140) Choi Pablo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choi Pablo?

June chưa bao giờ nghe đến cái tên đó!

Nhiệm vụ của Fu ngày càng trở nên cụ thể hơn theo thời gian. Có vẻ như anh ta không muốn June cải thiện kỹ năng cho lắm.

"Cậu đang nghĩ gì đó?" SeHun ngồi cạnh anh hỏi.

Hiện giờ họ đang nghỉ ngơi sau khi không ngừng luyện tập bài hát của mình. Hôm nay họ bắt đầu luyện tập lúc 5 giờ sáng vì không có nhiều thời gian.

Tối mai sẽ có buổi biểu diễn nên các thành viên chỉ còn một ngày nữa để hoàn thiện màn trình diễn.

Tất cả đều đã viết xong lời và có vẻ như đồng đội của anh đã lấy được sự tự tin mới sau khi concept thay đổi.

June cũng nhận thấy mọi người đang tiến bộ đáng kể. Anh không biết liệu đó có phải là do sự tuyệt vọng thuần túy hay không, nhưng ngoài kỹ năng rap của June, màn trình diễn của họ gần như đã hoàn thành.

"Cậu đã từng chụp ảnh chân dung trước đây chưa?" June hỏi.

CẢnh chân dung?" SeHun hỏi.

"Tất nhiên rồi. Đó là điều kiện tiên quyết để trở thành thần tượng. Nếu không có ảnh chân dung đẹp thì gần như không thể vào nộp hồ sơ cho các công ty giải trí."

C-Jay nhếch mép cười lấy điện thoại ra, cho họ xem những bức ảnh anh chụp trong một studio đắt tiền ở Seoul. "Nhìn này. Chẳng phải em rất đẹp trai sao?"

June nhìn những bức ảnh với vẻ mặt trống rỗng.

Hình ảnh được chỉnh sửa quá mức.

Đôi mắt quá to và cằm hơi nhọn. Nhìn thấy C-Jay ngoài đời thực có cảm giác giống như đang xem những video mukbang mà bộ lọc đột nhiên tắt khi họ đang ăn vậy.

"Ồ ô, ngon zai đấy!" Se Hun cười và giơ ngón tay cái lên.

June lắc đầu. "Trông cậu như người ngoài hành tinh vậy."

C-Jay nhướng mày ngạc nhiên. "Người ngoài hành tinh à? Anh chắc bị mù rồi à. Đây là những bức ảnh đẹp nhất mà em có. Em cá là anh không có bức ảnh nào chụp nên hồn cả."

Đôi mắt của Jakob mở to khi June không trả lời. "Anh chưa chụp ảnh gì cả à?"

June mím môi. "Tôi không rõ."

Có vẻ như Choi Joon-ho không bao giờ thích chụp ảnh. Trong điện thoại chẳng có tấm ảnh chụp mặt nào.

"Đúng vậy, anh là một thực tập sinh cá nhân," C-Jay nói. 

"Nhưng chụp ảnh chân dung cũng chẳng hại gì. Giống như SeHun đã nói, thời nay thần tượng cần những kiểu ảnh đấy. Đó là thứ mà công ty giải trí gửi cho các doanh nghiệp khác để họ có thể nắm bắt được các thỏa thuận thương hiệu và những thứ tương tự."

June gật đầu. "Vây cậu có biết Choi Pablo không?"

C-Jay cau mày. "Anh không biết Choi Pablo là ai?"

"Không," Jun thành thật trả lười.

C-Jay tặc lưỡi. "Điểm này em thậm chí còn không ngạc nhiên mấy. Anh hầu như không biết tí gì về những người quan trọng thay vào đó lại để ý mấy thứ vô dụng."

"Anh ta có quan trọng không?" June hỏi.

"Quan trọng? Choi Pablo là nhiếp ảnh gia nổi tiếng nhất dành cho những người nổi tiếng!" C-Jay kêu lên. "Anh ấy chỉ mới cuối 20 nhưng đã tạo được sức ảnh hưởng lớn trên thế giới về những bộ ảnh của những người nổi tiếng rồi."

"Có gì đặc biệt không?"

"Choi Pablo chỉ chụp ảnh cho những người mà anh ấy muốn chụp thôi," SeHun trả lời. "Tôi nghe nói các thành viên của CHAOS muốn được anh ấy chụp ảnh nhưng bị từ chối."

"Thật sao?" Haesoo hỏi với đôi mắt mở to. "Nhưng đó là CHAOS đấy - nhóm nhạc nam hot nhất hiện nay."

SeHun nhún vai. "Choi Pablo không thực sư chụp ảnh mọi người dựa trên sự nổi tiếng mà dựa trên cảm nhận sâu sắc của anh ấy. Rất nhiều người đã cố gắng đặt chỗ nhưng bị từ chối rất nhiều."

"Còn nữa," C-Jay nói thêm. "Tất cả những người anh ấy chụp ảnh thậm chí còn trở nên nổi tiếng hơn trước! Từ Bong Yoo, G-Dinosaur, Bae Sueme và Cha Eun Boo... đó chỉ là một vài cái tên thôi."

Taekyung thở dài và lắc đầu. "Được anh ấy chụp ảnh là điều không thể đối với những người như chúng ta. Em cá rằng chúng ta cần phải được sinh ra lần nữa trước khi hoàn thành được nhiệm vụ như vậy."

June đặt tay dưới cằm "Vậy cậu có biết Choi Pablo ở đâu không?"

C-Jay cười lớn. "Sao anh hỏi thế? Anh có dự định chụp ảnh à?"

June không trả lời khiến C-Jay ngừng cười.

"Đơi đã anh nghiêm túc đấy à?"

June tặc lưỡi. "Chỉ cần trả lời thôi."

"À, studio của anh ấy nằm đâu đó ở Itaewon. Nó tên là 'Pablo'. Nhưng em sẽ không lãng phí thời gian của mình vào đó đâu," C-Jay khuyên. "Anh ta chắc chắn không nhận bất kỳ khách hàng nào vào thời điểm này."

June thở dài.

Anh CẦN được gặp Choi Pablo.

Đó là cách duy nhất để nâng cấp kỹ năng rap của lên hạng B!

"Này." June nói, nhìn đồng hồ. Vẫn còn sớm kể từ khi họ bắt đầu tập luyện lúc bình minh. "Cậu có phiền nếu tôi ra ngoài một chút không? Chiều nay tôi sẽ quay lại."

"Cái gì?" Se Hun hỏi. "Tuy nhiên, tối mai là buổi biểu diễn. Chúng ta vẫn cần trau chuốt mọi thứ hơn nữa. Chúng ta vẫn chưa hoàn thiện mọi thứ với phần rap cơ mà."

"Tiếp tục luyên tập," June hướng dẫn. "Tôi sẽ bắt kịp vào buổi tối."

C-Jay cau mày. "Có vẻ như đội sản xuất sẽ không cho phép anh rời đi đâu."

"Họ chắn chắn cho phép," June nói.

"Anh rốt cuộc đi đâu vậy?"

Đến chỗ Choi Pablo.

"Đến bệnh viện. Vết mổ của tôi bị rách ra rồi."

*****

June biết rằng đồng đội và ê-kíp sản xuất sẽ không thể từ chối yêu cầu vắng mặt của anh một khi đề cập đến vết đâm cũ.

Bây giờ, anh đang lang thang trên đường phố Itaewon và tìm kiếm studio ảnh tên là "Pablo".

June đeo khẩu trang đen và đôi mũ xô vì không muốn mạo hiểm bị nhận ra. Sau lần loại trừ gần nhất, thậm chí còn có nhiều người biết đến mình hơn!

May mắn thay, June không cần phải tìm lâu vì tòa nhà màu trắng với tấm biển cũng màu trắng "Pablo" rất dễ dàng nhận ra.

Không chút do dự, anh bước vào với quyết tâm để được nhiếp ảnh gia huyền thoại chụp ảnh cho mình.

Khi mở cửa, anh được chào đón bởi một người phụ nữ thấp bé với mái tóc đen ngắn ngang vai, móng tay ngắn được sơn đen. Cô ấy nhai kẹo cao su và cũng mặc một cây đồ đen!

Mọi thứ về cô ấy dường như đều ngắn ...

Tuy nhiên, ánh mắt có thể được ví như một người khổng lồ.

Cô nhướng mày nhìn June rồi chỉ về phía cửa. "Chúng tôi không nhận tiếp khách."

"Tôi đã hẹn rồi," June nói dối.

Cô nhướng mày. "Ồ, tôi xin lỗi. Có vẻ như tôi chưa nói rõ ràng lắm."

Cô nhìn thẳng vào mắt anh, nhếch mép cười. "Ở đây chúng tôi không chấp nhận những khách hàng như anh."

*****

Nhấn ⭐ ủng hộ mình và June nhá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro