33) Kẹo dẻo tăng chiều cao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã được một tuần kể từ khi June bắt đầu làm việc tại cửa hàng tiện lợi. Và bây giờ là ngày cuối cùng của anh ấy rồi. Cho đến nay mọi chuyện vẫn ổn và anh ấy khá biết ơn người chủ cũ đã cho anh ấy đeo khẩu trang khi làm việc.

Tất nhiên không phải chiếc mặt nạ mèo màu hồng sáng của anh ấy.

Chỉ là một chiếc khẩu trang màu đen thông thường.

Tuy nhiên, bây giờ đã là ngày cuối cùng của anh ấy, có vẻ như thế giới đang thử thách anh ấy.

Giữa ban ngày, một người say rượu đến quấy rầy và muốn mua một bao thuốc lá miễn phí.

"Không có gì miễn phí trên thế giới này đâu anh bạn." June nói, nhìn thẳng vào mắt anh.

Người say cười lớn. "Hả? Câu đang nói chuyện với ai vậy, nhóc?  bao nhiêu tuổi rồi?" anh nói, lắp bắp.

June thở dài, cảm thấy mệt mỏi. "Vậy thì đi đi ông ơi. Ở đây chúng tôi không phát quà miễn phí."

Người say đột nhiên lấy từ trong túi ra một thứ gì đó - một loại dao. Lông mày lune nhướng lên ngạc nhiên khi gã say rượu giơ nó ra trước mặt đây đe dọa. Tim June bắt đầu đập mạnh hơn trong lồng ngực. Không ngờ gặp phải nguy hiểm lại khiến bản thân hưng phấn như vậy!

"Chỉ cần cho tôi một gói thôi nhóc. Nếu không thì cậu chết chắc rồi"

"Tao muốn thấy mày thử đây." June nhếch mép cười. Tên say lao tới, cố gắng đâm con dao vào gần cổ June. Tuy nhiên, bằng phản xạ nhanh, June đã nhanh chóng giật lấy con dao trên tay và ấn vào một điểm ở cổ tay khiến tên say rượu buông dao.

Sau đó. June kẹp khuỷu tay quanh  người say rượu, khóa anh ta tại chỗ. June nhăn mặt khi mùi rượu rẻ tiền, mùi dầu mỡ tích tụ trên tóc và gàu xộc vào các giác quan của anh.

"Tại sao ông lại đi tìm thuốc là trong khi lẽ ra ông nên ăn trộm dầu gội đầu?"

June nhanh chóng xé một gói dầu gội trên quầy và bỏ vào túi của người say rượu. Sau đó, anh ta siết chặt vòng tay quanh cổ khiến người say nghẹn ngào.

"Giờ thì đi tắm đi và đừng quay lại nữa, hiểu chứ?"

Người say nhanh chóng gật đầu, trở nên tỉnh táo. Anh ấy nghĩ người làm việc bán thời gian chỉ là một đứa trẻ, nhưng có điều gì đó ở anh ấy thật đáng sợ.

June nhếch mép cười khi nhìn người say rượu già trông sợ hãi. Anh vỗ nhẹ vào lưng mình.

Sau cuộc chạm trên với người say rượu, ba nữ sinh trung học bước vào cửa hàng. Họ đang xem thứ gì đó trên điện thoại, khiến một người trong số họ  vào giá đựng khoai tây chiên. Đồ trên kệ đổ nhào nhưng họ vẫn tiếp tục bước đi như chưa có chuyện gì xảy ra.

June tặc lưỡi rồi đi đến giá để sắp xếp chúng lại theo thứ tự. Khi đến gần các nữ sinh trung học anh thoáng thấy những gì họ đang xem. June nhướng mày ngạc nhiên.

Họ đang xem video biểu diễn 0 sao của anh.

"A phải làm sao đây? Chúng khá dễ thương. Tôi yêu nhất là sư tử."

June nhăn mặt. C-Jay? Thật sự?

"Tôi xem nó hàng ngày khi muốn cười sảng khoái. Nó giống như một chương trình hài vậy."

"Anh chàng đeo mặt nạ hát khá hay, nhưng tôi không biết tại sao Azure lại cho anh ta tham gia. Anh ta trốn sau chiếc mặt nạ chẳng phải là siêu xấu sao?"

"Đúng vậy. Tôi đã không thích anh ta rồi"

June giễu cợt.

"A... sao cũng được. Tôi rất mong chờ tập đầu tiên. Tôi tò mò về những người này"

Họ trả tiền đồ uống và rời khỏi cửa hàng, thậm chí không thèm khen ngợi anh một lời.

June đang trong tâm trạng chua chát thì có bốn đứa trẻ tiểu học bước vào. Họ ồn ào, cầm trên tay những chiếc iPad dính đầy dầu mỡ và có vẻ là những đứa trẻ hư hỏng.

"Bây giờ thì ua kẹo! Hay khoai tây chiên? Hay đồ uống? Nhưng tao cũng muốn một ít cơm nắm." một đứa trẻ nói.

"Hãy lấy tất cả." một người khác nói. "Mẹ nó đưa tiền rồi, không sao đâu."

Họ đi loanh quanh trong cửa hàng trong khi June lau quầy. Tuy nhiên, anh không thể không lắng nghe cuộc trò chuyện của họ khi một đứa trẻ bắt đầu nói.

"Hãy lấy cái này nữa."

"Đó là cái gì vậy?"

"Mày không biết? Đó là kẹo dẻo BenBen! Nó sẽ khiến tao trưởng thành sau một ngày!"

"Không thể nào."

"Đó là sự thật! Bạn tao đã cao thêm 2 cm trong một ngày sau khi ăn nó."

"Vậy chúng ta hãy mua nó nhé."

Bọn trẻ mang một ít đồ ăn nhẹ và đồ uống đến quầy. Tuy nhiên, June không thể ngừng ngắm nhìn kẹo dẻo BenBen. Anh ta triệu tập các nhiệm vụ hiện tại của mình.

[Trạng thái nhiệm vụ:

1. Quyên góp tiền từ thiện. CHƯA ĐẦY ĐỦ

2. Tăng chiều cao thêm ít nhất một centimet KHÔNG HOÀN THÀNH

3. Xin chữ ký của người nổi tiếng: KHÔNG HOÀN THÀNH]

"Ông có thể làm nhanh hơn được không, ông già?" một trong những đứa trẻ nói với vẻ khó chịu. June tập trung sự chú ý của mình vào những đứa trẻ.

"Người già à?" anh ấy hỏi.

"Cứ cho chúng tôi đồ ăn nhẹ đi, ông già." họ tiếp tục trêu chọc. June thở dài trước khi bỏ đồ ăn nhẹ vào túi. "Đây, lũ ngốc nhỏ."

Họ lè lưỡi trước khi rời đi khiến June càng khó chịu hơn. Anh ấy sẽ mắng họ nếu họ không đưa ra những thông tin quan trọng. Nhưng vì họ đã cho June thông tin về kẹo dẻo BenBen nên anh đã để họ thoải mái.

June rời khỏi quầy trong chốc lát để đến chỗ giá kẹo dẻo. Anh lục lọi trong giá và thấy chỉ còn lại một gói.

Anh cau mày. Anh ấy đã thấy nhiều người mua sản phẩm này trong tuần qua!

Lẽ ra anh ấy nên tích trữ nó nếu biết nó có thể tăng chiều cao của mình.

June còn đang tự lầm bầm thì bỗng có ai đó vỗ nhẹ vào vai cậu. Anh quay lại và nhìn thấy một người phụ nữ có vẻ ngoài tầm tuổi anh khi anh còn là Quân Hạo.

"Tôi xin lỗi. Bạn có phải là người làm việc ở đây không?"

June gật đầu.

"Tôi đang vội. Tôi chỉ định mua cái này thôi." Cô nói trong khi cầm một ít băng vệ sinh. "Tôi có thể trả tiền ở đây được không? Tôi thực sự cần phải đi."

"Được thôi." June nói một lần nữa.

Người phụ nữ đưa cho anh ta tờ 20 đô la.

"Tiền thừa của bạn nữa." anh nói.

Cô ta lắc đầu. "Giữ tiền lẻ. Tôi thực sự cần phải đi."

Nói xong cô vội vã rời khỏi cửa hàng. Jun mỉm cười một mình. Có vẻ như rốt cuộc anh ấy không cần phải trả tiền mua kẹo dẻo BenBen bằng tiền của bản thân.

Anh quay lại quầy nhưng dừng lại khi nhìn thấy một món đồ màu hồng trên đó. Anh cau mày và nhặt nó lên.

Một chiếc ví?

June mở ví để xem nó có thể thuộc về ai nhưng điều đầu tiên anh nhận thấy là số tiền bên trong.

[Tuyệt vời. Có rất nhiều tiền.]

Thực vậy. Chiếc ví có hơn 10.000 đô la!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro