78) Nâng cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đã quá muộn rồi!" Na-ri rên rỉ. "Tại sao chúng ta lại đi tàu điện ngầm vào buổi tối muộn thế này?"

"Đã quá nửa đêm rồi." Jia nói. "Nhưng vẫn còn sớm."

Wei thở dài. "Tôi thề. Ai biết được bạn sẽ là 1 fan girl trung thành nhất trong số chúng ta chứ?"

"Nếu tôi biết điều này sẽ xảy ra, tôi sẽ không bao giờ giới thiệu bạn đến Rising Stars," Soo-min ngáp dài.

"Thôi nào," Jia thúc giục. "Hãy coi đó như một sự đền đáp vì đã buộc tôi phải đến buổi ghi hình vào sáng sớm với những thần tương thậm chí còn không hát trực tiếp."

"Ồ." Wei cười khúc khích.

Bốn người bước ra khỏi tàu điện ngầm, Jia dẫn họ đến màn hình LED của June.

Khi đến gần màn hình lớn, họ nhìn thấy một anh chàng lạ mặt đội mũ trùm đầu màu đen và đeo khẩu trang đen. Anh ấy đang chăm chú nhìn vào màn hình, điều đó khiến các cô gái hơi sợ.

Soo-min dừng lại "Umm, quay lại sau nhé? Tên đó trông đáng nghi quá."

"Đừng quá phán xét." Jia nói. "Anh ấy có thể là fan của June."

"Fan trông như thế à?" Soo Min hỏi.

Jia chậc lưỡi. "Nào. Hãy để lại một lá thư và chụp một bức ảnh. Cuối cùng có thể quay về ký túc xá."

Wei bĩu môi. "Anh ta mặc toàn màu đen! Rồi nhìn vào cái túi đó. Hình như anh ấy nhét thứ gì đó vào trong đó" Thực sự đó là sôcôla pha vodka của anh ấy.

Jia thở dài. "Được thôi. Đợi tôi ở quầy đồ ăn phía trước. Tôi sẽ tự chụp ảnh."

"Bạn có chắc không?" Soo Min hỏi.

"Yes," Gia kêu lên. "Gọi Tteokbokki trước cho tôi và một suất chả cá nữa."

Wei mỉm cười. "Cậu đãi đấy. Đi thôi."

Ba người bạn của cô đã bỏ cô lại phía sau. Jia từ từ bước đến màn hình LED, cảnh giác với người đàn ông là mặt.

Ngay cả sau cuộc trò chuyện của họ, anh vẫn ở vị trí giống như lần đầu tiên cô nhìn thấy anh.

Lúc đó, Jia cũng thấy anh kỳ lạ. Tuy nhiên, khi cô đến gần hơn, cô thở hồn hến khi nhìn thấy ánh mắt của anh.

'KHÔNG.'

Người đàn ông cuối cùng cũng thoát khỏi trạng thái thôi miên và nhìn thẳng vào mắt Jia.

Cô lùi lại một bước khi cố nhìn vào ánh mắt quen thuộc. Một vài sợi tóc của anh lộ ra sau chiếc mũ trùm đầu, tạo nên một bóng tối bị ẩn trên gương mặt.

"June."Jia thì thầm.

"Ừm, có chuyện gì thế?" June lúng túng nói.

Jia nấc lên. "Thật sự là anh."

Lúc đầu cô không chắc đó có thực sự là anh hay không, nhưng chỉ với một câu nói, cô không thể nhầm được

Jia không thể nói được trong vài giây. Còn June, vốn là người sống nội tâm, cũng không biết phải nói gì.

"Anh đến đây để xem màn hình LED à?" Jia ngượng ngùng hỏi.

Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với một người đàn ông theo cách này. Bình thường, cô tỏ ra thô bạo hơn khi có mặt các bạn nam, nhưng với June, tính cách của cô thay đổi đột ngột.

June gãi gãi sau đầu.

"Không, tôi chỉ tình cờ thấy nó thôi."

"Tôi đoán?" anh nói, lời nói của anh trái ngược với thực tế.

Jia nhẹ nhàng mỉm cười. June có vẻ thực sự quan tâm rất nhiều đến người hâm mộ của mình. Thật là một thực tập sinh thần tượng tuyệt vời!

"Anh cũng tới đây thăm à?" June hỏi

Jia gật đầu. "Tôi...tôi có lá thư này." cô nói, rút ra một mảnh giấy nhớ.

"Vâng?" June nói, đọc nội dung bức thư ngắn của cô.

"Bạn đã khiến tôi đến với K-pop! Tôi sẽ hỗ trợ bạn bằng mọi cách. Tôi thậm chí sẽ bỏ bữa chỉ để mua cho bạn vài stars."

June cười khúc khích khi đọc xong. Tuy nhiên, niềm vui thích của anh bỗng chốc trở thành nỗi nhớ u ám khi nhớ đến em gái mình.

Mei Ling cũng từng như vậy.

June luôn la mắng cô ấy vì đã bỏ bữa và tiêu tiền vào album, vật phẩm và vé phát trực tuyến.

Anh tặc lưỡi và nhìn vào mắt cô. "Đừng bỏ bữa vì tôi," anh nói. "Bố mẹ không cho bạn tiền để mua stars sao?"

"Ôh." Jia nói, tìm cô đập thình thịch trong lồng ngực.

Jia ôm lấy đôi má đỏ bừng của mình. "Được rồi. Em sẽ xin bố mẹ thêm tiền để mua thêm stars cho anh."

June cười khúc khích. "Hãy tiêu nó cho chính mình, nhưng cảm ơn vì đã ủng hộ tôi."

Jia ngượng ngùng nhìn xuống đất. "Nếu không phiền, bạn có thể cho tôi xin chữ ký được không?"

June sũng người khiến Jia hoảng sợ.

'June không được phép à?'

'Hay là anh ấy không muốn?'

'Ôi Chúa ơi. Cô không muốn làm anh khó chịu!'

"Nhưng sẽ không sao nếu cậu không..."

"Tôi sẽ làm," June nhanh chóng ngắt lời cô. "Tôi sẽ cho bạn chữ ký của tôi."

Jia gần như vỡ òa vì sự phấn khích đột ngột của mình.

"Umm, bạn có thể ký vào mẫu giấy của tôi," cô nói.

Jia nhanh chóng lục lọi túi xách của mình. "Đây." cô nói và đưa cho anh một cây bút.

June nhìn mảnh giấy, có chút bối rối. Đây là lần đầu tiên anh được xin chữ ký. Anh chỉ cần ký thôi à? Hay viết tên anh ấy? Hoặc thêm một tin nhắn?

Anh ấy tặc lưỡi và làm bất cứ điều gì cảm thấy đúng.

'Đừng bỏ bữa.' anh viết trước khi ký tên.

"Đây." anh nói. Sau đó, anh nhìn đồng hồ và thấy đã gần 2 giờ sáng!

Đôi mắt anh mở to. "Tôi nghĩ tôi cần phải đi ngay bây giờ."

"Ô, chắc chắn rồi," Jia nói. "Nếu muốn, cậu có thể đi tàu điện ngầm tới Azure-..." 

June chạy trước khi Jia kịp nói hết câu.

Cô cau mày nhìn anh. "Anh ấy định chạy về tòa nhà Azure à?"

Sau đó, cô càng ngưỡng mộ anh hơn.

Thật là một vị vua về môi trường và kinh tế!

Sau đó, cô lơ đãng đi đến các quán ăn nơi bạn bè tụ tập.

"Jia! Ở đây." Wei gọi. Vẫn lơ đãng, Jia ngồi cạnh cô.

Ba người bạn của cô nhìn nhau bối rối.

"Có, có chuyện gì xảy ra à?" Soo Min hỏi.

"Tôi đã gặp June." Jia thẳng thừng nói.

Lúc này, họ đang nhìn cô như thế cô bị điên. Cuộc đời của fan girl có gây tổn thương não hay gì không?

"Ừ, chắc chắn rồi" Na-ri cười khúc khích.

"Đúng rồi" Gia bảo vệ. "Anh ấy là người đàn ông đội mũ trùm đầu màu đen."

Soo-min vỗ lưng cô. "Không sao đâu Jia. Đôi khi chúng ta cũng có ảo tưởng."

"Nhưng đó thực sự là anh ấy!"

Jun chạy trở lại tòa nhà Azure sau khi hoàn thành nhiệm vụ thường của mình. Anh nở một nụ cười trên khi thấy nhà cao và rộng lọt vào tầm nhìn của anh.

[Xin chúc mừng chủ nhân! Bạn đã thành công trong nhiệm vụ thưởng: Ký chữ ký. 

Tất cả các số liệu thống kê hiện đã được nâng cấp. Số liệu thống kê hiện tại của bạn là:

- Giọng hát. A

- Khiêu vũ: B-

- Trực quan: B

- Rap: E+

Búa chứ. D-

Khả năng lãnh đạo C+]

[Việc thiết lập lại nhiệm vụ sẽ diễn ra trong vòng 24 giờ.]

*****

Sáng hôm sau, Jia lên Navel để tạo một chủ đề bằng tài khoản stan của mình.

"Làm thế nào tôi gặp được June và nhận được chữ ký! Anh ấy thậm chí còn viết cho tôi một tin nhắn nữa." cô viết và đính kèm hình ảnh tờ giấy ghi chú mà anh đã ký.

Navel nổ tin nhắn ngay lập tức và Jia đang mong đợi những lời ghen tị để nâng cao cái tôi của cô ấy.

Tuy nhiên, ngay khi mở phần bình luận ra, sắc mặt cô đã sa sẩm.

- Ừ chắc chắn. Và bố tôi là Michael Jackson.

- Đã đến lúc phải vào trại tâm thần rồi.

- Câu nhờ em trai câu viết cái đó cho cậu à? Chữ viết tay là của một học sinh cấp hai :))

Ngay lúc đó, một bình luận mới xuất hiện.

- Hina&Rina: Ôi chúa ơi! Tôi cũng đã gặp anh ấy. Chúng tôi thậm chí còn chụp ảnh trên điện thoại của anh ấy

Jia cười khúc khích trong sự hoài nghi khi đọc bình luận đó.

- MyKitty June. Đừng nói dối nữa. Tại sao anh ấy lại chụp ảnh với bạn bằng điện thoại?

- Hina & Rina: Đó là sự thật. Điện thoại của anh ấy tệ như củ khoai tây, nhưng anh ấy thực sự rất từ tế. Cô mới là người nói dối, cô gái ạ. Chắc hẳn bạn đã gặp phải bản sao của anh ta và thật ngu ngốc khi nghĩ đó là anh ta.

- GIÚP ĐỠ! Hai fan ảo tưởng đang đánh nhau. Không cần phải đánh nhau đâu các cô. Trại tâm thần chào đón tất cả mọi người!

"Nhưng đó là sự thật!" - Hina, Rina và Jia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro