143) Tao sẽ cho mày biết mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Rap +6. Lớp hiện tại: B-]

[Số liệu thống kê hiện tại:

- Giọng hát: A

- Khiêu vũ: B+

- Trực quan: B+

- Rap: B-

- Khả năng lãnh đạo: C+]

Vì khía cạnh 'Sức quyến rũ' của June cũng là D-, cách điểm F- thấp nhất 6 bậc, nên điểm rap hiện tại nâng tổng cộng 6 bậc.

June nhếch mép cười. Bây giờ anh được cho là một rapper giỏi với chỉ số hiện tại. Một số thực tập sinh chuyên về rap thậm chí còn có điểm kỹ năng thấp hơn.

Choi Pablo vẫn chưa nguôi ngoai trước ánh mắt căm ghét của June. Anh lại một lần nữa nhìn thấy biểu cảm mới tô điểm trên khuôn mặt của June!

Pablo nhanh chóng chụp bức ảnh một cách chân thực, yêu thích mọi thứ về June.

"Thật tự nhiên," anh lầm bầm tiếp tục chụp ảnh .

June đứng dậy khỏi ghế vì mục tiêu đã hoàn thành, Pablo kêu lên phản đối.

"Cậu đi đâu?" Pablo hỏi.

"Đủ rồi," Jun nói. "Tôi phải quay lại bây giờ."

"Cái gì?" Pablo thất vọng hỏi. "Nhưng chúng ta vẫn chưa chụp ảnh bán khỏa thân mà!"

June tặc lưỡi. "Không làm đâu. Đó không phải là một phần trong thỏa thuận."

Choi Pablo phồng má. Chàng trai trẻ này càng ngày càng khiến anh tò mò!

"Vây sau này cậu có thế hợp tác với tôi không?" Pablo mở to mắt hỏi. June lại kỳ quái nhìn anh.

'Sao lại có cảm giác như có thêm một người bám đuôi có vấn đề vậy?'

"Tôi sẽ suy nghĩ," June nói, hy vọng điều đó sẽ khiến Pablo ngừng làm phiền anh.

"Tốt!" Pablo reo lên.Tốt hơn là không có gì!

"Đây," Pablo nói và đưa cho anh một tấm danh thiếp. "Tôi không đưa số điện thoại cá nhân của mình cho nhiều người, vì vậy hãy coi mình là người đặc biệt. Hãy nhớ gọi khi rảnh nhé?"

"Được rồi." June lơ đãng nói.

Mặc dù có lẽ anh sẽ không bao giờ sử dụng chiếc thẻ điện thoại này... không bao giờ.

Pablo thở dài khi nhìn qua những bức ảnh trong máy. Nhờ June mà đã rất lâu rồi bản thân mới cảm thấy hài lòng với những gì mình chụp.

Khi nhìn vào bức ảnh với ánh mắt căm ghét của June, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.

Làm sao một khuôn mặt ngây thơ lại có thể mang nhiều cảm xúc căm ghét như vậy?

"Khi nào thì anh đình đưa tôi ảnh?" June hỏi.

Pablo thoát khỏi cơn choáng váng. "Tôi vẫn cần chỉnh sửa một chút, cậu có thế cho tôi email của để tôi gửi cho."

June mím môi. "Cứ gửi vào tài khoản Navel của tôi."

Dù có chút bối rối nhưng Pablo cũng đồng ý.

"Được rồi, nhập tên người dùng của cậu vào đây." Pablo nói và đưa điện thoại cho June. June đang định gõ tên vào thanh tìm kiếm Navel thì bất ngờ có người gọi đến, thay đối giao diện người dùng.

'Bố mẹ.'

Pablo nhanh chóng tắt cuộc gọi và giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

"Chỉ cần gõ nó vào," anh thúc giục.

June nhún vai và gõ tên người dùng của mình sau đó đưa lại điện thoại cho Pablo.

Pablo hào hứng nhìn vào trang chủ nhưng nhanh chóng thất vọng khi đọc tên người dùng và bài đăng duy nhất mà anh đăng.

"Cậu đây hả?" Pablo nghiêng đầu không tin.

"Ừ," June thản nhiên nói.

"Con người thực sự không thể hoàn hảo," Pablo buồn bã nói.

"Tôi đi đây. Nhớ gửi lại qua Navel đấy?" June vừa nói vừa đi vào phòng thay đồ.

"Cậu có muốn thay đổi không?" Pablo hỏi với giọng đầy hy vọng.

Jun quay sang trừng mắt nhìn anh. "Giữ vững lập trường, kiên định."

Pablo hụt hẫng ngồi phịch xuống ghế như một đứa trẻ bị đặt thanh keo trở lại quầy mà không được ăn.

Sau khi June thay quần áo xong, nhanh chóng ra ngoài vì đã quá giờ ăn trưa.

Tuy nhiên, điều chào đón anh là một cảnh tượng đáng xem.

Choi Pablo đứng giữa phòng với nhiều món đồ khác nhau trên tay!

"Mấy cái đó là  gì thế?" June cau mày.

"Quà đấy," Pablo hào hứng nói, bước tới chỗ June và đặt chúng vào tay anh.

Một đôi giày...một chiếc đồng hồ...một chiếc vòng tay...và thâm chí cả một thẻ quà tặng của một nhà hàng sang trọng?

"tại sao anh lại đưa chúng cho tôi?" June hỏi. "Anh có thường đưa những thứ này cho khách hàng không?"

"Ờ... không?" Pablo thân trọng nói.

Thực ra anh rất thích June và đây cũng chỉ là cách anh thuyết phục June chụp ảnh bán khỏa thân.

"Vậy thì tôi sẽ không chấp nhân đâu." June nói. Mấy nhãn hiệu này đều là hàng thiết kế. Anh không có hứng thú với những món đồ như vậy và cũng không muốn quay lại Azure với một đống túi xách.

"Nhưng cậu cần phải lấy chúng!" Pablo nhấn mạnh.

June thở dài, đặt đồ lại vào tay Pablo. "Tôi không muốn."

Pablo bĩu môi, chán nản trước sự từ chối của June.

"Thay vào đó, anh có thể cho tôi thứ khác được không?" June vừa nói vừa liếc nhìn một vật liệu màu trắng, dài và mượt treo trên một trong những chiếc giá.

Pablo nhiệt tình gật đầu. "Bất cứ điều gì!"

"Cho tôi mượn những chiếc cà vạt lụa đằng kia được không?"

"Huh?" Pablo nghiêng đầu sang một bên bối rối. "Tôi sử dụng chúng khi chụp ảnh gợi cảm. Cậu có chắc không?"

"Cho tôi mượn." June nói.

"Được," Pablo nói. "Nhưng tôi sẽ chỉ đưa khi cậu chấp nhận tất cả những món quà khác."

***

Và thế là June trở về ký túc xá với 4 món đồ xa xỉ trên tay, một túi cà vạt lụa và một phiếu quà tặng nhà hàng 5 sao.

May mắn thay, không ai bắt gặp anh đang mang những chiếc túi đó vì mọi người đang bận ăn trưa.

June nhanh chóng đi về phòng và giấu đồ dưới gầm giường.

Có lẽ anh sẽ không sử dụng những thứ đó.

Sau đó, anh đến căng tin để lấp bụng trước khi quay trở lại phòng tập của họ.

Khi đang bước đi, anh tình cờ gặp lại đội cũ và mặc dù muốn phớt lờ họ nhưng Casper đột nhiên giữ lấy cánh tay anh.

June quay lại nhìn anh, đôi mày nhướng lên.

"Cậu đang làm gì thế?" June hỏi.

Casper chỉ nhìn chằm chằm anh mà không nói gì. Các đồng đội cũ của June, đặc biệt là Jaeyong và Zeth nhìn anh đầy tội lỗi.

"Muốn gì?" June hơi khó chịu rồi.

Lâm Chí cười khẽ, phá vỡ bầu không khí lạnh lẽo. "Anh không cần quá căng thẳng đâu. Chắc đó là lý do anh bị đuổi khỏi đội!" là lời nói đùa nhưng không ai trong số họ cười ngoại trừ Lâm Chí.

June thở dài và gỡ tay Casper ra.

"Nếu không có gì quan trọng để nói thì đừng phí phạm thười gian luyện tập nhóm chúng tôi."

"Này, này," Lin Zhi trêu chọc nói. "Anh đừng luyện tập quá chăm chỉ. Em nghĩ dù sao thì cả hai chúng ta đều biết trước kết quả rồi."

June mím môi. "Ý cậu là gì?"

"Ồ, không có gì." Lâm Chí ngây thơ nói. "Chúc anh luyện tập thuận lợi, em nghe nói anh là Main Rapper cơ mà."

"Anh thực sự biết rap ạ?" Bin tò mò hỏi.

June không trả lời, Lâm Chí cười khẩy.

"Anh luôn thật dễ thương khi tham gia những thử thách mới. Chà, bọn em sẽ theo dõi sân khấu và cổ vũ cho anh! Cố lên nhé anh bạn."

Nói xong, Lâm Chí cùng đồng đội trở lại phòng tập, June cũng đi về phía nhóm mình.

Bước chân của June nặng nề hơn, và khi nghe thấy cửa phòng tập của Team Riser đóng lại, anh tức giận siết chặt tay.

'Tao sẽ cho mày biết mặt.'

*****

Đừng quên nhấn ⭐ vote nha các bác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro