46)Kết quả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Holy shit." Na-ri kêu lên khi màn trình diễn của họ kết thúc.

Abyss cúi chào lần cuối trước khi rời sân khấu.

“Thật điên rồ." Soo-min nói. "Tôi không nghĩ được họ sẽ thành công trên một sân khấu như vậy."

"Tất cả đều khá tốt." Wei nói thêm "Tôi đã nhận ra một số thực tập sinh không sao từ màn trình diễn bài hát chủ đề của họ, và họ không như thế này "

"Và anh chàng Main-Vocal nữa? Junny? JunJun?" Na-ri hỏi.

"June." Jia nhanh chóng giải thích. "Tên anh ấy là June. Nói đúng đi."

Bạn bè của Jia quay sang cô, ngạc nhiên trước sự bộc phát đột ngột của cô.

"Đúng rồi. June." Na-ri cười khúc khích. "Anh ấy thực sự rất giỏi. Giọng hát của anh ấy nổi bật so với những người còn lại. Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ bầu cho Bin. Anh ấy thực sự rất đẹp trai."

Jia nhìn họ với đôi mắt mở to. "Cái gì? Tên đó thậm chí còn không nổi bật!"

Soo-min nói. "Là người nhảy giỏi nhất và cũng nổi tiếng nhất trong đội vì xuất hiện trong top 20."

Jia cau mày. Cô thậm chí còn không để ý đến anh chàng đó.

Wei cười khúc khích sau lưng cô: "Đó là do cậu quá tập trung vào gã June đó, bạn của tôi. Có vẻ như ai đó đang có thành kiến."

Jia quay đi tránh mặt.

'Vậy nếu cô thích June thì sao?' Cô nhanh chóng mở điện thoại và bỏ phiếu cho anh.

Đối với cô, anh là người nổi bật nhất, và sẽ thật đáng tiếc nếu anh không giành chiến thắng trong nhóm chỉ vì Bin nổi tiếng hơn.

"Được rồi, các starlight." Minho nói. "Bây giờ là lúc bình chọn cho đội mà bạn yêu thích hơn, giữa Kingz và Abyss."

Minx siết chặt cánh tay June.

"Sao thế?" June hỏi.

"Em sợ kết quả." anh à, cậu út nói, tay run run.

"Tôi đột nhiên mất tự tin sau khi chúng ta kết thúc."C-Jay, thực tập sinh tự tin nhất trong chương trình, ngạc nhiên nói.

Jangmoon gãi gãi sau đầu. "Tôi cũng đã mắc sai lầm, nếu không có đại ca lune, sân khấu đã bị hủy hoại rồi."

Hoon nhếch mép cười. "Tôi không phạm sai lầm."

"Tôi xin lỗi.” Bin nói. "Đó là lỗi của tôi vì đã không thực hiện vũ đạo chặt chẽ hơn. Tôi đoán là tôi đã mất tự tin sau khi xem đội khác biểu diễn."

June thở dài khi nhìn những người đồng đội chán nản của mình.

"Các bạn cảm thấy thế nào khi biểu diễn?" anh hỏi.

"Thật là vui." Akira nói. "Đã lâu rồi tôi mới có khoảng thời gian biểu diễn vui vẻ như thế. Tôi nghĩ lần cuối cùng xuất hiện cảm giác đó là khi RAVEN quảng bá trong các lễ hội âm nhạc."

Minx gật đầu, trông có vẻ bớt lo lắng hơn một chút. "Ừ, cảm giác thực sự rất vui. Tôi luôn lo lắng trong các buổi đánh giá thực tập sinh hàng tháng, nhưng lần này không giống."

C-Jay cười khúc khích, vỗ nhẹ vào lưng cậu út. "Hãy kể cho tôi nghe đi. Tôi không có cảm giác như chúng ta đang bị đánh giá."

Eli nói thêm. “Em thậm chí còn quên mất đây là một cuộc thi. Em cũng thích rap nữa."

"Chà, tôi có thể nói là tôi cũng hài lòng với màn trình diễn này." Bin mỉm cười.

"Vây hẳn là không có vấn đề gì." June nói. "Các bạn đã có khoảng thời gian vui vẻ. Đó mới là điều quan trọng. Tôi nghĩ khán giả cũng cảm thấy như vậy."

Akira cười khúc khích và huých vai June "Này, anh cũng đang làm rất tốt công việc  của leader."

"June là anh trai ruột thịt của tôi!" Jangmoon kêu lên.

Jun thở dài. "Bạn lớn tuổi hơn tôi!"

"Không sao đâu," Jangmoon mỉm cười. "Với em, anh như người anh cả trong nhà vậy."

June tặc lưỡi và lắc đầu.

"Đi vào để chứng kiến kết quả," anh nói. "Và hãy nhớ rằng, dù kết quả có thế nào đi chăng nữa, điều quan trọng là các bạn đã có khoảng thời gian vui vẻ."

Nói xong, anh quay lại và đi đến phòng kết quả.

Hoon tặc lưỡi khi nhìn June bước đi. 'Thế quái nào mà anh ta ngầu thế nhỉ?'

June chỉ nói những lời đó.

Nhưng tất nhiên, anh không tin họ.

Kết quả luôn là quan trọng nhất!

Cuối cùng, mọi người chỉ nhìn vào kết quả chứ không nhìn vào mức độ nỗ lực mà họ đã bỏ ra để đạt được kết quả đó.

June đã học được điều đó một cách khó khăn.

Cho dù anh ta có vấp ngã, suy sụp và hy sinh bản thân vì Bạch Hổ bao nhiêu lần thì cuối cùng tất cả đều vô ích.

Tuy nhiên vì những người đồng đội trẻ tuổi của anh tỏ ra quá suy sụp nên anh không thốt lên những lời đó.

Có cảm giác như anh ấy đang nói điều đó với bản thân còn trẻ và ngây thơ của mình.

Họ bước vào phòng kết quả và thấy Kingz đã ở đó. Cả nhóm liếc nhìn họ với vẻ mặt khó hiểu, tạo ra bầu không khí căng thẳng trong phòng.

Akira mỉm cười với đồng đội của mình, nhưng họ quá tập trung vào màn hình nên không chú ý đến anh. Anh cau mày và ngồi cạnh June.

Màn hình bắt đầu nhấp nháy kết quả của Artist Battle.

"KẾT QUẢ của GIRL EVOLUTION."

"Kingz vs Abyss."

"Đội Kingz. Thành viên đứng đầu,"

Đội Kingz theo dõi màn hình với sự mong đợi. June nhìn từng người một và khó có thể đoán được ai sẽ đứng đầu.

Nhiều người trong số họ rất nổi tiếng, nhưng nếu anh phải chọn ai đó thì đó sẽ là Casper hoặc Jaeyong.

"Casper."

Các thực tập sinh khác vỗ tay cho Casper. Đối với một số người trong số họ, điều đó đã được dự đoán trước.

Casper hiện là top 2. Tuy nhiên, điều đó vẫn không làm vơi đi nỗi thất vọng trong lòng họ.

"Đội Abyss,Thành viên dẫn đầu."

“Tôi ước gì đây là anh, anh trai." Akira thì thầm bên cạnh June.

Jung tập trung vào màn hình.

"Bin"

Bin đứng dậy và thở phào nhẹ nhõm. Minx đi ra sau lưng ôm anh.

"Xin chúc mừng, anh trai."các thành viên khác của Abyss kêu lên. Chỉ có Hoon là im lặng

"Chúc mừng." June nói.

Akira thở dài "Đáng lẽ phải là cậu."

Jun cười khúc khích. "Tại sao lại thất vọng hơn tôi vậy?"

Akira nhún vai. "Bạn là người đã khiến đội này sống lại."

"Quên chá nà." anh thờ ơ nói. "Bin làm tốt lắm."

June lại nói những lời tử tế như vậy nhưng trong lòng lại đang chửi rủa.

Sau tất cả những gì đã trải qua, anh ấy vẫn không giành được vị trí đầu tiên?

Anh thở dài và cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ như vậy trong đầu.

Bin đã có một số người hâm mộ trước khi tham gia Rising Stars.

June vẫn còn một chặng đường dài phía trước.

Sau khi công bố các thành viên dẫn đầu, giờ là lúc xem ai là người chiến thắng giữa hai đội.

Các thực tập sinh ở hậu trường trò chuyện với nhau.

"Có lẽ là Kingz?"

"Tôi cũng nghĩ vậy."

Zeth chăm chú theo dõi màn hình.

"Tuy nhiên, tôi nghĩ Abyss đã làm tốt hơn." anh lấm bẩm trong hơi thở.

Tên của hai đội được hiển thị trên màn hình và bên dưới là các số khác nhau từ 1 đến 500.

Một nhịp giống như tiếng trống vang lên trong phòng kết quả và các học viên có cảm giác như tim họ đang đập cùng một nhịp độ nhanh.

“Điều này thật căng thẳng." Akira nói.

"Kingz: 289"

"Abyss: 211"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro