55) Vật phẩm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

June đã bỏ chạy trước khi bị các học viên ham muốn chiếc mũ thỏ của anh ấy nuốt chửng.

Anh khinh thường nhìn mảnh vải mềm mại.

"Tại sao họ lại thích nó đến vậy?"

Anh ấy đã thử đeo nó vào nhưng nó không vừa với đầu anh ấy vì chiếc mặt nạ mèo của anh ấy. Thay vào đó, nó chỉ lúng túng ngồi trên tai mèo.

Chà, thật vô ích. Điều này không phù hợp với một người như anh ấy.

Ai đó xinh đẹp hơn hoặc dễ thương hơn sẽ phù hợp với món đồ này. Jisung hay Minx chẳng hạn.

Anh đặt chiếc mũ thỏ qua vai và đặt một tay lên chiếc bàn nhỏ. Tuy nhiên, thay vì một bề mặt phẳng, lại có một vết lõm lớn bên dưới tầm khăn trải bàn.

June nhanh chóng rút khăn trải bàn ra và nhìn thấy một đôi giày bên dưới.

Đó là những đôi giày múa ba lê.

June nghiêng đầu sang một bên vẻ bối rối.

Đây có phải là một trong những món đồ không?

Nếu không thì tại sao nó lại được giấu dưới tấm khăn trải bàn như vậy?

June liếc nhìn đồng hồ và thấy chỉ còn 5 phút nữa là kết thúc cuộc săn vật phẩm.

Anh quyết định quay trở lại vị trí trong khi nảy ra một số ý tưởng về những việc cần làm với hai món đồ.

"Tôi không thể tìm thấy thêm món đồ nào nữa." C-Jay rên rỉ. "Tôi đoán là tôi bị mắc kẹt với những chiếc phi tiêu này hay thứ gì đó."

"Ít nhất cậu thể hiện những kỹ năng khác." Jangmoon nói. "Tôi có một cuốn sách! Tôi sẽ làm cái quái gì đây? Đọc cho khán giả nghe?"

Akira cười khúc khích, cầm một nhạc cụ kỳ lạ. "Thật may mắn cho tôi. Tôi đã tìm được thứ tôi xử lý được."

"Đó là cái gì vậy?" June hỏi.

"Đó là một chiếc Koto," Akira trả lời. "Đó là một loại đàn tam thập lục, tương tự như đàn guitar và đàn hạc. Thật tốt khi mẹ tôi bắt tôi học loại nhạc cụ này khi tôi còn nhỏ. Bây giờ, tôi có thể thể hiện tài năng của mình."

Nó tương tự như guzheng của Trung Quốc. Nó được sử dụng trong dân gian hoặc âm nhạc cung đình truyền thống.

June đã có thể tưởng tượng ra cảnh Akira vừa hát vừa chơi nhạc cụ.

Nó sẽ tạo nên một sự kết hợp khá gọn gàng.

"Tôi xui xẻo quá," Minx bĩu môi.

June giật mình "Cái quái gì vậy? Đầu manơcanh à?"

C-Jay cười khúc khích. "Anh không biết cái này à, anh trai? Đó là mic họ dùng để thu ASMR."

"ASMR?" June hỏi. "Đấy là cái gì?"

"Tại sao anh lại không biết đến nó chứ, ông bạn già?" Akira cười khúc khích.

"Nó nổi tiếng trên YouWatch. Điều này sẽ tạo ra một buổi phát trực tiếp thú vị. Bạn có thể thứ các cách kích hoạt khác nhau trong khi thì thầm với Stars."

Jun cau mày. "Ô, đó là sở thích kỳ lạ với việc thì thầm à."

"Nó không kỳ lạ!" Jangmoon kêu tên. "Em dùng nó để cải thiện giấc ngủ đấy."

Ngay sau đó, Jisung tay trắng tham gia cùng họ. Đôi tay anh vẫn run rẩy, sợ hãi khi nghĩ đến việc phát trực tiếp.

Jisung đã quen với việc biểu diễn trên sân khấu và mặc dù anh ấy thường cảm thấy lo lắng trước khi bắt đầu buổi biểu diễn thực sự.

Tuy nhiên, vì đây là việc không liên quan đến việc biểu diễn mà tập trung nhiều hơn vào việc nói chuyện nên chứng sợ xã hội của anh ấy dần trở nên tồi tệ hơn.

"Bạn chưa có món đồ nào à?" Akira hỏi.

Jisung gật đầu, lo lắng. Anh liếc nhìn đồng hồ và thấy chỉ còn chưa đầy 3 phút nữa.

"Tôi không biết mình sẽ làm gì." anh nói.

"Ai có thêm một món đồ?" Akira hỏi. Anh nhìn quanh cho đến khi mắt anh dừng lại ở những món đồ của June.

"Ôh," Jangmoon kêu lên. "Anh thật may mắn. Anh có thể nhảy và hành động dễ thương trước các Stars."

Jun nhăn mặt.

Đó là hai điều anh ấy không giỏi.

"Đây là giày múa ba lê," June nói rõ ràng. "Cậu có biết múa ba lê không?" anh hỏi Jisung.

"Em có được đào tạo qua." Jisung nói. "Đó là nền tảng để khiêu vũ."

June không ngần ngại đưa cho anh đôi giày ba lê. "Vậy thì dùng cái này đi."

Có vẻ như June không thể nhảy múa ba lê. Cuối cùng anh sẽ hạ nhục mình nếu sử dụng món đồ đó

"Thật sao, anh trai?" Jisung hỏi với đôi mắt mở to. Chỉ cần nghĩ đến việc có cơ hội biểu diễn mùa ba lê trước Stars đã khiến đầu óc anh thoải mái hơn.

"Ừ, không sao đâu." June nói.

"À, tôi thực sự không biết phải làm gì với buổi phát sóng của mình," Minx đột nhiên rên rỉ. "Tôi không thích ASMR!"

June đội chiếc mũ thỏ lên đầu Minx và bóp chặt bàn chân của nó.

Đôi tai vểnh lên trong khi Minx mở to mắt nhìn June. Ừm, nó rất hợp với anh ấy.

"Vậy hãy giữ cái này nhé," June nói. "Nếu điều đó làm cậu cảm thấy tốt hơn.

"Bạn có chắc không?" Minx hỏi.

June gật đầu. "Nó không vừa với đầu tôi."

Akira cau mày. "Vậy anh định dùng cái gì?"

Đồng hồ chỉ còn 30 giây và June đã tặng hết đồ của mình.

Anh liếc quanh phòng cho đến khi mắt anh dừng lại ở một vật liệu quen thuộc.

"Cái đó." June chỉ.

"Cái gì?" bạn bè của anh kêu lên. "Anh định làm cái quái gì với nó thế? C-Jay hỏi.

June nhún vai, cầm lấy món đồ lớn và đặt nó cạnh anh. "Tôi khá giỏi việc này."

"Được rồi, các học viên. Đã hết giờ.
Xin hãy quay lại vị trí ban đầu của bạn."

Các học viên quay trở lại vị trí ban đầu và chờ hướng dẫn tiếp theo.

Gun và Minho quan sát căn phòng khi nhìn các học viên tự sắp xếp.

Minho cười khúc khích khi nhìn thấy một trong những học viên đội vương miện công chúa và đũa phép.

"Thực tập sinh đó định làm gì với giỏ trái cây thế?" Gun hỏi.

"Có lẽ là một buổi mukbang." Minho trả lời. "Azure thực sự điên rồ. Tôi sẽ rất đau khổ nếu nói chuyện với mic ASMR."

"Chà, thật tốt là anh ấy có đôi tai thỏ bên mình," Gun nói. "Nó phù hợp vì anh ấy là thực tập sinh trẻ nhất trong cuộc thi."

"Tôi đoán là một số học viên chỉ may mắn hơn những học viên khác thôi." Minho nói, nhìn những học viên cấp cao hơn đều có những món đồ khá tốt.

Gun nheo mắt nhìn June, người đang đứng ở cuối phòng. "Đó là gì?" anh ấy hỏi.

Minho cau mày khi nhìn món đồ lớn của June.

"Dụng cụ vệ sinh?"

Trong khi đó, người gác cổng ở phòng bên cạnh điên cuồng tìm kiếm giẻ lau và xà phòng: "Dụng cụ vệ sinh của tôi đâu rồi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro