41)Vì tôi có lý do

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

June thở dài thất vọng khi nhét một viên kẹo dẻo vào miệng dưới chiếc mặt nạ. Anh ấy đã dùng đến gói kẹo dẻo BenBen thứ hai vì nghiện chúng kể từ khi anh ấy mua nó vào tuần trước.

Tuy nhiên, anh ấy thậm chí còn không cao thêm một inch nào! 

'Những đứa trẻ đó nói rằng nó có thể khiến con người trưởng thành chỉ trong một ngày.'

Đúng là một trò lừa đảo.

Mọi thứ thật tồi tệ.

Những viên kẹo dẻo thì tẻ nhạt. (mặc dù chúng có vị rất ngon)

Giọng hát, điệu nhảy, màn trình diễn tệ hại.

Và tiếng hát liên tục như dê của Eli là tệ nhất trong số đó.

Tệ hơn nữa những người này thậm chí còn không muốn lắng nghe! Nếu June có thể sử dụng bạo lực như anh đã làm trong băng đảng, anh có thể sẽ khiến họ vâng lời. 

Nhưng đây là một chương trình sống còn của thần tượng và lune chắc chắn rằng mình sẽ bị đuổi nếu áp dụng bất kỳ hình thức bạo lực nào.

"Lắng nghe ý kiến của tôi một chút được không?" June hỏi khoanh tay trước ngực.

Tuy nhiên, đồng đội của anh vẫn ngoan cố. Hoon và Bin tiếp tục nhảy riêng. Minx đang  học những câu rap của mình. 

C-Jay và Jangmoon đang bận rộn chơi đùa, còn Eli vẫn đang cố gắng hát phần của June.

June nói, lần này giọng anh to hơn. "Các bạn. Chúng ta cần nói về những gì chúng ta có thể cải thiện trong hiệu suất của mình."

"Anh sẽ giữ im lặng chứ?" Hoon ngắt lời. "Tôi đang cố gắng nghĩ ra vũ đạo mới ở đây."

June cắn môi chán nản.

Anh ấy nhìn các đồng đội của mình và có vẻ như họ thực sự không hề quan tâm đến màn trình diễn.

June muốn bứt tóc nhưng quyết định bước ra ngoài để bình tĩnh lại. Anh ngồi xuống khu vực phòng chờ và dựa vào tường.

[Một nhiệm vụ phụ khác đang mở:

 Nhiệm vụ phụ có tên: Dẫn đường! 

Thêm khía cạnh LEADER trong cửa số trạng thái kỹ năng. 

Trở nên đồng cảm hơn và dẫn dắt đội đến chiến thắng! 

Cấp độ ban đầu: C. 

Bạn có muốn nhận nhiệm vụ phụ không?]

June mở to mắt nhìn cửa số trạng thái hiện lên.

Đây chính xác là những gì anh ấy cần!

Fu không vô dụng như anh nghĩ.

'Tôi chấp nhận.'

[Rất tốt. 

Đây là nhiệm vụ của bạn: An ủi một người. Hãy rèn luyện kỹ năng lãnh đạo của bạn và an ủi ai đó cho đến khi họ cảm thấy tốt hơn. 

Hạn chót cho nhiệm vụ: 3 giờ. 

Việc không hoàn thành nhiệm vụ phụ sẽ khiến kỹ năng bị suy giảm. 

Chúc may mắn.]

"Ba giờ?"

June còn chưa kịp nghĩ xem sẽ tìm người nào để an ủi thì đột nhiên nghe thấy tiếng sụt sịt từ phía sau bức tường. Anh cau mày và hướng mắt về nơi phát ra âm thanh.

Anh nhìn thấy Akira đang ngồi trên một trong những chiếc ghế và có vẻ như đang khóc.

June nhếch mép cười. Chắc rằng anh ấy không cần phải tìm kiếm xa xôi nữa.

June thận trọng bước tới chỗ thành viên người Nhật của RAVEN. Im lặng ngồi xuống cạnh anh

Akira ngẳng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe, hỏi "Cậu đang làm gì ở đây?"

"Cậu ổn chứ?" June hỏi, gãi gãi đầu.

Giờ nghĩ lại anh ấy rốt cuộc không giỏi an ủi người khác.

Người duy nhất anh an ủi trong đời là Mei Ling khi nhóm nhạc yêu thích của cô tan rã, trong đó có RAVEN.

"Cậu nghĩ sao?" Akira hỏi "Đội của chúng ta là một mớ hỗn độn."

"Kể cho tôi nghe đi." June thở dài, tựa người vào ghế.

Akira trừng mắt nhìn anh. "Bạn thì biết cái gì?" anh ấy hỏi "Bạn thậm chí còn không tham gia cuộc thi này một cách nghiêm túc với chiếc mặt nạ sáng sủa và tính cách lãnh đạm của mình. Tuy nhiên, đối với tôi thì khác. Đây là cơ hội cuối cùng để tôi được ra mắt."

"Có phải tất cả thành viên RAVEN đều nghĩ như vậy không?"June hỏi "Tại sao tất cả các bạn đều cho rằng tôi không coi trọng việc này?"

Akira nhướng mày nhìn anh.

"Hãy nhìn chiếc mặt nạ mèo của bạn! Ai lại đeo nó đi thi cơ chứ?"

"Tôi có lý do của mình." June giải thích. Và tôi cũng có lý do để tham gia cuộc thi

Mei Ling.

"Hai chúng tôi có thể có những cách nhìn khác nhau về lý do tại sao chúng ta muốn ở lại đây và tôi chắc chắn rằng sẽ rất khó để tham gia một chương trình sống còn về thần tượng khi bạn đã một lần nếm trải cảm giác đấy."

"Bạn phải đã trải qua rất nhiều điều để đạt được ước mơ của mình, nhưng cảm giác như bạn đang quay trở về con đường ban đầu." June nói tâm trí anh vẫn còn vương vẫn những suy nghĩ về em gái mình.

"Tôi đã làm rất nhiều điều để bảo vệ những thứ tôi yêu quý, nhưng cuối cùng điều đó dường như vô ích. Tất cả những công việc khó khăn, sự hy sinh mà tôi đã làm đều biến mất. Nhưng chúng ta không thể làm gì khác ngoài việc đối mặt với những biến động bất thường xảy đến. "

"Bởi vì bằng cách này, chúng ta cũng đang bảo vệ những gì ta trân trọng. Trong trường hợp của bạn, đó là ước mơ trở thành idol."

Và trong trường hợp của June là Mei Ling.

Akira nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu.

June hắng giọng và nhìn đi nơi khác. Đã lâu rồi anh không nói một câu dài như vậy nên anh cảm thấy khó xử.

Akira cảm thấy như thể June là một người hoàn toàn khác ngay lúc đó. Anh đã nói chuyện với Jaeyong về June, và Jaeyong luôn nói với anh rằng anh là một chàng trai điển hình chỉ muốn trở thành một thần tượng vì những trò đùa giỡn với nụ cười tự mãn.

Nhưng bây giờ được chứng kiến thì có vẻ như June thực sự là một chàng trai tử tế.

"Tôi xin lỗi." Akira lầm bầm. "Tôi đoán là tôi chỉ thấy thất vọng thôi." anh thành thật nói.

Jeayong và Evan ở cùng một đội, nếu tôi bị mắc kẹt trong một đội chắc chắn sẽ thua, anh tiếp tục (Bằng tiếng Nhật) "Họ là một lũ ngốc." Akira nói bằng tiếng mẹ đẻ.

Jun cười khúc khích "Đúng vậy." anh cũng trả lời bằng tiếng Nhật.

Akira nhìn anh với đôi mắt mở to. "Cậu biết nói tiếng Nhật á."

June nhún vai. Anh ta thông thạo ngôn ngữ này vì đã từng đàm phán rất nhiều với các băng đảng Nhật Bản. Tuy nhiên, anh chắc chắn không giỏi bằng Akira.

"Bạn có thể nói như vậy." June nói vẫn nói bằng tiếng nước ngoài.

"Ôi chúa ơi! Tôi đang tìm người nói cùng ngôn ngữ của tôi. Vậy bạn có phải là người gốc Nhật không?"

"Không." Jun lắc đầu. "Chỉ tình cờ học được thôi"

"Thật tuyệt." Akira nói với đôi mắt sáng ngời, rõ ràng là trông khá hơn.

[Xin chúc mừng ký chủ. 

Bạn đã hoàn thành một nhiệm vụ phụ. 

Bây giờ bạn đang sở hữu khía cạnh LEADER. 

Cấp độ hiện tại: C.]

June mỉm cười dưới chiếc mặt nạ.

"Chúng ta hãy quay lại phòng tập thôi. Tôi nghĩ đã đến lúc thích hợp để tôi nhồi vào đầu họ một vài khái niệm quan trọng."

Akira gật đầu và cũng đứng dậy "Tôi sẽ giúp bạn, bạn của tôi"

Hai người họ quay trở lại phòng tập, nhưng June dừng lại khi nhận ra rằng Akira cũng có thể giúp anh việc khác.

"Này." June nói, nắm lấy cánh tay Akira.

"Dạ thưa anh?"

"Bạn cả phiền cho tôi chữ ký của bạn không?"

[Nhiệm vụ đã hoàn thành. Lấy chữ ký của người nổi tiếng người nổi tiếng. Vui lòng chọn một khía cạnh để cải thiện]

'Nhảy.'

[Nhảy +1. Cấp hiện tại C-]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro