153) Our best

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đều cảm thấy kỳ quái.

Bài hát lẽ ra phải sexy nhưng sao lại cảm động thế này?

Tiếng vỗ tay do dự sau đó là tràng pháo tay như sấm.

"Awws" cả đội bắt đầu òa khóc.

Ban đầu June bối rối trước sự thay đổi phản ứng đột ngột, nhưng khi nhìn sang bên cạnh và thấy Se Hun với những giọt nước mắt chảy dài trên má, anh ngạc nhiên.

Người đàn ông là trụ cột của đội kể từ ngày đầu tiên...

Thực tập sinh, người luôn nở nụ cười trên môi bất chấp những thử thách và lời chê bai từ người khác... đang khóc.

Anh ấy là người đầu tiên khóc trong đội, ánh mắt buồn nhưng đầy tự hào.

Nhìn thấy leader khóc, những chàng trai trẻ khác cũng nhói lòng. Trước khi kịp nhận ra điều đó, họ cũng bắt đầu khóc.

"Ôi, đừng khóc!"

"Tại sao họ lại khóc? Mọi người đã làm rất tốt!"

"Tôi cảm thấy như mình cũng sắp khóc rồi." Jangmoon nói từ hậu trường. Jaeyong, một lần nữabcố giấu đi những giọt nước mắt. Tuy nhiên, Akira đã bắt quả tang anh.

"Lần thứ tư," anh trêu chọc.

Bone biết khá rõ về tình hình của đội, thở dài thương hại. "Những đứa trẻ này phải vấp ngã rất nhiều. Aglet là nơi hội tụ nhiều thành viên bị loại nhất."

Khán giả dù không biết họ đã trải qua quá trình như thế nào để có được màn trình diễn như vậy.

Nhưng họ vẫn cảm thông cho những người đàn ông đang khóc trên sân khấu.

Trong lòng June vô cùng hoảng sợ. Anh đứng ở trung tâm sân khấu, tất cả các đồng đội khác của anh đều rơi nước mắt.

Cảm nhận được ánh mắt dò hỏi của khán giả nên June đành từ mình giải thích.

Trước khi các cố vấn kịp nhận xét, June có đôi lời phát biểu.

"Umm, thật là một lũ trẻ con khóc nhè phải không?"

Khán giả và cố vấn bật cười (trừ Sun-Y vẫn đang trong trạng thái sốc). Các thành viên khác của Đôi Aglet cũng cười khúc khích trong khi đang nức nở.

Mọi người không biết điều gì đã xảy ra với đội, nhưng cảm giác nhẹ nhõm và thích thú đã lấn át cảm xúc của khi họ kết thúc màn trình diễn.

"Nhưng nói một cách nghiêm túc, các thành viên đã luyện tập vô cùng chăm chỉ."

"Hiện tại, đó là điều mà chỉ chúng tôi mới hiểu, nhưng tôi muốn tất cả các bạn biết rằng chúng tôi biết ơn đến nhường nào vì được cho phép biểu diễn trước các bạn."

June co rúm người lại trước bài phát biểu "đầy cảm hứng" của mình. Nhưng vì là người duy nhất có thể nói lúc này, anh tiếp tục.

"Những người này," anh nói, liếc nhìn đôi mắt đầy cảm xúc của đồng đội.

"Là một trong những người tốt nhất mà tôi từng làm việc cùng. Và tôi thực sự muốn thấy họ tiếp tục thực hiện ước mơ của mình."

"Vì vậy, kể từ ngày hôm nay, xin hãy nhìn họ một cách thiện cảm hơn. Se Hun, Jakob, C-Jay, Taekyung, Haesoo và Seokhwa, tất cả các bạn đã làm rất tốt."

"Tôi chỉ muốn các cậu biết điều đó và từ bây giờ, tôi hy vọng những người bạn đồng hành hiện tại của tôi không còn nghi ngờ bản thân nữa."

"Các cậu đang theo đuổi một ước mơ chính đáng."

June nói những lời đó để an ủi, mong cuối cùng các thành viên sẽ ngừng khóc.

Tuy nhiên, có vẻ như lời nói của anh chỉ khiến mọi việc trở nên tồi tệ khi họ bắt đầu khóc nhiều hơn!

Thậm chí một vài khán giả còn sụt sịt khi anh kết thúc bài phát biểu ngắn.

"Con mèo đen của chúng ta thật tốt bụng!"

June mím môi bực bội rồi hạ micro xuống.

Có lẽ anh không nên nói gì cả!

May mắn thay, các cố vấn quyết định cắt ngang sự im lặng.

Mặc dù họ có rất nhiều điều tốt và xấu để nói về màn trình diễn của các đội khác. Nhưng phần nào cảm thấy không nói nên lời về đội đặc biệt này.

"Nó...wow," Hyerin mở đầu.

"Đó là từ duy nhất tôi có thể nghĩ ra lúc này. Tôi thậm chí không thể bình luận về những lỗi kỹ thuật mà các bạn mắc phải vì tôi cảm thấy như chúng là một phần của buổi biểu diễn. Các bạn thực sự đã làm rất tốt."

"Tôi không biết phải nói gì." Jihyun tiếp tục.

"Thành thật mà nói, tôi không kỳ vọng nhiều vào đội này. Nhưng các bạn đã chứng minh tôi sai. Tôi cá rằng GROOVYTUNES sẽ tự hào về màn trình diễn này."

"June," Bone đột nhiên lên tiếng, khiến June liếc nhìn anh. "Cậu có phải là thiên tài?"

June nhướng mày.

"Tôi tôi không thể giải thích bằng lời, nhưng tôi tin bạn đã tiến bộ hơn bất kỳ ai trong chương trình này."

"Những người khác hiện tại sẽ không hiểu tôi đang nói gì, nhưng mọi thắc mắc sẽ được giải đáp khi tập phim phát sóng. Hãy xem nhé, một cách trìu mến."

Khán giả bắt đầu phàn nàn, muốn tập phim được phát sóng nhanh hơn. Những người cố vấn khác cũng trở nên tò mò hơn.

Kiera thường không bình luận nhiều về màn trình diễn của đội khác, đã cầm mic lên khiến Đội Aglet nhìn cô với vẻ ngạc nhiên.

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy cô gái đứng đầu mùa đầu tiên của 'Rising Stars', người có khí chất khác biệt hoàn toàn.

Mặt khác, thành viên cũ của cô - Mimi, lại khoác lên mình chiếc áo nỉ khóng lồ.

Tuy nhiên, khuôn mặt vẫn giấu đi bởi chiếc mũ trùm đầu lớn. Jia và Bora nhìn cô một cách kỳ lạ nhưng Mimi không bận tâm mà vẫn tiếp tục liếc nhìn June.

"Trong các nhiệm vụ Concept Mission, thường có một bài hát trở thành biểu tượng. Mùa đầu tiên là 'Girls Missing Home', mùa thứ hai, là 'Ugly U.' Mùa này lại là phần trình diễn của các bạn."

Khán giả thốt lên ngạc nhiên. Các thực tập sinh ở hậu trường cũng có cảm giác như bị một chiếc xe tải cán qua đặc biệt là Team Risers.

Những lời khen ngợi liên tục đổ về. Nhóm Aglet biết rằng họ đã cố gắng hết sức.

Có vấn khác tiếp tục phát biểu. Khi Rhino kết thúc phần bình luận, hội thảo quay về phía một người chưa thốt ra lời nào.

Anh chàng rác rưởi luôn cố gắng nói trong tất cả các buổi biểu diễn.

Anh ta thậm chí còn tận dụng cơ hội để được phát ngôn mấy câu nhận xét tiêu cực trước tiên. Tuy nhiên, lần này hắn lại là người lên tiếng cuối cùng.

"Anh có gì muốn nói không, Sun-Y?" Bone hỏi.

Sun-Y lắc đầu.

June nhếch mép cười khi chạm mắt với nam rapper.

Sun-Y ngay lập tức tránh ánh mắt của anh ta và hắng giọng. Hàng trăm câu hỏi quay cuồng trong đầu.

" Làm sao cậu ta có thể tiến bộ vượt bậc như thế được?"

Sun-Y cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

Thực tập sinh này... thật đáng sợ.

*****

Vote ⭐ vote ⭐ vote ⭐

Mình xin ý kiến của các bạn một chút.

Mọi người thích đăng mỗi ngày một chương hay là thích đọc dồn sau một tuần để mình xem xét ạ.

Nhớ comment bên dưới nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro