{ William x Naib } Yêu! (R18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Story: Yêu!

Author: Hủ Thỏ

Couple of: Lucastrieu

Warning: Ahihi, thật ra tui viết sai tên của William hê hê, ở mấy đoạn đầu í, đừng để ý nha, lúc biết viết sai khá hú hồn đó...












" Được rồi? Thế cậu đã chuẩn bị cho buổi lễ tổng kết cuối năm chưa? "

Wiliam đưa mắt nhìn về phía tiếng nói mạnh mẽ đấy phát ra, đôi mắt cay cay khẽ chớp một cái " Rồi, thế cậu thì sao nào Naib? "

" Tôi à? Không biết nên làm gì cả đây này, nghĩ ngợi thì định chiêu đãi lớp một bữa tiệc nhưng mà cái ví của tôi hiện tại nó đang nói chả có một đồng này. " Naib ngửa đầu lên chiếc ghế, đôi mắt khép lại mang đầy vẻ mệt nhọc không thể diễn tả. Có thể đây là lần cuối bọn họ cùng nhau cười đùa, sự thật thì vẫn là sự thật, mọi người ai nấy quen nhau sẽ tách xa nhau, ai ai cũng có công việc cho chính mình, cũng có tình yêu rồi tới con cái, yếu tố chính trong đời sống, không một ai có thể rảnh rổi mà qua lại khi đã qua thời còn cặp sách như thế này, kể cả cậu...

Không biết Wiliam nghĩ sao về việc này nhưng cậu cá chắc tên não nhỏ kia cũng biết buồn, quen nhau từ khi mới bước vào đại học cho đến nay cũng tính là bạn thân chí cốt rồi, hai người rất hiểu ý nhau, cứ như sinh ra là một đôi bên nhau vậy. Nghĩ lại thì tên này cũng không phải là người não nhỏ, Wiliam rất coi trọng bạn bè, tuy nhìn thì có vẻ như mấy thằng côn đồ đầu làng xó chợ nhưng thực chất lại là một chú cún luôn chờ mong tiếng yêu, rất mơ mộng và hồn nhiên cứ như vậy mà cất cánh bên Naib cho đến tận bây giờ.

Nói về lần đầu gặp mặt thì đúng là chó chết, lúc đó cậu ăn mặc như một lần thư sinh vậy, bọn lớp kế bên cứ nghĩ hiền lắm mà chặn đường đòi tiền như mấy bọn trẻ con, lúc đó cậu định cho bọn nó mỗi đứa ba cái đấm vào mồm rồi đá một phát mạnh, ai dè đâu, Wiliam từ đâu xong vào làm anh hùng cứu mỹ nhân y như mấy cái kịch bản của mấy cha đạo diễn ngôn tình với màn ga lăng ngoạn mục, lúc đó Naib chả biết làm gì ngoài câu xin cảm ơn như một thằng ngốc, đang sung mà tự nhiên dập hứng tức chết đi được.

Wiliam thì cười cười giới thiệu mình, nói rằng sẽ ở chung phòng với cậu và vâng vâng mây mây sau đó, tua lẹ vài ba phút, ngày thì chả biết sao đã thành bạn chí cốt trong thời gian ngắn như thế.

Cậu Wiliam đó là một đứa trẻ tội nghiệp mang thân hình gấu lớn, rất chi là tội nghiệp... hoàn cảnh thì như xui của tận cùng chữ xui, gia đình thì cự cãi không ngừng, mẹ thì hung dữ lúc nào cũng trút giận còn ba thì chỉ quan tâm đến đứa con rơi của mình, thật sự khi nghe kể về gia đình của anh, cậu xuýt nữa muốn đánh lộn phèo thằng cha khốn nạn đó, Wiliam rất hiền, tính tình như một con thỏ vậy, rất đẽ lấy lòng Naib nhưng mà gia thế thì thật khó khăn, khuôn mặt đấy cứ tươi cười xua tan đi khiến cậu chả biết nói gì.

" Wiliam, cậu có bạn gái chưa? " Nổi hứng, Naib đột ngột hỏi làm anh ngượng ngừng chút ít.

Lấy tay gãi gãi lên mái tóc rối bời, Wiliam cười ngượng " Bạn gái à...? Có thì có nhưng không phải nữ mà là nam... "

" Trung thực phết nhỉ? "

Chuyện Wiliam là gay thì Naib đã biết từ mùa quýt năm nào rồi, cũng chả có gì đặc biệt, cứ như thể Naib biết trước từ lâu vậy, sau khi Wiliam thổ lộ thì cậu cũng chả ngạc nhiên mấy.

" Ai nhở? Ai mà được cậu thương yêu ghê gớm thế?~ "









Mùa Đông ở nơi đây chưa bao giờ là không xứng với chữ " khắc nghiệt ", cái lạnh bao phủ lấy cả một bầu trời đầy sao, bao phủ tất những con người nhỏ bé và kể cả các sinh vật, các kiến trúc.

Tuyết rơi dày đặc dưới nền trời tối, âm u hiện hữu một chút nhẹ nhàng và đệm buồn. Naib chưa từng nghĩ có thể gặp lại người bạn chí cốt của mình sau bao nhiêu năm đã trôi qua, nhắm nháp ly rượu trên tay, hé mắt nhìn người đàn ông to khoẻ, làn da mật ong quyến rũ thể hiện lên mùi nam tính hằn nọc rõ ràng giữa chốn đông người.

Naib không nói gì cả, chỉ biết uống và uống, ăn rồi lại ăn, chả có gì để nói sau 4 năm không liên lạc nhau dù chỉ là một cuộc gọi, chắc Wiliam đã dành trọn vẹn thời gian của mình để đi hò hẹn hoặc là tay trong tay với người con trai trong lòng anh, nào đâu có thời gian để nhắn này nhắn nọ cho người bạn chưa rõ đang làm gì giờ này.

Hương rượu cay cay sặc nòng vào chiếc mũi cậu, Naib không phải là loại đàn ông kém tủ lượng hay mấy loại như thiếu niên mới lớn, cậu chưa bao giờ say hoặc đã say nhưng có chút ít thôi nhưng hôm nay, mọi vật điều như trôi qua thật chậm, nụ cười của Wiliam cũng như thế mà được phóng đại lên và cả thời gian với các ly rượu. Mọi thứ cứ như mơ ảo, Naib mơ màng nhìn người đàn ông đang ngồi đối diện với mình, Wiliam trong rất vui vẻ và vẫn hoà đồng như trước, mái tóc rối bời cứ như đầu ổ quạ lại còn mọc râu nữa chứ, cứ như ông chú vậy, Wiliam cười nói với các bạn nữ trong lớp rất thân thiện, anh thân thiện như mọi ngày, có nhiều bạn hỏi là anh đã có người yêu chưa, chả biết Wiliam đùa hay là sự thật mà trả lời lại là không và chỉ nói có người trong lòng, hơi....

Naib nhắm mắt lại, từ từ tiến vào cơn mộng mị ở chốn đầy ấp tiếng ồn.

Giấc mộng hư vô, luồng ánh sáng nhẹ nhàng từ một nơi đen tối, nó cứ sáng rồi lại sáng, không bao giờ dập tắt, tiếng nước xào xạc từ phương nào đó ào ạc trút xuống, giữa bóng đen mịt mù Naib thấy mình hướng tay đến nơi mà mang luồng ánh sáng, cậu đứng dậy đi từng bước rồi lại chạy thụt mạng như thể nó sẽ biến mất vào giây phút ngỡ ngàng mà cậu không thể biết được...

" VỤT!"

Đôi mắt mở to ra giữa khung cảnh xa lạ, tỉnh dậy khỏi giấc mộng kì lạ, một mùi hương nam tính toả ra từ nơi bóc ra hơi khói. Naib không rõ đây là đâu, sau lần uống đó cậu cảm thấy mọi thứ đều lờ mờ không rõ ràng, bố, mẹ rồi tới ông hàng xóm đâu ra đứng trước mặt cậu, cười cười ha hả rồi lại nhìn cậu cười tiếp cứ như đang chọc vậy. Căn phòng thoát ra hơi nóng của nước được mở ra nghe một tiếng rõ to rồi lại được khép nhẹ nhàng lại.

" Naib? " Wiliam bước gần lại cậu, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Naib.

Naib ngửa đầu nhìn người đàn ông trước mắt mình, giờ đã nhìn rõ hơn lần trước, khuôn mặt Wiliam rất nam tính, vẻ mạnh mẽ và sức hút cứ đầy đặn lạ thường, quyến rũ lấy ánh mắt người nhìn. Wiliam có vẻ như đang rất tỉnh dù Wiliam uống cũng không thua kém cậu là mấy.

" Naib? "

" Cảm ơn vì cậu đã giúp tôi nha, A! Đúng rồi, buổi gặp mặt lần này nhìn cậu trong vui vẻ quá nhỉ? Có chuyện vui phải không? "

Khỏi cần Wiliam nói Naib cũng biết đây là phòng của anh, tuy qua 4 năm rồi nhưng căn phòng không thay đổi mấy, chỉ có duy chuyển một số vậy dụng là chính còn mấy thứ còn lại vãn được giữ nguyên như là quả bóng mà cậu đã tặng, bộ đầm màu hồng nữ tính cậu tặng anh khi sinh nhật đến với một số vật dụng khác vẫn còn lưu giữ, không dính một chút bụi hoặc ra bị hư, có vẻ như Wiliam rất coi trọng những thứ của cậu.

" Naib? " Anh nhìn cậu, cặp mắt nóng rực đỏ ngầu, đôi môi mấp máy gọi tên không ngừng nghỉ.

" Đừng nói còn say nha??? "

Naib nhìn Wiliam một cách đề phòng, lí do mà nhìn đề phòng à? Đơn giản lắm, hồi trước Wiliam có bị gạ uống rượu một lần, khi về ký túc xá thì anh bắt đầu sàm sỡ à không làm mấy cái hành động mờ ám với cậu nhưng hên là Naib đã hét vào mặt Wiliam một cái để anh nhận thức ra hành động của mình mà ngừng lại, Naib không muốn ra tay mạnh bạo với người chí cốt của mình.

Wiliam cứ nhìn cậu chằm chằm, không rơi xa khỏi cơ thể Naib, nhìn vào đôi mắt xanh sâu thẳm cuốn hút như ngày nào rồi lại tới những thứ nhạy cảm, bây giờ anh không thể nào đủ tỉnh táo để nhận ra việc mình đang định làm với người bạn của mình, bây giờ, tâm trí Wiliam chỉ nghĩ đến những thứ đồi bại.

Đem cơ thể nặng trĩu của mình đè lấy con người nhỏ bé đang hoảng hốt nhìn anh trên chiếc giường, mọi việc có thể đã qua nhưng mà cái cảm xúc này thì lại không! Wiliam cười cười như tên bệnh, anh nghiêng đầu lại cổ Naib, hôn không ngừng nghĩ rồi lại liếm lấy khuôn mặt, đôi môi còn vươn vấn mùi của bia rượu nhanh nhẹn chạy lại bờ môi cậu, đặt lên nó hàng tá cú hôn vụn về, nghiệp dư của bản thân.

Bị cưỡng hôn bất ngờ, Naib không biết làm gì để phản ứng, đánh nhau? Không! Tuy nói là đánh nhưng trong tình thế này cậu sẽ thua cuộc và tốn sức rất nhiều vì bị giam cầm bởi men rượu, cướp đi sức lực của cậu, đến giờ vẫn còn choáng ngạn vài chí ít do nó gây nên. Cậu cố chống cự, đôi tay gắn sức ôm chặt lấy mặt Wiliam nâng lên cao.

" WILIAM! WILIAM!? "

" CẬU NGHE THẤY TÔI KHÔNG??? "

Đương nhiên là không.

Wiliam mơ màng từ cơn say rượu, cố gắng tỉnh táo lại nhưng nếu như vậy liệu Naib có bỏ anh? Anh sợ cô đơn, không muốn rời xa cậu, có thể lời tỏ tình khi nào đó được nói ra nhưng nếu là câu từ chối phũ phàng thì liệu? Mọi thứ sẽ êm đềm như hiện tại, anh vẫn còn bên cậu, nhìn ngắm cậu? Dù có lẽ là quá đáng, đây có thể là lần cuối họ gặp nhau, anh rất bận, mọi thứ không thể nào ngừng lại, công việc chồng chất cứ gia tăng theo từng ngày, làm xong thì cơn buồn ngủ sẽ xâm chiếm lấy trí óc anh, nào có thời gian được?

Có thể Wiliam là một kẻ nhút nhát, nhưng hiện tại anh không muốn từ bỏ cơ hội này, lạm dụng lấy cơn say để được bên người mình yêu, dù có thể được gọi là tên hèn hạ.

Tỉnh dậy nhưng không muốn rời xa, Wiliam giả tạo, anh nắm lấy một bên tay của Naib, xoè lòng bàn tay ra liếm lấy nó như thể rất vinh dự, đôi mắt mơ màng tạo nên nét quyến rũ cực mạnh ở tầm nhìn Naib, đu không muốn cậu cũng phải thừa nhận cũng muốn ngất ngây trước nó, mê luyến.

Wiliam như kẻ nghiện ngập, anh hết liếm rồi tới hôn, đôi tay thèm thuồng sờ sạm người trước mặt, dùng tất cả sức lực của cơ thể mà khắc chế cậu. Bờ môi nóng bỏng chen vào miệng Naib, trao đổi hương vụ còn sót lại của rượu, khuấy đảo nghiệp dư nhưng đủ sức hút để cậu ngượng lại.

" ĐƯỢC RỒI!! dừng lại, tôi! cậu! Thật lố bịch!!! " Đã đến giới hạn của Naib, việc gì cũng được nhưng cậu không thích bị cưỡng hiếp, thật khốn nạn, nếu bây giờ thay Wiliam bằng một thằng chó nào đó ở đầu đường xó chợ, Naib không ngại lấy nấm đấm chội lại.

Tuy bị từ chối, anh có chút buồn lòng nhưng cơ thể thì đã phản ứng từ lâu, không muốn cậu đau hay bị tổn thương tâm lí, Wiliam không thể nào có lí do để chối cãi lại lời Naib, " thật lố bịch ". Anh hôn lên bàn tay Naib, đôi mắt long lanh đục ngầu, đỏ tái nhìn cậu rồi lại ngước sang góc của căn phòng.

" Ừm... thật lố bịch... "

Có thể thấy được đôi mắt đó, Naib nhìn chằm vào Wiliam, đôi mắt e ngại, tự vả trách chính mình. Cậu biết Wiliam chỉ bị dục vọng chi phối con người của mình.

Đôi bàn tay của anh không ngừng rãi rác qua các bộ phận cơ thể của Naib, không ngại ngùng va chạm da thịt vào đối phương. Wiliam ngồi dậy, cởi chiếc áo thun bó sát cơ thể mình, để lộ ra các cơ thịt cứng cáp, nóng bỏng thu hút ánh nhìn của cậu, xong chiếc áo lại tới chiếc quần dày, anh kéo cái rẹt xuống, Naib không muốn nhìn cảnh Wiliam khoe thịt khoe mỡ của bản thân mình nữa, cũng không muốn làm khuôn mặt ghen tị đỏ ứng như các thiếu niên mới lớn.

Wiliam đưa tay lột lấy chiếc quần đang ở trên cơ thể che chắn lại nơi nhạy cảm của Naib và cậu thề, nó nhanh như chóp, cậu rất muốn chửi thề C** bây giờ nhưng chưa kịp nói thì cái **** Wiliam đưa tay chạm vào cái đó của cậu, Naib muốn thét lên to như đẻ, cậu đưa tay bắt lại lấy tay anh, đôi mắt đầy sự tức giận nhìn mặt Wiliam, đe doạ như một con thú sắp vào đường cùng.

" Nàyyy.....!!!! " Naib gầm gừ đe doạ.

Anh không muốn ngừng lại việc này, Wiliam một lần nữa đè cậu, đưa cậu vào nụ hôn vụn vặt của mình, cái bàn tay ở dưới không ngừng vuốt ve bảo bối của cậu, đôi tay thô to nhẹ nhàng chăm sóc chu đáo Naib, đôi tay Wiliam không phải theo kiểu mềm yếu của phụ nữ hay là cứng cổi kiểu như mấy thiếu niên mà nó nóng ấm, có vài vết sẹo hoặc chai hằn dấu lên khiến tạo cảm giác mới lạ mà sung sướng mới mẻ cho Naib.

" A... a... ha này đừng đừng đừng....A aaa ah...! "

Chả biết Naib rên vì sung sướng hay là việc hiển nhiên của đàn ông nhưng nó cũng như động lực cho anh dỗ dành Naib dịu dàng theo phong cách của mình, đôi tay thô ráp không ngừng vuốt ve dương vật của cậu, từ đỉnh quy đầu rồi tới tận xuống dưới, khoái cảm không thể nào diễn tả được hết bằng lời. Cảm nhận thấy việc đối phương sắp ra, Wiliam nhanh tay ma sát nó phải khiến cậu bắn một phát cới cú la thét tai và một câu chửi rủa thù hận.

" Chó... chó a a ha.....! CẬU ĐIÊN À??? "

" Ha ha...? Nếu điên thật thì sao? " Wiliam cười say, liếm liếm đôi môi khô của mình, một bàn tay nắm chặt lấy tay Naib, đè đối phương để cậu không thể bật dậy, tay kia thì cởi chiếc quần lót ra, moi ra một thứ như quái vật ra.

" Không! Không! KHÔNG!!! "

" WILIAM!!! Cậu tỉnh đi, tỉnh lại đi, tôi biết cậu chỉ bị say thôi!! " Tiếng la mắng rồi tới tiếng khuyên nhủ của Naib vang vọng ở căn phòng, Naib đã đến thế cùng.

Tin người vãi ra ấy Naib.

Để xem nào, cái này được gọi là ăn cháo đá bát phải không? Anh đã làm cậu sướng rồi, bây giờ cậu lại muốn chuồng, vậy anh thì tính sao? Phải có qua có lại chứ? Wiliam đưa tay đánh lên bờ mông của Nai một cái bốp, không phải đánh để gây hứng mà là cho sự ích kỉ của cậu.

Wiliam không phải là một kẻ tay chơi chính hiệu, anh chưa bao giờ qua đêm với bất kì người nào, cũng không phải là loại chỉ biết nghĩ cho bản thân, nếu nói thật thì đây có lẽ là lần đầu của anh, Wiliam từng xem một số video gay hoặc thậm chí là tạp chí đen, nói về cách mà các người đồng tính quan hệ, nói về việc làm cho nhau sung sướng, anh đã từng rất e ngại với nó. Đây có lẽ là lần đầu tiên của Naib, anh đoán mò, Naib rất ít khi đi chơi đêm, cậu ta là một người rất thẳng thắng và luôn không bao giờ tiếp xúc quá gần phụ nữ và luôn giữ khoảng cách nhất định.

Lần đầu của Naib anh chưa bao giờ muốn nó trở nên kinh khủng, có thể sẽ rất đau, mọi việc có thể ngoài tầm kiểm soát, điên rồ hơn là nếu làm không đúng cách có thể làm tổn thương tâm lí nghiêm trọng. Anh lấy một chút tinh dịch của cậu thay cho gel, đưa một ngón tay vào bên trong Naib, khiến cậu phải hoảng hồn vài phút. Cảm nhận bên trong người tình của mình, lỗ hậu ấm nóng hé nở rồi lại khép lại, như thể đang chào mừng ai đó khám phá nó, Naib rên rỉ một chút lát rồi lại ngừng lại như thể đang cố làm quen với dị vật lạ, điều mà cậu không mong muốn.

Ước chừng khoản hai ba ngón tay để chuẩn bị cho màn chào mừng, sáu bảy phút trôi qua giữa tiếng la rên ưng ửng trong cổ họng Naib, như một chú chó bị doạ nạt. Wiliam rút ba ngón tay dính đầy chắc nhờn đặc sệt kì quái ra khỏi nơi tư mật, khẽ liếm lấy đầu ngón tay để cảm nhận vị từ đối phương.

" ... Cậu...? " Naib khó hiểu nhìn William, không biết anh nghĩ gì mà làm vậy.

William đưa mắt nhìn Naib trong chóc lát, đưa dương vật của mình lại gần chiếc lỗ ấm nóng đang không ngừng phun ra các chất nhầy thèm thuồng được đỉnh quy đầu chui vào một cách không tự chủ, có thể Naib không muốn nhưng cơ thể cậu rất thành thật với cảm giác, mọi nơi điều ửng đỏ gợi tình lạ kì.

Anh chuẩn bị cho vào, dương vật xưng tấy vì thèm thuồng, các lớp gân ẩn sau lớp da hiện lên rõ ràng, tạo thành một thứ nhìn chả khác gì của quái vật, to lớn và mang màu sắc đáng sợ.

" Này... này!!! " Naib phản kháng lại, cậu chả mong một ngày nào đó thằng bạn chí cốt của mình lại hấp diêm mình tại nhà nó, chả ai ngờ cả.

Naib đưa bắt đầu chống cự kịch liệt, cơ thể lấy ra một chút sức lực phản kháng, miệng thét ầm ĩ, vơ tay vơ chân dùng lực đánh rồi đạp lên lưng William. William hiểu được cảm giác của Naib, anh giểu được từng chút nhưng bây giờ tha thì có nghĩa ngu, anh cũng chả quen với việc hành hạ bản thân của mình nên cứ làm tới.

William bắt đầu dùng lực mạnh hơn, bàn tay xiết chặt lấy hai cổ tay Naib, khiến nó hằn lên vết đỏ vid chịu áp lực với sức lực mạnh hoàn toàn khiến Naib phải không phục nằm yên dưới thân mình thêm một lần nữa. Anh đưa môi mình kề lại môi người tình bé nhỏ, không nói gì mà từ từ tiến vào bên trong.

Naib rên ú ớ trong cổ họng, nụ hôn này chặn lại mọi tiếng la hoặc nặng hơn là tiếng chửi, William điêu luyện thành công khiến Naib trở thành của mình, vừa hôn vừa cười thầm trong lòng, thoả mãn dục vọng, anh ngước người lên nhìn người dưới thân đang phải chịu sức ép đến từ anh.

" A... ha a a a.... ha.... đau... ĐAU! Mẹ mày!!! " Naib đưa lời chửi mắng Ưilliam, nước mắt sinh lí tuôn trào ra không ngừng, miệng chảy nước bọt xuống tới xương quai xanh, mặt đỏ tía tai chửi mắng anh, rên rỉ không tin vào chuyện trước mặt mình.

" LẤY NÓ RA!!! Tôi nói cậu lấy nó RA! RA NGOÀI!!! "

Tiếng chửi mắng, trách mắng cứ thể vang vọng bên trong căn phòng kín, mùi aia sục nồng nặc và cả tiếng bộ phận sinh dục va vào nhau cũng được phóng đại lên. Màn hoan ái tiếp tục thầm lặng, William không nói một lời từ khi đâm vào bên trong cậu.

Nhớp nhép ra vào, đâm vào rồi lại ra, tìm kiếm một nơi nào đó mà... " A! ". Có lẽ là chỗ này, điểm mà đâm vào là Naib sung sướng đến độ thèm thuồng như trong sách báo~ mạnh dạn đâm vào điểm G trồi lên giữa vách thịt ấm nóng, đâm vào bên trong không ngừng nghỉ, William cảm thấy rất thoả mãn ở giây phút này.

Cảm thấy Naib có vẻ như muốn chạy trốn, có lẽ là cái đau đang dần thay đổi thành sung sướng khiến Naib không thể nào chấp nhận việc mình bị chinh phục dễ đang như nữ, cậu quay mặt qua một bên mép gói, chân đạp lên lưng William mãnh liệt.

William cảm nhận được lực từ cú chân Naib, đau thì có nhưng khá giống như kiến cắn, yếu hơn mọi ngày, đều đó khiến William muốn giở trò bắt nạt cậu thêm nhiều lần nữa. Anh rút nó ra khỏi cơ thể Naib, ngồi xuống giường, đưa cánh tay đầy cơ bắp dắn chắc ôm chầm lấy cậu, dìu con người yếu ớt lại bên mình, dụ dỗ ngọt ngào rồi tạo ra cạm bẫy ác liệt.

" AAAAAA!!!! a..... " Việc bị William chơi trong cái tư thế đối mặt làm Naib có chút ngượng ngùng và muốn né nó đi nhanh chống, tư thế này rất sâu và mọi nơi trên khuôn mặt của cậu William có thể thấy tất.

Naib đưa đầu mình vào hõm cổ của người đối diện, há hàm răng ra để quấy rối công việc của anh, cắn chặt lấy bờ vai đến ra máu, hờn dỗi không buôn tha.

Mặc kệ Naib có làm gì vì có lẽ William đang rất sung sướng trong tình trạng này, không đau! Anh cảm thấy mọi việc đều diễn ra theo ý muốn, anh đang làm tình nhân của Naib và đang đâm vào cậu, cảm giác thật thoả mãn. Ôm lấy tấm lưng Naib, anh xoa đều dỗ dành cậu, chí ít để cậu bớt cảm thấy khó chịu.

" A... đau! Không thể nào... a a? "

William mạnh bạo đâm vào bên trong cậu, nó làm cậu có chút đau lẫn sung sướng, anh không phải quen việc này nên tròn chuyện tình dục thì có thể sơ hở làm đối phương có cảm giác đau chí ít. Cuộc công kích điên loạn của hai người vẫn diễn ra hằng tiến đồng hồ, William tận hưởng nó như thể đây là thuốc bất tử, ăn không chừa một phần gì của Naib.

Chả biết từ bao giờ anh có thói quen cắn cáp, chiếm đoạt nghiêm trọng, William để lại hàng tá vết răng rồi lại tới vết hôn trên người Naib, làm nổi bật lên làn da ửng đỏ. Đi theo bộ não, William chỉ biết đâm liên tục cho tới khi nào mình ra, anh không có bao nên không thể tận hưởng việc ra trong người yêu.

Dương vật của Naib trở nên đỏ hơn vì xuất tinh quá nhiều, nếu làm tiếp thì không tốt. William có chút thương tiếc nhìn người con trai mặt mày đỏ chót, mắt với mũi xưng tấy lên, đôi môi bị cắn đến chảy máu. Từng cú thúc bắt đầu nhanh hơn, William nhanh nhẹn đâm sau vào hết mức rồi rút ra, chuẩn bị bắn tinh, anh báo hiệu cho Naib. Nhanh trí rút nó ra, William chả biết có phải do xem video đen quá nhiều hay do lương tâm, anh bắn lên bụng của Naib, khoảng vài ba phút mới ngừng việc xuất tinh. Naib thất thanh chịu đựng, cậu mệt mỏi nằm xuống.

" Khốn nạn! " Naib chửi mắng.

William nhận ra lỗi lầm của mình, ấp úng đáp, nhìn tội nghiệp vô cùng " Xin lỗi... tớ... ".

" Sao? "

William nghẹn ngùng, anh đưa đôi tay thô to của mình nắm lấy bàn tay của cậu, đặt lên nó một nụ hôn, rồi lại tới bờ môi bị cắn đến bật máu đến giờ vẫn đang chảy.

" Thích... Yêu...! TỚ YÊU CẬU!!! "

Có lẽ vì ngỡ ngàng trước lời nói của William, Naib có phản ứng một chút " Sao..? ".

" Nếu cậu không thích thì có thể đá tớ, cậu có thể kiện tớ hoặc tố cáo tớ nhưng đừng... biệt từ... " Ấm ức, hối hận, William trở lại bộ dạng nhút nhát của mình như hằng ngày, đưa mắt nhìn xuống, không dám đối diện một cách tự tin.

" Nói lại? " Naib như bắt được đều hay ho.

" Tớ thích cậu! "

" Lại! "

" Tớ rất thích cậu!!! À không, Yêu cậu!!! "

Naib nhìn William rồi chần chừ một chút, nhìn khắp căn phòng rồi lại quay lại nhìn vào mắt anh, nhìn sâu vào nội tâm William.

" Sao không nói sớm? "

William ngạc nhiên nhìn Naib " Hả... ? "

" Mẹ mày làm bố đây tưởng mày nhìn tao thành thằng loz nào rồi chịch dạo! "

" Đâu... đâu có... "

" Ừm, ông đây cũng thích mày đấy! Sao nào? " Naib trở lại bộ dạng hằng ngày, thích thú nhìn biểu cảm khuôn mặt William, bắt đầu giở thói xấu.

" Yêu yêu yêu!!! Yêu cậu nhất!!! " William nhích tới gần ôm lấy Naib, hôn chụt chụt như thể trúng vàng. Mỉm cười vui tươi, khép mắt lại " Yêu cậu...! "

" Ừm, yêu! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro