138) Kẻ khổ dâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

June vẫn đang mông lung suy nghĩ thì nghe thấy tiếng bước chân đến gần.

Anh ngẳng đầu lên và thấy SeHun đang nhìn lại với nụ cười buồn.

Thành niên này có bao giờ ngừng cười không?

"Cậu không sao chứ?" SeHun hỏi, ngồi xuống cạnh anh.

June thở một hơi thật sâu trước khi đứng thẳng người. "Tôi ổn," anh càu nhàu.

"Không, cậu không ổn," Se Hun nói. "Tôi có thể nhìn thấy điều đó trong mắt cậu. Tôi nhận ra từ sáng rồi. Cậu có thể nói chuyện với tôi nếu muốn."

“Không có gì để nói cả." Jun nói. "Chỉ là tôi đang có tâm trạng kỳ lạ thôi. Chắc lát nữa nó sẽ hết."

Thực ra, June chỉ muốn bỏ cuộc.

June nổi điên vì Sun-Y đã nói ra những điều vô nghĩa gây tổn thương, nhưng sâu anh biết rằng lời Sun-Y nói có lý.

June không sinh ra để trở thành ngôi sao. Ngay từ đầu anh đã không muốn trở thành một người như vậy.

Nhưng anh ấy đang làm việc chăm chỉ - vì Mei Ling

Cuối cùng, June tự hỏi liệu sự chăm chỉ của mình có đủ hay không.

“Lại nữa rồi," SeHun nói, chạm vào vai June. "Cái nhìn buồn bã đó."

June chế giễu, phớt lờ lời nói của SeHun rồi liếc nhìn. "Anh cũng không ổn. Sao lúc nào anh cũng cười thế?"

"Bởi vì nụ cười là thứ duy nhất tôi có."

June lắc đầu không tin.

“Đây là cơ hội cuối cùng rồi," Se Hun đột nhiên nói khiến June cau mày.

"Anh vẫn còn trẻ, vẫn còn có cơ hội."

"Bây giờ tôi đã 25 tuổi rồi, không còn trẻ khi bạn để trở thành idol nữa. Tôi bắt đầu trở thành thực tập sinh khá muộn và trải qua bốn năm rồi."

"Gia đình không khá giả và tôi bố mẹ tôi chắc cũng mệt mỏi vì phải ủng hộ tôi ngay cả khi họ không thể hiện điều đó. Nếu không đến đây, tôi đang nghĩ đến việc nhập ngũ rồi."

"Những gì Sun-Y nói rất đúng," anh thở dài, tựa người vào lan can. "Với đẳng cấp của chúng ta rất có thể các thành viên sẽ không được ra mắt."

“Vậy tại sao anh vẫn còn nhịn?" June hỏi.

June đặt câu hỏi đó cho SeHun nhưng đồng thời anh cũng có cảm giác như đang tự hỏi chính mình.

'Ngoài Mei Ling ra, mình làm việc này vì mục đích gì?'

"Không có lý do cụ thể nào cả." SeHun trả lời.

"Đó là một phần cuộc sống của tôi. Tôi đã đi xa đến mức này và tôi cần phải nhìn thấy điểm kết thúc của nó. Tôi làm điều này vì sự hài lòng của bản thân à? Hãy vì gia đình tôi ? Thực lòng tôi không biết. Nhưng có cần không, bắt buộc phải có lý do để làm điều bản thân muốn à?"

Có nhất thiết phải có lý do không?

Những lời đó khiến June trống rỗng trong chốc lát.

Ngoài em gái, anh không còn lý do nào khác để tiếp tục. Trong vài ngày qua, June đã đặt câu hỏi: Liệu tất cả những điều này có thực sự xứng đáng hay không.

Nhưng cuộc trò chuyện với thực tập sinh đầy lạc quan này thực sự đã an ủi anh đôi chút.

Mình không cần phải có lý do.

Mình đã ở trong hoàn cảnh đó rồi.

Đây là thực tế của bản thân.

Những gì June có thể làm là tận dụng tối đa nó.

“Tất nhiên, có những lúc tôi chỉ muốn bỏ cuộc," Se Hun tiếp tục.

"Nhưng chứng kiến khuôn mặt của các cậu khiến tinh thần của tôi phấn chấn hơn. Tôi không phải là người duy nhất làm việc chăm chỉ vì điều này. Ước mơ của họ cũng đang bị đe dọa nên tôi phải cố gắng hết sức."

Tâm trạng June thay đổi

Anh chợt cảm thấy bức bối hơn với mọi thứ xung quanh, thở dài không rõ lý do.

... rồi đột nhiên lại nhếch mép cười.

June đã trở lại.

SeHun không nhận ra tâm trạng June biến đổi nên vẫn tiếp tục nói.

"Cuộc sống này là thứ tôi không thể trốn thoát. Nhưng đồng thời, tôi cũng có cảm giác như không muốn trốn nữa." anh cười khúc khích, cảm thấy hơi buồn cười

June dừng lại tiếp thu lời nói.

"Không muốn trốn nữa à?" June lầm bầm.

"Huh?" SeHun hỏi quay lại nhìn June.

"Này." June nói. "Chúng ta có nên thay đổi concept không?"

"Ý cậu là gì?" Se Hun hỏi.

"Hãy trở thành những kẻ khó dâm."

*****

"Người anh em!" C-Jay hét lên, đôi mắt sưng húp chạy về phía June.

June tặc lưỡi đẩy ra trước khi C-Jay kịp ôm anh.

Đôi mắt C-Jay sáng lên vui sướng khi được nhìn thấy lại vẻ mặt khó chịu của June.

"Anh quay trở lại rồi!"

June tặc lưỡi. "Ồn ào quá. Đừng la hét nữa."

Các thành viên khác cười khúc khích xem trò đùa của họ.

"Bây giờ anh ổn chứ?" Jakob hỏi, mắt vẫn rưng rưng.

June tặc lưỡi và xoa đầu cậu thiếu niên. "Tôi ổn. Chỉ cần suy nghĩ một chút thôi."

"Chúng em luôn ở đây vì anh." C-Jay mỉm cười rạng rỡ trong hai ngón tay cái lên cho anh thấy.

"Nói về suy nghĩ," SeHun ngắt lời. " June đã nghĩ ra ý tưởng mới rồi! Tôi nghĩ đó vô cùng phù hợp."

"Ôi chúa ơi. Lại có một biến chuyển tốt rồi. Chúng tôi đã nghĩ ra ý tưởng cho lời bài hát trong vài tuần qua, nhưng chưa bao giờ giải quyết được. Cuối cùng lại quyết định đi theo một tình yêu độc hại rất khó nắm bắt." Seokhwa nói.

June phát biểu: “Chúng ta vẫn theo đuổi khái niệm tình yêu độc hại. "Nhưng trước tất cả những điều này, tôi cần đảm bảo rằng các bạn có thế chấp nhận việc thay đổi lời."

"Không sao cả," Se Hun nói. "Trong hôm nay tôi có thể làm được."

"Em cũng vậy." C-Jay nói. "Dù sao thì em chỉ cần viết hai dòng thôi."

"Em cũng vậy." Seokhwa và Jakob đồng thanh nói.

"Tốt." June mỉm cười. "Các cậu đã từng trải qua một tình yêu độc hại trước đây chưa?"

Họ đột nhiên ngại ngùng tránh mắt đi chỗ khác.

"Em có!" C-Jay kêu lên. "Em mua cho cô ấy đồ trang sức đắt tiền nhưng cô ấy lại bán nó cho hiệu cầm đồ và dùng tiền để hẹn hò với một anh chàng đẹp trai hơn."

Các thành viên nhìn C-Jay như thể anh ấy bị điên.

"Cậu thực ngủ như thế à ?" Taekyung kinh hãi hỏi.

C-Jay nhún vai.

June thở dài. "Chà, hầu hết chúng ta đều chưa từng trải qua tình yêu như vậy trước đây và đó là lý do tại sao lời bài hát rất tầm thường"

June tiếp tục: "Tuy nhiên, tôi chắc chắn rằng chúng tôi đã trải qua áp lực khi trở thành thực tập sinh thần tượng và đôi khi chúng tôi chỉ muốn trốn thoát".

"Quan điểm của bài hát này, thoạt nghe như nói về việc muốn thoát khỏi một mối quan hệ độc hại. Nhưng lời bài hát viết sẵn thực sự có thể mở ra cho những cách hiểu khác và có lẽ chúng ta có thể liên tưởng đến nó nhiều hơn nếu bắt đầu nói về mối quan hệ độc hại với quá trình đào tạo của chúng ta."

"Vậy thay vào đó chúng ta sẽ nói về việc muốn thoát khỏi việc làm thực tập sinh?" Jakob hỏi.

"Chúng ta có thể,” June nói. "Nhưng có một điều có thể đưa vào viết lời."

"Nếu chúng ta không muốn chia tay thì sao?" anh tiếp tục. "Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta muốn làm tổn thương bản thân nhiều hơn như những kẻ khổ dâm."

"Chúa ơi! Anh là một thiên tài."

*****
Hè hé 🤭
Mong chờ đêm công diễn thì vote ⭐ đi ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro