152) Tie me up (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Zeth ngồi trên mép ghế. Casper ở ngay bên cạnh tựa khuỷu tay vào đầu gối và chăm chú lắng nghe.

Vì lý do nào đó, họ không quá hài lòng với màn thể hiện cách đây không lâu - có lẽ họ cũng nhận ra rằng màn trình diễn trước đó của họ với June tốt hơn.

Và bây giờ, chứng kiến June làm rất tốt ở một đội mới khiến họ cảm thấy thật lãng phí.

Có vẻ như Riser đã đưa ra quyết định sai lầm.

Không ai trong số các thực tập sinh từng nghe June rap. Vì vậy, một số người mong đợi June sẽ thất bại nặng nề.

"Anh chàng này chưa bao giờ rap trước đây. Tôi không thể tin được Aglet lại cho anh ấy làm Main Rapper."

"Một ca sĩ giỏi như vậy chẳng lẽ là một rapper giỏi?"

"Mặc dù vậy, June thực sự rất quyến rũ. Tất nhiên là trong màn trình diễn này! Chỉ màn trình diễn này thôi!"

Nhiều suy đoán khác nhau, nhưng có một điều kiên quyết - tất cả họ đều không chắc chắn về kỹ năng rap của June.

...

"Trói buộc, quen với nỗi đau,

Có lẽ đây là số phận của tôi, nhưng ai có lỗi?

Tôi bị trói buộc trong xiềng xích nhưng lại ngọt ngào lạ lùng

Em là chất độc mà anh khao khát, hương vị của em thật độc đáo."

Câu rap của June như dung nham nóng chảy, chất giọng khàn đã giúp ích rất nhiều cho.

Anh đã luyện tập cả đêm và nó thực sự hiệu quả. Lyrics rất rõ ràng và flow lấn át bài hát. 

Thực sự, June là một rapper hạng B.

'Lũ thua cuộc! Chúng mày nhìn đi!'

Cường độ và âm thanh mạnh mẽ khiến mọi người phải kinh ngạc. Jihyun mở to mắt ngạc nhiên.

Cô chủ yếu biết đến June với tư cách là một ca sĩ, và màn thể hiện tài năng rap bất ngờ này khiến cô hoàn toàn mất cảnh giác.

Khán giả cũng bị cuốn vào trạng thái xuất thần tập thể. Những tiếng reo hò ngắt quãng đoạn điệp khúc gợi cảm giờ đây dường như đã biến mất. 

Khán giả đang lắng nghe từng lời một, sợ rằng ngay cả một lời cổ vũ nhỏ nhất cũng có thể khiến họ bỏ sót một âm tiết nào trong phần rap của anh.

"Tôi biết nó vặn vẹo, nhưng tôi không thể cưỡng lại được ngọn lửa.

Khi những sợi dây thắt chặt lại, tâm hồn tôi bừng cháy niềm khao khát,

Không còn chạy trốn khỏi câu thần chú ám ảnh này.

Tôi rất thích bị trói, em có thấy không?"

Thêm một lời chửi rủa khiến mọi người đều sửng sốt.

Tuy nhiên, nó không phản cảm cũng chẳng hề vô vị; thay vào đó còn thậm chí còn tăng thêm hương vị cho màn trình diễn.

Akira mới chỉ tỉnh táo lại một chút, lắc đầu với một nụ cười tự mãn.

"Đúng là tên điên chính hiệu, việc quái gì cũng có thể làm được."

Zeth, Casper và Jaeyong - những rapper tài năng nhất trong chương trình, không khỏi cảm thấy ngưỡng mộ, và cùng với đó là một chút ganh đua.

Cứ như thể một đối thủ mới bước vào đấu trường.

Hầu như tất cả các học viên đều ngạc nhiên trước màn thể hiện tài năng của June. Tuy nhiên, có hai thực tập sinh dấu nhẹm đi sự cay đắng trong lòng.

Lâm Chí nằm chặt nắm đấm giữa hai đùi. Thái độ coi thường trước đó dường như là một ký ức xa vời, cảm xúc tự kiêu thay thế bằng sự bất mãn với tài năng của June.

Đó là một trải nghiệm khiêm nhường và hắn ghét phải hạ mình thừa nhận.

Kỹ năng của Lâm Chí tốt hơn June khi mới tham gia chương trình. Thế quái nào bây giờ lại có cảm giác như bị bỏ lại phía sau vậy?

Xin cũng không kìm được cơn tức giận. Khuôn mặt đỏ bừng vì thất vọng khi chứng kiến phản ứng ngây ngất của đám đông trước màn trình diễn của June.

'Đáng lẽ phải là của mình!'

'Đáng lẽ mình phải là thực tập sinh tự do được mọi người cổ vũ.'

Tuy nhiên June vẫn ở đó, làm chủ sân khấu bất chấp những nghi ngờ vây quanh.

Phần tiền điệp khúc, Aglet thay đổi đội hình và có thêm động lực từ phần rap mạnh mẽ của June.

Không thể phủ nhận rằng sự hiện diện của anh mang lại lợi ích rất lớn cho nhóm, và khi SeHun quay trở lại vị trí trung tâm, cậu thậm chí còn nhảy mạnh hơn trước.

"Bị trói, chìm trong đau đớn,

Không thể thoát khỏi nó, vẫn còn trong huyết quản tôi,

Trong sự dày vò này, tôi mãi mãi bị xiềng xích,

Với mỗi nhịp đập, ký ức vẫn còn."

Bone không thể nói nên lời, tiếp tục kinh ngạc theo dõi sân khấu. Thật bất ngờ - sự cải thiện này.

Anh là người duy nhất ngoài Sun-Y đã từng nghe June rap trước đây và chắc chắn rằng chàng trai trẻ này không hề có kinh nghiệm rap.

Tuy nhiên, khi Bone tập trung tiếp thu flow và lyrics của June, anh càng kinh ngạc hơn. Ai mà có thể cải thiện nhanh chóng dược như vậy?

Các vocalist đảm nhiệm phần đầu bridge, giọng của họ hòa quyện rất đẹp trong tiếng nhạc cụ du dương.

"Ừ, tôi bị trói, đó là một thực tế méo mó.

Bị nhốt trong thế giới tàn bạo đau đớn này.

Những sợi dây ràng buộc này giống như những sợi xích làm bằng ren

Trong trang web phức tạp này, tôi đã tìm thấy vị trí của mình. "

Đó là phần rap cuối cùng, June nhìn vào camera, giao tiếp với nó như thể đang nói những lời đó với những người đã coi thường anh và nhóm.

"Tôi là người mà em khinh bỉ, thật ngây thơ

Và bây giờ, em là người nhìn tôi chằm chằm với vẻ hoài nghi.

Những vết sẹo em để lại, chúng không định nghĩa ngày mai của tôi.

Trong câu chuyện cây đắng này, tôi sẽ vượt lên trên sự đau khổ."

June thực lòng với tất cả những gì anh nói và điều đó tác động mạnh đến mọi người hơn họ nghĩ. Lúc này, không phải kỹ năng rap của anh để lại dấu ấn. 

Chính cảm xúc nguyên sơ đằng sau mỗi âm tiết đã khiến họ không nói nên lời.

Trong số những người theo dõi có một số người đã từng gạt anh sang một bên, thậm chí còn không thèm bàn bạc với anh khi họ đưa ra quyết định với tư cách là một đội. 

Khuôn mặt của họ trở nên u ám khi lắng nghe những câu từ đầy cảm xúc.

Lời bài hát phản ánh lại những quyết định trong quá khứ của họ, một lời nhắc nhở về việc họ đã đánh giá thấp tiềm năng của anh và loại bỏ anh mà không hề đắn đo.

Chắc chắn người sốc nhất chính là Sun-Y.  Tim hắn nhói đau khi chứng kiến June trút hết tâm can vào màn trình diễn.

'Vừa này là cái gì vậy?'

'Mình đang cảm thấy xấu hổ sao?'

Sun-Y thâm chí còn không có cảm nhận đó khi bị chỉ trích trên các bài hát diss!

Phần dance break, khán giả vẫn trong trạng thái bàng hoàng và kinh ngạc với đoạn rap trước đó. Tuy nhiên, June còn có nhiều điều bất ngờ hơn. 

Anh với lấy chiếc cà vạt lụa trắng hiện đang được quàng một cách ngẫu nhiên quanh cổ.

Thao tác nhanh nhẹn, anh kéo chiếc cà vạt lên tận mắt và buộc nó lại như một chiếc khăn bịt mắt.

Những tiếng thở hổn hển và thì thào vang lên trong đám đông với vẻ hoài nghi.

Khiêu vũ khi bị bịt mắt là một hành động táo bạo nhưng June đã thực hiện nó với độ chính xác vượt xa mong đợi. 

Cơ thể anh di chuyển một cách duyên dáng và tự tin, từng bước đi và xoay chuyển đồng bộ hoàn hảo với đồng đội.

Khán giả ngạc nhiên trước sự ăn ý liền mạch trong màn trình diễn bất chấp thử thách bịt mắt thêm vào.

Đoạn điệp khúc cuối cùng, cả đội tập trung ở giữa sân khấu, đồng thanh hát.

Sự hòa quyện hài hòa giữa họ như một minh chứng cho sự đoàn kết và cống hiến của cả nhóm. 

Giọng hát của June vẫn nội lực như ngày nào, tỏa sáng rực rỡ, nhấn mạnh với mọi người rằng anh không chỉ là một rapper mà còn là một vocalist đáng chú ý.

Việc June góp sức vào đã tạo thêm chiều sâu và cảm xúc cho bài hát, nâng lên một cấp độ khác khiến người nghe rùng mình. 

Anh thậm chí còn hỗ trợ Haesoo ở high note vì June cảm thấy anh hơi hụt hơi.

Âm vực sáng chói, thanh khiết vang vọng khắp chốn, khiến nốt cao hát nhép trước đó trở nên nhục nhã.

Một cảm xúc sâu sắc bao trùm toàn đội. Hành trình đầy thử thách và quyết tâm của họ được gói gọn trong màn trình diễn này.

Nó không chỉ là một bài hát và điệu nhảy; đó còn là sự thể hiện mạnh mẽ niềm đam mê chung của họ.

Lời bài hát cuối cùng, June gỡ bỏ chiếc khăn bịt mắt.

Máy ảnh tập trung vào anh, ghi lại hình ảnh mái tóc rối bù, vết son lem luốc và đôi mắt vẫn cháy bỏng mãnh liệt.

Ở đó, anh ấy đứng như hiện thân hoàn hảo, một biểu tượng cho sự cam kết kiên cường và nguồn năng lượng nguyên sơ hoang dã mà cả tập thể đổ vào mọi khoảnh khắc trên sân khấu.

*****

😫😫😫
Chương hay thế này mà không vote ⭐ là phí của dời lắm đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro