79) Quá khứ u sầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng tập sáng sớm được tắm trong ánh sáng ấm áp. Thời tiết hôm nay rất tuyệt nên Jisung bước vào phòng tập cùng nụ cười rạng rỡ. Zeth nhìn lên từ điện thoại và mỉm cười chào anh.

"Chào buổi sáng, anh bạn."

"Chào buổi sáng." Jisung nói.

Jisung muốn đánh thức June dậy nhưng trông anh có vẻ đang ngủ say nên không muốn làm phiền.

Vì vậy, anh quyết định để June ngủ thêm một chút vì vẫn còn năm phút nữa mới đến 7 giờ sáng.

Các đồng đội khác của họ cũng nhanh chóng chạy theo, duỗi người và ngáp dài vì dậy sớm.

Khi đồng hồ điểm 7 giờ, cánh cửa mở ra và June bước vào.

Jisung há hốc miêng ngạc nhiên ngay khi nhìn thấy anh. Các đồng đội khác cũng nhìn anh mà cau mày.

June dừng lại một lúc để quan sát vẻ mặt mơ hồ của họ.

"Cái gì đấy?" anh ấy hỏi.

Trông anh có kinh lắm không?

Chà, June chỉ ngủ được khoảng ba tiếng nên điều đó cũng dễ hiểu thôi.

"Trông anh ổn đấy." Jisung khen ngợi và giơ hai ngón tay cái lên.

'Có ổn không vậy?' June nhìn sang một bên để ngắm mình trong gương.

Chết tiệt. Anh trông không ổn một chút nào.

Sự nâng cấp về visual chắc chắn đã giúp ích rất nhiều.

"Bắt đầu nào." Zeth nói và vỗ tay. Lúc này anh ấy là Leader nên các thành viên khác đều nghe theo mệnh lệnh của anh ấy.

Hoặc là June nghĩ vậy.

"Chúng ta hãy nhảy trước để làm nóng cơ thể, sau đó hãy bắt đầu luyện giọng." Zeth gợi ý.

Lúc này, Yuri bước vào. "Hôm qua chúng ta đã nhảy theo bài hát này nhiều lần rồi." anh phản bác. "Cậu không nghĩ bây giờ chúng ta cần tập trung vào Vocal sao? Chúng ta thậm chí còn chưa hát bài đó một lần nào cả."

Zeth thở dài, đưa tay vuốt tóc. "Chúng ta cần phải làm nóng cơ thể. Tất cả chúng ta đều vừa mới ngủ dậy. Chúng ta không thế bắt đầu hát ngay được."

"Chắc hẳn đó là trường hợp của câu." Leo nói. "Nhưng chúng tôi ốn với việc luyện giọng trước."

June lúc mới đến có tâm trạng tốt hơn, nhưng bây giờ mọi chuyện lại quay trở lại điểm xuất phát.

Sự căng thẳng đến nghẹt thở.

Jisung tặc lưỡi. "Hãy luyện nhảy trước. Chúng ta sẽ hát hay hơn nếu cơ thể ấm lên."

Leo định tranh luận nhưng Yuuri đã đặt tay lên vai anh. "Được thôi."Yuri nói. "Chỉ một lần thôi."

Zeth gật đầu và bật nhạc.

Họ nhắm đến việc hoàn thành tốt chỉ trong một lần nhảy, nhưng có vẻ như mọi việc không suôn sẻ.

Họ trông không đồng bộ, phong cách hơi khác nhau một chút như thế họ không hề ở cùng một đội. Lâm Chí cũng mắc quá nhiều lỗi.

Leo tặc lưỡi và ngồi xuống sàn. "Em bị sao vậy? Đây đã là lần thứ tư rồi." anh mắng.

"Động tác thật khó hiểu," Lin Zhi ngắt lời. "Chúng không khớp với nhau."

June không thể tranh cãi. Đó thực sự là vấn đề với vũ đạo của họ.

"Hãy làm lại một lần nữa." Zeth thở dài. "Chúng ta cần phải nhớ động tác ngay vì đánh giá tạm thời bắt đầu sau bữa trưa."

Yuri mím môi lại. "Đừng lộn xộn." anh nói như một lời cảnh báo chung cho tất cả đồng đội của mình.

Có vẻ như lời đe dọa của Yuri đã có tác dụng vì cuối cùng họ cũng có thể hoàn thành vũ đạo mà không gặp vấn đề gì.

June thở phào nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống góc tường.

Jisung nhanh chóng đến chỗ anh và uống một ngụm nước.

"Em đã quan sát anh một lúc rồi." Jisung nói. "Làm thế nào anh có thể cải thiện khả năng khiêu vũ của mình nhanh như vậy?"

June thở dài.

Tất nhiên, anh ấy đã đạt điểm B-. 

Anh chỉ đơn thuần là hạng C trong nhiệm vụ đầu tiên.

"Tôi vẫn cần luyên tập nhiều hơn." June thành thật nói.

"Được rồi, hãy bắt đầu luyện thanh." Zeth nói và vỗ tay. "Chúng ta còn khoảng hai giờ nữa cho đến khi đánh giá, nên hãy làm nhanh thôi."

Đội của họ xếp hàng.

Bài hát mở đầu với giai điệu buồn bã của piano, các học viên nhập tâm. Tuy nhiên, mọi chuyện đã bị phá hỏng khi Lin Zhi đột nhiên lên tiếng.

"Chờ đã." Lâm Chí kêu lên. "Chúng ta sẽ không làm gì với bản nhạc phải không? Chúng ta sẽ giữ nguyên nó chứ?"

"Ừ." Leo nói. "Chúng tôi sẽ không biến nó thành một bài hát nhạc pop." anh mỉa mai nói thêm.

Lâm Chí nhíu mày. "Đó không phải là điều tôi đang ám chỉ, tôi cũng không muốn thay đổi sự sắp xếp. Này, anh trai. Anh có vấn đề gì với tôi không?"

Jisung mở to mắt ngạc nhiên.

Leo và Lâm Chí nhìn nhau với ánh mắt căm hận, June chợt nhớ đến con người Lâm Chí trước đây. 

Tuy nhiên, anh phải khen ngợi Leo. Anh ta không lùi bước mặc dù có sự hiện diện của một kẻ giết người.

"Bắt đầu thôi." June nói, giọng anh cắt ngang sự căng thẳng như một con dao.

Thành thật mà nói, anh hơi khó chịu vì những cuộc cãi vã 'thụ động' liên tục của họ. Bản thân  anh muốn giải quyết chuyện này vì đang buồn ngủ.

Zeth quay lại máy nghe nhạc để phát lại bài hát.

Đoạn mở đầu êm dịu đưa June trở về quá khứ.

'Chết tiệt.'

Đây là điều anh muốn tránh.

Vì lý do nào đó, bài hát này luôn gợi lên những cảm xúc mãnh liệt trong anh.

Chắc hẳn là vì ý nghĩa của nó đối với cuộc đời anh khi lần đầu tiên anh hát nó. 

Bài hát nói về tình yêu lãng mạn, một điều gì đó mà anh không quen thuộc nhưng lại có thể liên tưởng đến thông điệp đó rất nhiều.

Đó là lúc anh ấy đang cố gắng hết sức để lo cho chuyến đi dã ngoại của Mei Ling khi đangphải đối mặt với những hậu quả cực kỳ khó khăn.

Anh bỏ bữa, nói dối em gái rằng anh không đói chỉ để tiết kiệm tiền.

Tuy nhiên, cuối cùng anh vẫn không thể kiếm đủ tiền.

Mei Ling đến gặp anh với đôi mắt đẫm lệ, nói rằng mọi chuyện vẫn ổn và dù sao thì cô cũng chưa bao giờ thực sự muốn đi dã ngoại.

Tuy nhiên, June biết rõ nhất.

Em gái anh cũng đang kìm nén nỗi buồn vì anh.

Cuối cùng, hai người họ đều là kẻ nói dối.

June mải mê suy nghĩ đến nỗi không nhận ra rằng phần của mình đã bắt đầu.

Anh ấy chỉ tỉnh lại khi Jisung vỗ nhẹ vào lưng anh ấy.

"Anh trai, anh ổn chứ?" Jisung hỏi với vẻ lo lắng.

June nhìn vẻ mặt khó chịu của đồng đội rồi gật đầu.

"Chú ý nhé, được không?" Leo hỏi.

Lâm Chí bất đắc dĩ thở dài. "Chúng ta đang thiếu thời gian nên sẽ rất cảm kích nếu không ai phạm sai lầm nào."

June mím môi "Được." anh nhẹ nhàng nói.

'Lũ khốn kiếp này! Chúng hành động như thế June đã phạm một tội ác ghê gớm lắm vậy."

Đây là lần đầu tiên anh phạm sai lầm. Lâm Chí đã lớn tiếng nói về những sai lầm của June khi anh ta đã mắc phải rất nhiều lỗi trong buổi tập nhảy trước đó.

"Hãy bắt đầu lại." Zeth nói, phát lại bài hát một lần nữa.

Yuri bắt đầu bài hát, theo sau là Lâm Chí.

Sau đó là lúc June hát.

Tuy nhiên, trước khi June kịp thốt ra câu đầu tiên, Jangmoon đột nhiên xông vào phòng và hét lên.

"Các cố vấn đã đến! Đánh giá tạm thời sắp bắt đầu rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro