng thêm tuần này mới đi học hè lại ở trường nên hơi xáo trộn một chút. Mình xin phép từ giờ quay lại đăng 1 ngày 1 chap nha.

*****

"Mọi người đã viết xong đoạn rap chưa?" SeHun hỏi.

"Xong rồi!" C-Jay kêu lên. "Cuối cùng chúng ta cũng có thể tập nhảy rồi."

"Còn cậu thì sao?" Se Hun hỏi June.

C-Jay trả lời thay cho thực tập sinh đang ngơ ngác. "Ồ, đại ca thậm chí còn chưa viết gì cả. Lời bài hát đã được viết sẵn cho anh ấy rồi."

"Vậy tốt quá," SeHun kêu lên. "Để tôi dạy cậu khiêu vũ nhé"

June thở dài đứng dậy, lúc này anh chẳng thể làm gì được.

Anh chưa bao giờ viết một rap trước đây và chưa quen với nhịp điệu, cảm xúc tổng thể của bài hát.

Có lẽ hoạt động một chút sẽ mang lại cho anh chút cảm hứng.

SeHun bắt đầu dạy họ nhảy với tư cách Main Dancer.

Vũ đạo khá đơn giản. 'Skateboard Ride' phức tạp hơn với những biên độ động tác rộng và nhanh. Tuy nhiên bằng cách nào đó bài hát này có cảm giác khó nhảy hơn.

Các bước di chuyển có phần gợi cảm hơn với nhịp điệu đậm chất R&B. Các phần rap cũng không có chuyển động nhanh mà tập trung nhiều hơn vào việc tạo "rung cảm" cho bài.

June tặc lưỡi. Các bước không phức tạp, nhưng những động tác như thế này thực sự cần một người có kỳ năng nhảy múa.

Dễ thực hiện, nhưng cũng dễ xấu khi nhảy.

Trong phần đầu tiên, họ hành động như thể tay bị trói và thực hiện ba động tác toàn thân.

June liếc nhìn cơ thể cứng ngắc của C-Jay đang vặn vẹo theo nhịp. Anh ấy trông giống như một con đỉa bị rắc muối.

Các thành viên ban đầu trông rất tươm tất, trong đó SeHun có điệu bộ duyên dáng nhất.

Tuy nhiên, hai thành viên mới cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự như C-Jay. Có vẻ như khiêu vũ cũng không phải là sở trường của họ.

"Nhảy bài này cũng dễ phết chứ đùa!" C-Jay thốt lên đầy tự hào, June khẽ thở dài.

'Không nên làm vỡ bong bóng hi vọng này thì hơn.'

Về mặt tích cực, June được nâng cấp kĩ năng khiêu vũ. Cơ thể của anh dễ dàng hoạt động hơn và các chuyển động như sóng, bật nhảy và thay đổi vị trí cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Chỉ là có chút khó khăn để truyền tải bài hát.

Có cảm giác như anh là thành viên của một câu lạc bộ thoát y hay gì đó...

"Đoạn điệp khúc lặp lại hai lần, và đoạn điệp khúc cuối cùng thì như thế này." SeHun làm mẫu, nghiếm răng thực hiện động tác dưới sàn.

"Woaa, sexy!" C-Jay kêu lên trong khi những người khác ngượng ngùng nhìn.

Mặt khác, June lại lại lộ ra biểm cảm kinh hãi. 'Cái quái gì thế?'

"Cho đến bây giờ em vẫn chưa thể quen được". Jakob - chàng trai 18 tuổi ngượng ngùng nói.

"Em không nghĩ mình có thể làm được." Haesoo ngượng ngụi tiếp lời.

SeHun nở một nụ cười khích lệ. "Đừng lo lắng, anh sẽ dạy từ từ.Nếu cảm thấy quá sức thì cứ phản hồi lại, anh sẽ cố gắng đơn giản hóa động tác."

'SeHun thật sự rất tốt bụng. Kiếp trước cậu ta có phải tu sĩ không?'

Bằng cách nào đó, June cảm thấy xấu hổ khi phàn nàn vì tất cả đều đang cố gắng hết sức.

"Trước tiên, hãy cảm nhận âm nhạc. Hãy để nó chảy qua cơ thể. Các cậu cần học cách tiếp nhận nhịp điệu gợi cảm này. Thả lỏng phần thân dưới nhưng đảm bảo rằng nó vẫn được kiểm soát. Hãy sử dụng sức mạnh phần thân trên để nâng lên như này."

"Giống như chống đẩy à?" June hỏi.

"Chính xác!" SeHun kêu lên. "Giống như động tác chống đẩy. Tuy nhiên, thay vì gồng cứng cơ thể và hạ xuống hoàn toàn. Hãy coi nó giống như một động tác lướt sóng trên sàn."

SeHun thực hiện lại và June nhanh chóng làm theo. Khi thực hiện động tác, June cảm thấy ánh mắt của người kia đang nhìn mình.

"HOLY SHIT!" C-Jay hét lên, bám lấy anh. "Anh thật là sẽy đó! Làm thế nào mà anh làm được vậy?"

June tặc lưỡi đẩy người phiền phức kia ra. "Tôi chỉ làm theo lời dạy thôi." June nói, chỉ vào SeHun "Anh SeHun truyền đạt tốt mà."

Se Hun cười rạng rỡ, cảm thấy xúc động trước lời khen "Để tôi dạy lại cho cậu."

*****

SeHun chắc chắn là một đứa trẻ ngoan.

June có thể thấy rằng anh thực sự khao khát trở thành một thần tượng.

Anh ấy cũng rất kiên nhẫn khi dạy các thành viên mặc dù họ cứ làm hỏng việc hết lần này đến lần khác.

Lúc đó đã khoảng nửa đêm và mọi người vừa mới hoàn thành xong tất cả vũ đạo.

Nó không hoàn hảo nhưng ít nhất bây giờ mọi người đã quen thuộc với bài hơn.

"Em không nghĩ mình đã luyện tập nhiều như vậy đâu," C-Jay thốt lên. "Tất cả những đội trước mà em tham gia đều đi ngủ trước 10 giờ tối."

"Không còn cách nào khác mà." SeHun mỉm cười. 

"Chúng ta có nhiều thành viên mới nhất. Thậm chí ngay cả trong đợt đánh giá tạm thời, bọn anh cũng bị mắng vì thiếu sự chuẩn bị. Lúc đó đội thâm chí còn chưa chuẩn bị tên khiến anh nhận ra mình đã hành động thiếu sót như thế nào với tư cách trưởng nhóm."

Jakob bĩu môi. "Anh không hề thiếu sót chút nào. Vấn đề ở bọn em. Chúng em không thể theo kịp với kỹ năng hiện tại."

"Ừ," Seokhwa đồng ý. "Tuy nhiên,anh thấy nhóm mình có sự tiến bộ. Chúng ta đã hoàn thành xong tất cả các bước nhảy rồi!"

C-Jay nói. "Tất nhiên, em là lá bùa may mắn của đội đấy!"

June lắc đầu phủ nhận. C-Jay chắc chắn đã tiến bộ rất nhiều với khi họ nhảy cùng cách đây không lâu. Anh đạt đến điểm C+, tuy nhiên động tác vẫn còn hơi cứng nhắc.

"Vậy bây giờ chúng ta đã có tên đội chưa?" June hỏi.

"Đúng rồi." Se Hun mỉm cười. "Mọi người vừa mới xác định cách đây không lâu trước khi em đến."

"Tên là gì?"

"Aglet," C-Jay trả lời.

June không phản ứng một giây nào.

'Cậu ta vừa nói cái gì vậy?'

"Xấu xí?" June cau mày hỏi

Các thành viên cười khúc khích. "Đó là Aglet. AGLET," C-Jay đánh vần nó. "Anh không quen với từ đó à?"

"Không." June nói, khiến những người khác há hốc mồm và nhìn anh một cách kỳ lạ.

June không biết chuyện gì đang xảy ra. Tại sao họ lại hành động như thế anh là người kỳ lạ ở đây vậy?

'Ai muốn được mệnh danh là Aglet?'

"Đó là cái gì vậy?"

Jakob thất vọng lắc đầu. "Anh không xem Phineas và Ferb à?"

June kiểu ...???...

SeHun thở dài : Cậu thật sự không biết?

C-Jay bật cười chỉ vào June. "Anh thực sự là một ông già. Ông ơi, ông không biết bộ phim hoạt hình đó à?"

Phim hoạt hình?

June muốn xem chúng khi anh ấy còn trẻ.

Nhưng họ chưa bao giờ có TV.

Sau đó, ở trại trẻ mồ côi, những đứa trẻ khác không thích việc anh xem cùng chúng.

Trước khi kịp nhận ra điều đó, anh đã trở thành một thiếu niên không có tuổi thơ.

Mei Ling có lẽ sẽ biết.

June đã cố gắng hết sức để mang lại cho em gái một tuổi thơ bình thường trong khi anh đã mất đi tuổi thơ của mình.

"Tôi không có cơ hội," June lầm bầm. "Nhưng nghe có vẻ ngu ngốc," nhanh chóng che giấu sự tiếc nuối của mình.

"Chúng ta có nên thay đổi nó không?" SeHun trông có vẻ tội lỗi.

June thở dài. "Cái tên có ý nghĩa gì?"

Se Hun cắn môi. "Nghe có vẻ khá trẻ con, nhưng anh nghĩ nó thể hiện sức mạnh biến đổi của những chi tiết nhỏ. Giống như Aglet, đầu nhựa hoặc kim loại nhỏ bé nhưng rất quan trọng ở đầu dây giày, giữ toàn bộ dây buộc lại với nhau, sức mạnh của nhóm nằm ở chính chúng ta.

"...khả năng vươn lên mặc dù bị coi là vô dụng, anh nói nó khá ngu ngốc?"June nói.

Tất cả đều nhìn anh với đôi mắt mở to đầy mong đợi.

Anh tặc lưỡi và hướng ánh nhìn xuống sàn nhà.

"Vậy thì là Đội Aglet đi."

*****

Nhớ vote ⭐ ủng hộ mình nha các bác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro