182) Cô gái tàu điện ngầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jia hét toáng lên ngay khi cuộc gọi vừa kết thúc.

"Mấy giờ rồi?" cô tự hỏi, há hốc mồm ngạc nhiên khi đồng hồ đã điểm 12 giờ 10 phút rồi.

"Con cần phải trang điểm lại." Jia vội vã chạy vào phòng tắm dặm lại lớp trang điểm.

Cindy ngơ ngác nhìn con gái mình. Jia chưa bao giờ hành động như thế này với một người đàn ông... huống hồ là một thần tượng!

Cindy thở dài lắc đầu, cô không muốn Jia hâm mộ một thực tập sinh như vậy.

Tuy nhiên, Cindy đã hứa sẽ đền bù cho con gái mình nên miễn cưỡng nghe theo yêu cầu của Jia.

Cô cảm thấy đau lòng khi phải gọi June lại và cho anh ta một cơ hôi, nhưng Jia quan trọng hơn với Cindy.

Sau vài phút, Jia bước ra khỏi phòng vệ sinh với khuôn mặt được chỉnh trang xong.

"Con đã sẵn sàng rồi."

Cindy thở dài đứng dậy khỏi chỗ. "Chúng ta đi họp thôi."

*****

June rời Itaewon để đến tòa nhà Azure. Chương trình không có lịch quay lại cho đến Chủ Nhật để thông báo về nhiệm vụ tiếp theo.

May mắn thay, không có thực tập sinh hay staff nào quanh đó.

Chỉ có chú bảo vệ răng thỏ June quen thuộc, nhưng bác lại không giỏi việc nên June có thể thâm nhập vào mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Anh đi qua hành lang, đảm bảo không bị camera quay lại.

June thấy vẫn còn 3 phút nữa mới đến 1 giờ chiều, anh thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng đến được phòng phỏng vấn.

June không ngần ngại mở cửa bước vào.

Một nụ cười nhỏ hiện trên môi khi anh nhìn thấy bóng dáng Cindy ngồi sau máy quay. Tuy nhiên, bên cạnh cô là một cô gái trẻ mà June chưa thể nhận ra.

June đóng cửa lại, hai người phụ nữ nhìn về phía anh.

June nghiêng đầu sang một bên, khóa mắt vào cô thiếu niên bên cạnh Cindy. Ở hai người có nét tương đồng nhưng đó không phải là điều đầu tiên anh nhận thấy.

Trái tim Jia đập thình thịch, hai má nóng lên khi thực tập sinh yêu thích của cô nhìn chằm chằm vào mắt cô.

"Cô gái ở tàu điện ngầm à?" June hỏi.

Trái tim nhỏ bé của Jia đập nhanh hơn nữa. 'June còn nhớ mình sao?'

"Chúng ta đã gặp nhau, đúng không?" June bước lại gần lại xác nhận.

"Ừm, đúng vậy." Jia ngượng ngùng vén tóc ra sau tai.

June cười khúc khích. "Tôi hy vọng là em không bỏ bữa vì tôi."

"Em không có. Em vẫn vote cho anh và ăn cơm đúng giờ."

"Tốt lắm."

Cindy đứng một bên quan sát hai người tương tác với nhau. 'Thân thiết thế nhỉ!'

Cô hắng giọng thật to để cả hai phải dừng cuộc trò chuyện lại.

"Cậu đến đây là muốn giải thích cái gì?" Cindy hỏi.

June lùi lại một bước, nhìn thẳng vào Cindy.

"Lần này cô thật tâm muốn nghe tôi giải thích sao?"

"Không, nếu cậu cứ nói chuyện với con gái tôi- "

"Vâng," Jia nhanh chóng ngắt lời mẹ. "Tôi với mẹ sẽ nghe anh giải thích."

June gật đầu, kéo ghế ngồi xuống. "Vậy chúng ta bắt đầu nhé nhé. Tôi chắc là chị có rất nhiều câu muốn hỏi."

Ba người ngồi trong phòng phỏng vấn nhỏ, Jia nhìn June bằng đôi mắt lấp lánh và Cindy vẫn nhìn lại người kia với vẻ nghi ngờ.

"Chúng ta mở đầu bằng câu hỏi quan trọng nhất," Cindy khoanh tay trước ngực và dựa lưng ghế.

"Cậu có trả tiền cho Azure để tăng thứ hạng của mình không?" cô hỏi thẳng thừng.

June nhanh chóng phản đối lập trường. "Không."

"Cậu chắc chứ?" Cindy thúc giục.

"Cậu có thể tự bảo đảm thứ hạng của mình, nhưng cha mẹ có thể đã sử dụng tiền bạc và quyền lực để giúp cậu trụ vững trong cuộc thi mà."

"Mẹ ơi," Jia thì thầm, vỗ nhẹ vào đùi mẹ. "Mẹ đừng nghiêm khắc với anh ấy quá."

"Mẹ đâu có nghiêm khắc." Cindy lớn tiếng phản bác. "Tôi chỉ hỏi một câu hỏi thôi."

"Bố mẹ tôi sẽ không làm thế." June thở dài.

"Lại nữa, làm sao cậu chắc chắn thế? Bậc phụ huynh đã gian lận trong Rising Stars năm ngoái, khả năng cao là họ sẽ lặp lại sai lầm lần nữa."

"Làm sao họ có thể lặp lại một tội lỗi mà họ chưa từng phạm phải trước đây?"

Hai người nhìn June với vẻ bối rối.

"Bố mẹ tôi không phải là Choi Si-woo và Choi Min-ah. Bố mẹ tôi đã chết."

Hai mẹ con nói không nên lời.

Bầu không khí lạnh lẽo bao trùm căn phòng. Cindy nhìn chằm chằm vào đôi mắt của chàng trai trẻ, cô không thể tìm ra phản ứng không đúng nào cả.

Tuy nhiên, Cindy chưa chắc chắn.

Cô đã gặp rất nhiều diễn viên giỏi trong suốt thời gian làm ngành.

"Còn giày MJ thì sao? Colexx? Cậu ăn ở Pierre nữa?"

June cúi đầu vân vê ngón tay. Trong lòng Jia nặng trĩu âu sầu.

'June trông...thật đáng thương.'

"Chúng không phải của tôi. Chúng là quà tặng của người khác."

"Ai mà đi tặng những thứ xa xỉ đó chứ?" Cindy hỏi.

"Chị sẽ cảm thấy khó tin, nhưng sự thật là vậy. Hiện tại tôi chưa thể tiết lộ đối phương tặng quà là ai, nhưng người đó sẽ lên tiếng vào thời điểm thích hợp. Tôi hy vong chị sẽ tin tưởng tôi trong thời gian này."

Cindy định hỏi thêm câu nữa nhưng Jia đã véo hông mẹ và cướp lời trước khi mẹ cô kịp hỏi.

Jia. "Bố mẹ anh...em có thể hỏi chuyện gì đã xảy ra với họ không?"

June dừng lại một lúc, cố gắng nghĩ ra một câu chuyện đáng tin.

Thực ra, anh không biết cha mẹ của Choi Joon-ho là ai, cũng không biết chi tiết về cái chết của ho.

Tuy nhiên, dựa trên trí nhớ mà Hana đã kể cho anh nghe một chút về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.

"Một vụ tai nạn xe hơi." June nhớ lại cuộc trò chuyện trước đây của anh với Hana.

"Họ đã chết trong vụ tai nạn xe hơi."

"Tôi thậm chí còn không được gặp họ nữa." June nhẹ nhàng nói, nhìn xuống đùi mình.

Hơi thở của Cindy và Jia như nghẹn lại khi họ nhìn June.

"Tại sao bây giờ cậu mới nói?" Cindy hỏi với giọng điệu nhẹ nhàng hơn trước

"Vì dù sao cũng chẳng có ai tin tôi cả." June thành thật.

"Tôi thậm chí còn không thể nói chuyện với bạn bè của mình. Ngay cả bản thân chị lúc đầu còn không cho tôi cơ hội khi ta mới gặp nhau."

Cindy cảm thấy tội lỗi, nhanh chóng tránh né ánh mắt chàng trai trẻ.

"Nhưng tôi rất biết ơn vì chị vẫn cho tôi một cơ hội. Tôi muốn chứng minh với mọi người rằng tôi không phải là con trai của gia đình Choi".

"Tôi chỉ là Choi Joon-ho, một thần tượng đầy tham vọng."

Không gian tĩnh lặng một lúc. Cindy hắng giọng, vẫn tránh ánh nhìn trước mắt.

"Vậy, kế hoạch bây giờ là gì?" cô nhẹ nhàng hỏi.

Anh cười thầm trong lòng.

"Những cuộc phỏng vấn đáng thương mà các thực tập sinh phải bày tỏ cảm xúc khi thứ hạng của họ không như mong đợi... Chị có thể cho phép tôi thực hiện một cuộc phỏng vấn như vậy được không?"

*****

Các bác nhớ vote ⭐ cho tui nha.

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro