164) Tập phát sóng thứ 7 (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đại ca không trả lời", Jangmoon liên tục gõ cửa căn hộ của June.

"Gõ mạnh hơn đi." C-Jay đẩy Jangmoon ra, đạp mạnh vào cánh cửa.

"Cậu có chắc là anh ấy sống ở đây không? Nơi này chắc phải lâu lắm rồi?" Một người mới trong nhóm mở miệng hỏi.

Jaeyong nói. "Chắc mà. Lúc đầu tôi không tin, nhưng tôi đã tận mắt chứng kiến. Anh June sống ở đây."

Akira hỏi. "Tôi cũng không thể tin được. Tại sao một người như đại ca lại sống ở một nơi như thế này?"

Thành viên mới: “Tại sao? Có chuyện gì không ổn khi June sống ở đây sao?"

C-Jay nói. "Là 'thiếu gia June'. Cứ gọi thế sau khi cậu đuổi anh ấy ra khỏi đội á."

Anh nghiêng đầu sang một bên, bối rối nhưng cuối cùng cũng gật đầu. Anh muốn đến thăm June, nên sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết.

Trong khi C-Jay vẫn tiếp tục đập cửa, người hàng xóm đột nhiên thò đầu ra.

Người phụ nữ trung niên hét lên: "Đứa nào đập cửa vào ban đêm thế? Mấy đứa khốn nạn lúc nào cũng không để bà đây ngủ yên. Muốn đánh đít không hả?"

Nhóm năm người đàn ông ngừng lại, C-Jay ra hiệu rút lui khẩn.

"Chạy thôi!"

Tất cả mọi người vội vã tránh xa người phụ nữ điên loạn đó.

Khi lên đến tầng hai, họ thở phào nhẹ nhõm, bà già đó không chạy nữa.

"Có quay về không?" Jisung hỏi.

Jangmoon nói: "Tất nhiên là không rồi. Tôi muốn xem tập phim với June. Chắc chắn là anh ấy ở đây. Dù sao thì đại ca cũng không đi đâu cả."

C-Jay: "Chúng ta có nên hỏi ai đó xem anh ấy ở đâu không?"

"Ai?"

C-Jay: "Cánh cửa đó. Tôi có cảm giác khá tốt."

Cậu bắt đầu bước về phía cánh cửa đổ nát, nhưng bị Jisung ngăn lại.

Jisung thì thầm. "Này không biết ngại hả?"

"Xấu hổ không tồn tại từ điển của tôi." C-Jay cười khẩy gõ cửa.

June nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa. Ai lại đến thăm vào giờ này chứ?

"Cháu mở được cửa không?" Bà gọi vọng ra từ trong bếp.

June thở dài, miễn cưỡng đứng dậy. Anh vẫn còn trong tâm trạng tồi tệ sau khi tiếp nhận nhiệm vụ mới, đặc biệt là nhiệm vụ đầu tiên.

'Kỷ niệm Ngày của Cha mẹ với cha mẹ? Fu có muốn mình chết đi à?'

Làm sao anh có thể ăn mừng ngày đó cùng bố mẹ mình?

"Ai đó ạ?"

June thở dài khó chịu khi nhìn thấy nhóm con trai trước mặt.

Không hiểu sao, anh đã đoán trước được là họ sẽ đến, và đó là lý do tại sao anh quyết định ở lại nhà bà và Minjun qua đêm.

Tuy nhiên, có vẻ như chuyển chỗ ngồi chẳng có tác dụng gì.

"Đại ca!" mắt họ sáng lên khi nhìn thấy anh.

"Anh đang làm gì ở đây vậy?" June hỏi trong khi chỉ vào thành viên mới trong nhóm.

Jaeyong. "Cậu ấy nhất quyết muốn đến."

Zeth ngại ngùng nói, gãi gãi gáy. "Nghe nói các cậu sẽ cùng xem chương trình vào thứ sáu. Tôi cũng muốn tham gia."

"Được rồi, chúng tôi chẳng xem gì cả." June nói rồi đóng sầm cửa lại.

Tuy nhiên, C-Jay đã chen chân lên khe cửa trước khi nó kịp đóng lại hoàn toàn.

Đúng lúc Bà bước ra khỏi bếp và nhìn thấy năm chàng trai soái ca đứng ở ngưỡng cửa.

Bà hồ hởi kêu lên: "Ô mố. Rising Stars quay hình trực tại nhà bà sao?"

Akira bước lên phía trước chào hỏi. "Con chào bà ạ. Chúng cháu đến đây để thăm June ạ."

Bà ngoại đỏ mặt hạnh phúc, mỉm cười vỗ vai June.

"Sao không nói cho bà biết bạn bè đến chơi thế ?"

"Bởi vì họ không-"

"Chúng con muốn xem tập phát sóng mới với anh ạ." Jangmoon ngắt lời.

"Ồ, tất nhiên rồi! Tụi bà cũng định xem sau bữa tối. Có muốn tham gia cùng không?"

"Chắc chắn ạ!"

"Chúng cháu rất vinh dự."

"Không được đâu bà ơi," June kêu lên, nhưng bà mở cửa rồi.

"Phấn khích thật đó! Đây là lần đầu tiên bà gặp bạn của June. Đợi ở đây, bà bày đồ ăn lên. Cứ tự nhiên như ở nhà nhé."

"Chúng con cũng rất mong nếm thử tài nghệ của bà ạ!"

June thở dài, xoa bóp sống mũi. "Không thể tin được các cậu..."

Akira. "Đừng lo lắng. Bọn em có thứ này cho anh. Kẹo dẻo BenBen nè."

June chợt bừng sáng khi nhìn thấy bao bì màu đỏ, nhưng nhanh chóng lạnh mặt khi những người khác nằm dài trên ghế, bắt đầu chơi đùa và hành động tự nhiên như thể ở nhà.

Đúng lúc đó, Minjun bước ra khỏi phòng vệ sinh, nhướng mày nhìn nhóm người lạ.

"Ôi, có một cậu bé ở đây kìa!" C-Jay kêu lên, muốn véo đôi má phúng phính của nhóc con.

Tuy nhiên, Minjun hất tay anh ra. "Tại sao họ lại ở đây?"

"Hỏi bà đi," June thản nhiên ngồi xuống ghế.

Minjun thở dài. "Mấy người đang lấp đầy nơi này bằng testosterone không cần thiết đấy."

Những anh chàng kinh ngạc nhìn Minjun. Sao một đứa trẻ lại có thể nói năng lưu loát đến vậy?

Jangmoon. 'Thằng bé chắc thông minh hơn mình nhiều.'

Không bao lâu sau, Bà bày rất nhiều món ăn lên bàn phòng khách, mấy anh chàng đều nhìn thức ănbằng đôi mắt sáng chói, muốn nếm thử thật nhanh.

"Được rồi, các cháu còn chờ gì nữa? Ăn đi!"

Mấy anh chàng không ngần ngại mà ăn hết sạch các món ăn.

*****

Zeth: "Ôi trời ơi. Anh không nghĩ mình từng cảm thấy no như thế này trong đời. Em thật may mắn khi có một bà nấu ăn ngon như vậy".

"Bà ấy có phải là bà ruột của anh không?" Jisung hỏi.

Minjun đáp. "Không, Bà là bà ruột của em."

Jangmoon nói. "Ồ! Em còn nghĩ ba người là gia đình."

Minjun trêu chọc. "Chẳng phải rõ lắm sao. Em trông đẹp trai hơn anh June nhiều." Những người khác thì phì cười.

Lúc đó đã hơn 8:50 tối, nên đoạn giới thiệu của Rising Stars đã phát xong khi họ bật TV.

Sau đó, hình ảnh Kang Minho dưới ánh đèn sân khấu.

"Giờ là lúc triển khai nhiệm vụ Concept Mission !"

*****

Các bác nhớ vote ⭐ ủng hộ nhá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro