94) Quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

June nheo mắt nhìn hai người trước mặt.

Alex và Hyunwoo.

Alex cười khúc khích khi June không trả lời.

"Yah, mày thực sự là Choi Joon-ho, phải không? Tao gần như không nhận ra lúc mày lộ mặt, nhưng chắc chắn là mày rồi."

Alex chế nhạo, tay hắn siết chặt cổ tay June. "Đôi mắt này vẫn vậy."

June thờ ơ nhìn vào mắt anh, rút cổ tay lại.

"Tôi không biết cậu đang nói về cái gì." June nói.

Hiện tại, anh không biết hai người này có liên quan gì đến Choi Joon-ho, và thành thật mà nói, anh muốn giữ nguyên như vậy.

June có thể cảm thấy họ có mối liên hệ với nhau, nhưng anh cảm giác không tốt chút nào.

Hai người này xuất hiện như những kẻ săn mồi trước mặt June.

"Cho đến bây giờ mày vẫn hành động ngu ngốc phải không?" Hyunwoo mỉm cười.

"Trong thời gian bọn tao đào tạo, mày tỏ ra vô tội. Nhưng thực tế, mày là tay sai của công ty."

"Đúng là một chàng trai tốt. Tuy nhiên, cuối cùng họ vẫn đuổi mày đi", hắn nói rồi xoa đầu June một cách trêu chọc.

Tuy nhiên, June đã không có kí ức cũ. Anh tặc lưỡi và hất tay Hyunwoo ra.

Hyunwoo nhướng mày ngạc nhiên, trông hơi khó chịu. "Tao hiểu rồi. Mày đã can đảm hơn rồi phải không?"

Alex cau mày khi quan sát khuôn mặt của June. Thật lạ.

Joon-ho mà anh ta gặp hồi đó rất nhu mì, ít nói và luôn tuân theo mệnh lệnh.

Mặc dù không phải là thực tập sinh tài năng nhất nhưng công ty vẫn giữ anh ở lại vì anh ta giỏi chạy việc vặt. Anh cũng là người chăm chỉ nhất trong số họ.

Choi Joon-ho không bao giờ đánh trả-đó là sự thật.

Đúng, đôi mắt của June vẫn giống như trước đây - về mặt giải phẫu. Nhưng hiện tại, có một tia sáng nào đó, một ngọn lửa, trong đôi mắt khiến June khác biệt với Joon-ho mà họ biết.

Alex cười khúc khích trong sự hoài nghi. "Bạn có thể diễn kịch và thể hiện vẻ ngoài dũng cảm," anh nói.

"Nhưng điều đó không làm mất đi sự thật rằng hồi đó mày chính là người đã phá hỏng cơ hội ra mắt của bọn tao."

"Và giờ mày lại ở đây à? Cố gắng trong một nhóm nhạc thần tượng khác à? Mày không có lương tâm sao?"

"Tôi đã làm gì?" June hỏi vì thực sự tò mò. Anh muốn biết Choi Joon-ho thực sự đã làm gì.

Hàm của Hyunwoo nghiến chặt, trong khi Alex trừng mắt nhìn anh với ánh mắt căm thù sâu sắc.

Tuy nhiên, June vẫn bình tĩnh trong suốt cuộc hội thoại, điều này càng khiến hai người còn lại bối rối hơn.

Làm sao anh ta có thể hành động như một người khác trong vòng chưa đầy một năm?

Đây là điều không thể!

"Thôi nào," June chế nhạo. "Hãy nói cho tôi biết tôi đã làm gì, rồi có lẽ tôi sẽ đền bù cho các bạn. Các bạn muốn gì? Muốn một ít sô cô la để đền bù cho những gì tôi đã làm hả?" Anh nói với giọng trêu chọc.

Hyunwoo nắm chặt tay và tỏ ra như muốn đánh June. Tuy nhiên, Alex đã nắm lấy tay Hyunwoo và lắc đầu.

June nhếch mép cười. "Nào, anh bạn. Đánh tôi đi."

Hyunwoo thực sự muốn đánh June, nhưng vẻ mặt của Alex lại nói với anh điều ngược lại.

Bạo lực thể chất là một hành vi phạm tội bị loại trong Rising Stars, và họ đã đi quá xa để hủy hoại cơ hội ra mắt của mình.

Thay vào đó, Alex bước tới thì thầm vào tai June, "Thay vào đó, chúng tao sẽ cho mày biết những điều mày đã làm." anh nhếch mép cười, lùi lại và nháy mắt với June, ánh mắt đầy sát khí.

Nói rồi cả hai bỏ đi để lại June bối rối.

June tặc lưỡi và lắc đầu. Hai đứa trẻ đó trông như một trò đùa khi đe dọa anh.

Họ chỉ là những thanh thiếu niên khi được huấn luyện cùng Choi Joon-ho.

June không biết nhiều về quá khứ của Joon-ho. Nhưng dựa trên những gì Fu đã nói với anh ấy, Joon-ho đã được đào tạo tại Phoenix được sáu năm và rời đi chưa đầy một năm trước vì một thực tập sinh đã thay thế anh cho vị trí ra mắt.

Fu chưa bao giờ đề cập đến quá khứ với Alex và Hyunwoo, vì vậy June không coi đó là vấn đề lớn.

Anh quyết định về nhà. Anh ấy nhớ căn hộ nhỏ của mình rồi.

Anh nhanh chóng đội mũ trùm đầu và đeo mặt nạ vì không muốn bị nhận ra.

June rời khỏi tòa nhà và đi bộ đến bến xe buýt. Anh ngồi trên một chiếc ghế dài và kiên nhẫn chờ đợi.

Sau đó, một bé gái cùng anh trai ngồi xuống cạnh anh. Cô ấy buộc bím tóc lệch và họ đang đi ăn kem.

Tuy nhiên, chỉ có cô bé đang ăn kem.

Anh chàng trông có vẻ trạc tuổi Minx, đỡ cô ngồi xuống, trìu mến nhìn cô trong khi lau cái miệng nhem nhuốc.

"Anh ơi nhìn kìa!" cô bé nói một cách dễ thương và chỉ về phía sau June. "Đó là chương trình em rất thích!"

June khéo léo quay đầu sang một bên và ngạc nhiên khi nhìn thấy tấm áp phích Rising Stars phía sau mình.

Kang Minho là gương mặt đại diện của chương trình, phía sau anh là 100 thực tập sinh. Họ xuất hiện như những nhân vật nền, khuôn mặt của họ không được nhìn thấy vì hơi mờ.

"Đúng vậy." chàng trai trẻ cười khúc khích. "Tập tiếp theo sắp chiếu rồi. Chúng ta cùng xem nhé?"

"Ừm!" cô bé gật đầu. "Tôi muốn gặp Jisungie."

June nhếch mép cười. Lựa chọn tốt đấy, cô bé.

"Còn June thì sao? Em không thích anh ấy à?" anh chàng hỏi và June chăm chú lắng nghe.

"KHÔNG!" Cô bé kêu lên khiến June cau mày. "Em không thích anh ta. Em chỉ thích chiếc mặt nạ màu hồng thôi. Anh ta nên che mặt lại."

June cau mày. Được rồi, cô bé này cũng giống như Minjun.

Cả hai đều nói theo cùng một cách.

Anh chàng cười khúc khích. "Tuy nhiên, June cũng tốt. Có lẽ anh ấy là người tôi yêu thích nhất."

June mỉm cười hài lòng.

Chàng trai trẻ này sẽ thành công vào một ngày nào đó.

Tuy nhiên, nụ cười của anh nhanh chóng tắt ngấm khi cô bé bắt đầu khóc.

"KHÔNG!" cô ấy rên rỉ. "Tại sao anh ta lại là anh thích? Anh ấy không nên là người bạn yêu thích. Anh ấy không dễ thương chút nào!"

June kinh hoàng. Ý cô ấy là gì? Có những lúc June thật dễ thương?

Bạn bè của anh ấy đã nói với anh ấy như vậy!

Tuy nhiên, trái tim anh dịu lại sau khi nghe lời giải thích của cô bé.

"Em mới là người anh yêu," cô khịt mũi. "Nếu June là người anh yêu thích thì còn em thì sao?"

Chàng trai cười khúc khích khi xoa tóc em gái mình. "Tất nhiên," anh nói. "Em là người anh yêu nhất trên toàn thế giới. Ngay cả June cũng không thể so sánh được với em."

"Hứa?" cô bé dễ thương nói.

"Hứa."

Jun lặng lẽ thở dài. Cuộc trao đổi này chỉ khiến anh nhớ em gái mình.

"Ừ" cô bé kêu lên. "Vậy, nếu em là người anh yêu thích. Anh có thể mua cho em một con búp bê được không, anh trai? Con búp bê dễ thương giống nhà hàng xóm của chúng ta."

Chàng trai gãi gãi sau gáy. "Ừm, anh sẽ làm cho em một cái. Anh sẽ làm nó còn dễ thương hơn cải họ đang bán."

"Ahhh," bé gái rên rỉ. "Nhưng em muốn cái kia. Anh đã nói với em là anh sẽ mua cho em một cái vào tháng trước mà."

"Vậy thì tháng sau," chàng trai nói. "Anh hứa. Anh trai em sẽ cố gắng kiếm nhiều tiền hơn để mua cho em một con búp bê."

June cau mày. Có vẻ như họ cũng ở trong hoàn cảnh giống như anh và Mei Ling.

Cô bé tiếp tục nài nỉ, và điều đó khiến trái tim June tan nát khi cô trông chán nản trước lời từ chối của anh. Chàng trai trẻ cũng không giấu được sự thất vọng.

June cảm thấy mình phải làm gì đó. Vì vậy, với một tiếng thở dài, anh bắt đầu lục lọi trong túi của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro